Lý Quý Dương vẫn chỉ phụ trách chỉ huy, nhiều lần chỉ dẫn mới làm cho hai người hiểu được ý tứ của hắn, đồ vật làm ra nhìn thật kỳ quái, nhưng sử dụng tuyệt đối là dùng tốt!
- Này thật đúng là thứ tốt! Thật sự là thứ tốt!
Lý Trung run run không dám đụng vào.
- Cũng bình thường thôi!
Lý Quý Dương bĩu môi, dù tốt thế nào cũng không bằng nhóm người máy 001 trong không gian, người ta mới thật sự là tốt!
Có người máy cày cấy, có thể tạo thành máy gieo hạt, máy cấy mạ, máy thu gặt, ba loại cùng một thể đều có thể làm ra!
Trước kia hắn thu lại đều là thóc, hiện giờ trong kho hàng đều là gạo trắng đã cởi xác!
Đừng nhìn người ta là người máy, so với người sống như hắn càng thích ứng cuộc sống trong không gian!
Người ta ở bên trong như cá gặp nước, nghĩ tới đây trong lòng Lý Quý Dương chua xót, chính mình cực cực khổ khổ làm suốt nhiều tháng cũng không bằng sản lượng một ngày của người ta, vật kia thật tốt, quá tốt a!
Lý Quý Dương đi tìm đại thẩm quản gia:
- Chuẩn bị một trăm con gà con, một trăm tiểu nhạn, hai mươi đồn chưa tiêu.
.
Hắn cần thật nhiều động vật còn nhỏ, chủ yếu là trong nhà đều có, chỉ là con nghé con cũng có hai mươi đầu.
- Ngài đây là?
Đại thẩm quản gia sửng sốt, xem bộ dáng là muốn tặng người?
- Ngài trước chuẩn bị sẵn, chỉ sợ sư huynh của ta cần tới một chuyến, ta tính toán nhờ hắn gởi cho tiên sinh, tiên sinh thích những thứ này!
Trên thực tế lúc Lý Quý Dương đi vào không gian bị 001 bắt lấy lải nhải thật lâu.
Đại thẩm quản gia không ngờ thật sự là muốn tặng quà.
- Tặng quà cũng phải tặng đồ mắc tiền xa hoa đi? Năm kia chúng ta còn có rượu tốt lắm.
.
Ở trong mắt đại thẩm đây mới là lễ vật tốt, cấp một ít gia cầm gia súc chẳng lẽ còn muốn cho người ta tự mình nuôi?
- Đến lúc đó ta sẽ nói đây là tiểu tể tử do thôn trang chúng ta nuôi dưỡng ra!
Lý Quý Dương viện cớ:
- Tiên sinh khẳng định thích!
Đại thẩm quản gia bồn chồn nhưng vẫn nghe lệnh đi làm, Lý Trung biết chuyện này vuốt râu trêu ghẹo:
- Có lẽ là thiếu gia muốn chứng minh với tiên sinh mình cũng có thể kinh doanh tốt nhà mình?
Lão nhân gia cũng chỉ có thể đoán như vậy.
- Có lẽ vậy!
Quản gia đại thẩm lau mặt:
- Tôi phải đi dặn dò bọn họ chọn những con tốt nhất!
Trong không gian Lý Quý Dương khuyên nhủ 001:
- Ngày mai anh mang người đi nhà của tôi, tôi đem đồ vật chuẩn bị xong cả rồi.
- Vẫn là lấy cớ kia?
Đôi mắt 001 lóe lên hồng quang.
- Phải rồi, gà vịt con nói là lễ vật tặng tiên sinh, chờ ra Lý gia trang các anh chờ tôi một lát, tôi đi qua thu các anh vào!
Lý Quý Dương nói:
- Chỉ lần này, sau này anh tự mình nuôi dưỡng cho chúng nó sinh sôi nảy nở là được.
Gia cầm mỗi chủng loại không ít hơn năm mươi con, gia súc hơn hai mươi, nói thế nào cũng đủ gây