Còn có nữ nhân có thai, thịt ngon tự nhiên là cấp cho thiếu gia cùng Lan nãi mẫu, tiếp theo là nữ nhân có thai, kế tiếp mới là quản gia, quản sự vân vân.
Có thể ăn vào miệng có lớn có nhỏ, nhưng chủ yếu là đỡ thèm, muốn ăn no là không thể nào, canh thịt cùng đôn bính hoặc là bánh nướng thật có thể ăn được no.
Trong nhà này có thể ăn thịt tới no chỉ có Lý Quý Dương, ngay cả Lan nãi mẫu cũng không được đãi ngộ như thế.
Cho nên nếu họ tham thịt thì bắt chim sẻ, khu ra nội tạng, trực tiếp ném vào trong đống lửa là chín.
Ngay cả mỡ muối cũng không cần, lột ra một tầng cháy đen bên ngoài, lộ ra thịt non bên trong.
Bọn họ một ngụm ăn một con, miệng đầy mùi thịt.
Thời đại này cũng không bị ô nhiễm, chim sẻ cũng không có bệnh, cho nên Lý Quý Dương dùng lý do này cũng không ai tò mò hỏi thêm.
- Đó là bọn nhỏ chơi đùa!
Lý Trung nói.
- Ta cũng muốn chơi!
Lý Quý Dương nói.
Lý Trung nhìn thiếu gia, thật không đành lòng, dù sao mới mười bốn tuổi, tính ra còn là một choai choai nhi đồng đâu!
- Được rồi, lão nô đợi người có rảnh bảo họ lấy thêm mầm móng cỏ dại cho thiếu gia.
Đỡ cho thiếu gia tự mình ra ngoài tìm kiếm.
- Tốt!
Lý Quý Dương còn ước gì đâu.
Một túi mầm móng hắn phân ra hai phần, một phần hắn thu vào không gian, phần còn lại mang ra đi bắt chim sẻ.
Lý Quý Dương còn cố ý biểu hiện mình chơi không giỏi, không làm cho người ta nghi ngờ số lượng mầm móng vì sao tiêu hao khá lớn.
Tới xế chiều Lý Quý Dương nói mình muốn đi ngủ trưa, mang theo mầm móng vào trong phòng ngủ.
Thuần Nhã vẫn canh giữ ở cửa, Lan nãi mẫu ôm tiểu thiếu gia chơi đùa trong hành lang.
Tiểu thiếu gia đã biết bò!
Trong phòng khách phủ kín nệm êm, dùng cây bông gòn nhồi vào, mềm mại, không sợ tiểu tử kia bị té ngã, hắn thích bò xung quanh, Lý Quý Dương dùng tơ lụa tốt nhất làm quần áo cho hắn, sẽ không mài tổn thương.
Đi vào hệ thống, Lý Quý Dương đem mầm móng đưa cho thanh âm máy móc xem:
- Thế nào? Là mầm móng cỏ dại.
- Mầm móng thực vật?
Thanh âm máy móc cũng không nghĩ tới có nhiều mầm móng thực vật như vậy.
- Phải đó!
Lý Quý Dương lắc gói to:
- Vật này trong hệ thống đáng giá không?
- Vô giá.
Thanh âm nói:
- Tinh tế thời đại, đối với mầm móng thực vật nguyên sinh thái đều thập phần quý trọng, bởi vì có rất nhiều người biến dị, làm cho người ta mất đi giống nguyên thủy, vị diện của anh vật gì cũng đều là nguyên thủy nhất, tuy rằng đã trải qua dời đổi, nhưng vẫn không thay đổi gì lớn.
- Vậy có thể đổi người máy nông nghiệp sao?
Lý Quý Dương quan tâm chính là việc này, cây nông nghiệp trong không gian thành thục rất nhanh, mỗi ngày đều phải gieo trồng mới, nhưng một mình hắn làm không kịp a!
- Có thể đổi người máy một nông trường.
Thanh âm nói:
- Anh trực tiếp treo lên đi, nói muốn thay đổi một đoàn thể người máy nông trường cỡ lớn.
- Người máy? Còn có đoàn thể?
Lý Quý Dương có điểm mơ hồ.
- Nông trường tinh tế chính quy đều có một đoàn thể người máy làm việc, chính là người máy chủ nông trường, cùng với người gieo hạt, người máy thúc cây mau lớn, người máy nghiệm chứng, người máy thu thập, người máy thu gặt vân vân, theo loại mà thu, không cần người quản, chỉ cần tới lúc đó anh đi xem một chút là được.
- Nga, vậy thật không sai a!
Lý Quý Dương vừa nghe, càng cao hứng!
- Nhưng mà, chỗ của anh dùng được sao?
Thanh âm rốt cục nghĩ tới điểm này, thời đại này của Lý Quý Dương hình như nhân công tương đối nhiều, so sánh với