- Nga?
Lý Quý Dương không nghĩ tới Triệu Cơ nhanh như vậy đã đặt bài xuống quan hệ của bọn họ.
- Không có biện pháp, ngài đáp lễ thật có chút quý trọng.
Cao chiêm sự cười nói:
- Nhất là thất thải ngọc bích, quốc chủ rất là kinh ngạc, vả lại theo sau liền đưa vào thái miếu, Triệu Cơ phu nhân nhân cơ hội nói quan hệ với ngài, ban đầu Vương Kiều phu nhân còn ám chỉ quan hệ ám muội giữa ngài cùng Triệu Cơ phu nhân, may mắn đại công tử nói ngài mới mười bốn tuổi, nhìn thật nhỏ, còn chưa thanh niên.
- Ta làm sao nhỏ?
Lý Quý Dương vươn vươn cánh tay:
- Ta còn có thể trưởng thành!
- Phải phải phải, ngài còn có thể trưởng thành! Lúc ấy sắc mặt Vương Kiều phu nhân cùng Thành Giao công tử thật biến sắc a!
Cao chiêm sự vừa nói tới đây liền muốn cười:
- Quốc chủ nghe xong liền cảm thán một câu, còn làm cho Triệu Cơ phu nhân nhiều liên hệ với ngài, nói ngài chỉ là một đứa bé sau này càng thêm vất vả, còn phân phó người bên dưới chú ý Lý gia trang nhiều hơn đâu!
- Vậy thật tốt quá.
Có thể được chú ý nhiều hơn thật tốt, không chú ý mới không tốt.
Hiện tại Lý Quý Dương quá yếu ớt, vạn nhất Vương tướng gia chướng mắt tùy tiện dùng một ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn một trăm lần!
Cao chiêm sự cũng cảm thấy như vậy không phải chuyện xấu, có những lời này của quốc chủ, vô luận là Triệu Cơ phu nhân hay là đại công tử, thậm chí là hắn đều có cớ nhắc tới Lý Quý Dương.
Ban đầu hắn kỳ thật chỉ muốn làm một mánh lới làm cho quốc chủ đừng nên quên, đại công tử về nước gian khổ, không ngờ đại công tử cùng phu nhân có ánh mắt nhìn xe trông rộng, lại cùng vị ân nhân cứu mạng mới gặp mặt một lần nhận biết kết nghĩa.
Cho dù chỉ là tùy ý nhận biết kết nghĩa, không cần nói rõ cho mọi người biết, nhưng cũng rất đủ rồi, Lý gia trang đừng nhìn nhỏ nhưng hành sự vô cùng rộng rãi.
Đương nhiên theo sau hắn lại nghe được người hầu đi cùng nhắc qua, đã biết lai lịch tiền tài của Lý Quý Dương, nguyên lai còn có một vị sư phụ thật hào phóng!
Lần này Lý Quý Dương đưa cho hắn không ít đồ vật mang đi, đương nhiên, mỗi lần đều cũng không thiếu.
Nhưng ở trên đường, Cao chiêm sự nghe người hầu nói qua về lai lịch tiền tài:
- Ngươi nghe ai nói a?
- Còn có thể là ai nói? Tất cả mọi người đều nói như vậy, tận mắt nhìn thấy, chỉ là vàng đã có năm thùng lớn!
Thuộc hạ đem tin tức mình nghe ngóng được báo cho lão gia:
- Nghe nói là sư huynh của Lý gia thiếu gia tự mình dẫn người mang tới, đoán chừng là sợ Lý gia thiếu gia không có tiền dùng.
- Là tiên sinh gì a?
Cao chiêm sự sờ sờ cằm.
- Không biết!
Thủ hạ áy náy nói:
- Tiểu nhân không có hỏi đi ra, phỏng chừng lúc trở lại cũng mang theo không ít đồ vật, vị tiên sinh kia thương hắn như vậy, khẳng định là cấp không ít!
Bởi vì lúc trở lại Lý Quý Dương chật vật không chịu nổi, người của Lý gia trang bị Lý Trung cảnh cáo, không ai được phép nói tình huống lúc thiếu gia