Từ "công tử" ở trong thời đại này không được tùy tiện sử dụng, bình thường đều là thành viên vương thất mới có thể dùng, hoặc là nhi đồng đại quý tộc.
Ví dụ như Doanh Chính, hiện tại phải gọi là đại công tử hoặc là Doanh Chính công tử, Thành Giao công tử, mà không phải gọi là hoàng tử.
Trước khi chưa được thụ phong, bọn hắn cũng không thể là hoàng tử, chỉ có thể là công tử!
Hoặc là con của đại quý tộc, đứa con xuất sắc kế thừa tước vị, có người ngoài xưng hô một tiếng "công tử", là một loại kính xưng, ví dụ như Chiến quốc tứ công tử, cho dù bọn họ đều tự có tước vị cùng địa vị, nhưng ở trong mắt người quốc gia khác vẫn là "công tử", đó là tôn kính đối với bọn họ.
Mà ở Tần quốc, có thể được xưng tụng hai chữ "công tử" cũng không mấy người, nhưng tuổi tác nhỏ như vậy còn là con của quốc chủ, huynh đệ của quốc chủ nghe nói lúc quốc chủ đăng cơ trong vòng một năm nếu không phải bệnh chết thì là chết bất đắc kỳ tử, dù sao không lưu lại một người nào.
Đây là chỗ lợi hại của Lữ Bất Vi, cũng là chính sách bầy sói của Tần quốc, chỉ có thể có một người kế nhiệm vị trí quốc chủ, ngoài ra, ha ha!
Nghe lời còn đỡ, sẽ nuôi như nuôi heo, không nghe lời.
.
Hơn nữa đều là huyết mạch Doanh thị Tần quốc, ai lại chịu phục? Có thể nghe lời? Lên làm quốc chủ cũng phải có kỹ năng, mọi người còn chịu cúi thấp đầu, mà lúc này quốc chủ còn là Doanh Tử Sở bọn họ chưa từng để vào trong mắt!
Nghe lời thật quá ít!
Kết quả chính là.
.
ha ha!
Cho nên Lý Quý Dương lập tức đoán ra vị này chính là con của quốc chủ, nhìn thấy nhỏ nhưng khí thế đủ, vả lại người đi theo phía sau vừa nhìn cũng là lợi hại.
Đừng nhìn tiểu công tử này người không lớn, nhưng cái giá bãi không nhỏ, người phía sau đi theo khi đi ngang qua đều xô đẩy người khác, không khách khí một chút nào.
Lúc đi tới trước mặt Lý Quý Dương, vừa liếc mắt nhìn lại phát hiện Lý Quý Dương cao hơn hắn!
Hắn nhìn người còn phải ngẩng đầu!
Tiểu công tử lập tức hô:
- Nhìn thấy bổn công tử, vì sao không quỳ bái?
- Thảo dân có thể cúi người làm lễ, không cần quỳ xuống đất phục lạy.
Lý Quý Dương khom người chín mươi độ:
- Thảo dân ra mắt công tử.
Lý gia đích xác có tước vị, nhưng Lý lão gia mất, tước vị tự động tiêu trừ, vả lại tước vị Tần quốc chưa bao giờ là thừa kế!
Xuất thân tổ tông Tần quốc không tốt, thừa kế chỉ có đại quý tộc, mà Tần quốc lập quốc chưa tới trăm năm, không cần nhắc tới thừa kế linh tinh gì đó.
Lão tổ tông Tần quốc xuất thân từ dân chăn trâu, có đại quý tộc cái rắm!
- Ngươi!
Tiểu công tử nhất thời liền tức giận, tuy rằng Tần quốc không có pháp luật quy định nhìn thấy con của quốc chủ nhất định phải phục lạy, nhưng người khác luôn luôn đối đãi hắn như vậy, càng nhiều người nói cho hắn biết sau này làm quốc chủ, hắn cũng có cơ hội hạ lệnh!
Hiện tại lại bị một thiếu niên bình thường đối đãi như thế, làm sao mà không tức giận!
- Chỉ là một người thứ gì cũng không phải, dám nói chuyện với Thành Giao công tử như vậy, người đâu!
Vương thiếu gia cáo mượn oai hùm:
- Thu thập hắn!
Lý Quý Dương trừng mắt:
- Ngươi còn dám động thủ?
Nơi này chính là nội thành, mấy ngày nay hắn ở trong thành cũng không uổng phí, trong thành đều là phủ đệ quan lớn, vệ binh tuần tra dày đặc, còn dám động thủ?
Lý Quý Dương quên nơi này là xã hội phong kiến, lại có ý tứ chế độ nô lệ, đừng nói hắn, dù là con của một ít quan chức cấp thấp đối phương cũng sẽ không để ý.
Đám người Lý Phúc chuẩn bị nghênh chiến, cho dù bị đánh chết cũng không thể để cho thiếu gia bị thương tổn, còn đối phương muốn thì cứ tới, bọn họ không sợ!
Lúc này bên ngoài lại tiến vào một người, nhìn thấy tình huống lập tức quát một tiếng:
- Đều làm gì đó?
Lý Quý Dương quay đầu