Edited by Bà Còm in Wattpad
Thẩm Hấp dáng vóc như tùng, phong thái uy nghi, một bộ trường sam gấm xanh ngọc với đường viền tơ vàng càng phụ trợ thêm cho khí chất nho nhã, vừa tôn vinh lại vừa cao quý, chỉ là mặt mày lãnh đạm ít khi nói cười, quanh thân tỏa ra sự xa cách khiến người không có cách gì tới gần. Vóc người Thẩm Hấp vậy mà còn cao hơn Định Quốc Công nửa cái đầu, thân hình thon dài nhưng không gầy yếu, xương thịt cân xứng, tuấn mỹ vô cùng.
Hình thị mang theo các cô nương thối lui vài bước sang bên cạnh, Định Quốc Công Thẩm Diệp đi đến trước mặt Hình thị, ôm quyền thi lễ: "Di mẫu phải về rồi sao? Hãy lưu lại dùng cơm, sau đó ta sẽ sai người đưa di mẫu trở về."
Hình thị nghiêng người tránh khỏi Thẩm Diệp hành lễ, lộ ra ý cười hiếm thấy nói: "Hôm nay không được rồi, trong phủ khách quý nhiều, Hầu phủ cũng có nhiều việc cần ta về lo liệu. Vốn dĩ chỉ đến chúc Tết mẫu thân của Công gia, hiện giờ đã gặp mặt rồi thì phải quay về. Hôm khác lại đến quấy rầy."
Thẩm Diệp còn định khách sáo, nghe Hình thị nói vậy cũng không cố giữ, nhìn lướt qua mấy cô nương phía sau Hình thị. Hình thị thấy thế lập tức nói: "À, đây là các cô nương của Hầu phủ, tính ra thì phải gọi Công gia một tiếng cữu cữu. Tất cả lại đây, dập đầu hành lễ với cữu cữu đi."
Các cô nương tiến lên đang muốn hành lễ lại bị Thẩm Diệp ngăn cản: "Được được, các ngươi có hiếu tâm là tốt rồi. Tết nhất trên mặt đất lạnh lắm, cũng đừng để bọn nhỏ chịu tội." Sau đó Thẩm Diệp quay ra phía sau phân phó cho một người nhìn có vẻ như quản gia: "Chờ lát nữa đi chuẩn bị chút lễ gởi di mẫu mang về, các cô nương cũng thưởng theo ấn lệ. Vậy thôi, ta cũng không giữ di mẫu, ta vào thỉnh an mẫu thân."
Hình thị trong mắt hiện lên một tia thất vọng, nghiêng người cảm tạ Thẩm Diệp, cũng không hề dây dưa. Lúc nãy ở trước mặt các phu nhân trong Quốc công phủ bà không chiếm được thể diện nên có. Hôm nay Hình thị thật ra có ý định muốn mang cô nương Hầu phủ tới cho họ xem mặt, nếu nhìn trúng thì cho dù là đích tử hay thứ tử của Quốc Công phủ, Quy Nghĩa Hầu phủ đều không kén chọn. Tiếc rằng từ Lão thái quân đến Trưởng Tôn thị và Vạn thị đều không một ai nguyện ý nhìn kỹ các cô nương bà dẫn theo, vậy cũng đủ chứng minh bọn họ căn bản không có tâm kết thân với Quy Nghĩa Hầu phủ. Hình thị tuy là kế thê nhưng cũng cùng vinh cùng nhục với Hầu phủ -- Quy Nghĩa Hầu phủ tốt đẹp thì bà mới có thể tiếp tục hưởng tôn vinh. Chỉ là bà vội vàng mang các cô nương tới nhưng người ta lại không cảm kích một chút nào, chỉ nói mấy câu rồi tống cổ bà ra ngoài. Nếu nói Hình thị không tức giận đó là không có khả năng, nhưng không phải bà tức giận thay cho các cô nương mà là tức giận Định Quốc Công phủ không cho bà cô này mặt mũi.
Vốn tưởng rằng vậy là xong, ai ngờ mới ra sân liền gặp Định Quốc Công Thẩm Diệp, sau lưng còn đi theo Đích trưởng tử Thẩm Hấp. Cơ hội này Hình thị tưởng lại nắm chắc, vì thế mới tiến lên bắt chuyện. Ai ngờ Định Quốc Công Thẩm Diệp càng tuyệt hơn, ngay cả đôi mắt không liếc mấy cô nương phía sau hai lần, thậm chí cũng không kêu Thẩm Hấp ra hành lễ với bà. Tuy lời nói thật khách khí nhưng hành động lại rất xa cách, rõ ràng không muốn để các cô nương Hầu phủ tới gần Thẩm Hấp.
Hình thị vô cùng thất vọng dẫn các cô nương lên xe ngựa hồi phủ. Tạ Hành và Tạ Ngọc trông cũng có vẻ mất mát, chỉ có Tạ Hộ và Tạ Xước là cao hứng ghé sát vào nhau kiểm tra túi tiền do Quốc Công gia thưởng. Tuy chỉ thưởng theo ấn lệ mà giá trị nhiều hơn hai ba lần so với tiền thưởng của phụ nhân nội quyến. Mặc dù hiện tại Tạ Hộ không thiếu tiền, nhưng ôm túi tiền nặng trĩu cũng cảm thấy sung sướng. Hơn nữa, điều khiến nàng thở phào nhẹ nhõm chính là, hôm nay tuy gặp Thẩm Hấp nhưng hai người ngay cả cơ hội chạm mắt cũng không có, nàng an toàn vượt qua cảm giác xấu hổ, vậy thì hỏi sao Tạ Hộ không cao hứng cho được.
Tạ Hành và Tạ Ngọc nhìn hai muội muội tham tiền rồi nhìn nhau cười một cách khinh miệt. Hình thị trong lòng cũng đang tức nghẹn, không khỏi trừng mắt mắng Tạ Hộ và Tạ Xước: "Thật là ánh mắt thiển cận, nếu biểu hiện tốt để có thể gả vào Quốc Công phủ thì làm gì đến nỗi chỉ được một ít tiền thưởng mà cao hứng thành như vậy?! Ngày thường thấy Đồng tỷ nhi cũng rất biết cách nói chuyện, sao tới thời khắc mấu chốt liền biến thành cái hũ nút rồi? Sự thông minh linh hoạt của ngươi biến đâu mất vậy?"
Tạ Hộ không ngờ Hình thị lại đem lửa giận đốt tới trên người mình bèn rụt đầu lại, cũng không muốn cùng Hình thị khắc khẩu. Tạ Hộ giống như tiểu cô nương đã làm sai chuyện cúi đầu không nói lời nào, làm ra bộ dáng "Con đang tự kiểm điểm", khiến Hình thị không thể trút giận được nên càng tức hơn.
Tạ Ngọc ngày thường được Hình thị thích nhất, thấy Hình thị tức tối với Tạ Hộ liền tiến đến ngồi xuống bên người Hình thị thuận khí cho bà. Hình thị liếc nhìn nàng ta, lúc này mới dễ chịu hơn một chút, dứt khoát nghiêng người dựa vào đệm mềm thật dày, lại nhìn lướt qua Tạ Hành mắng luôn: "Hành tỷ nhi cũng vậy. Ngày thường nghe nói ngươi học hết cái này đến cái kia. Lúc nãy sao không thấy ngươi tự tiến cử đàn vài khúc gì đó, cũng có thể khiến Lão thái quân nhớ kỹ ngươi mà. Vậy mà cứ như cái đầu gỗ, chỉ biết nói vài câu cát tường là xong rồi sao? Ngươi đâu phải là con vẹt, chỉ nói vài câu cát tường thì ai chẳng biết nói?"
Hình thị quả nhiên là người công bằng, mắng Tạ Hộ xong liền quay qua mắng Tạ Hành, không bỏ qua một ai. Trước đó Hình thị đã đánh bàn tính thật kỹ càng, Tạ Hộ và Tạ Hành xem như quân chủ lực, hai nàng là cô nương xuất chúng nhất của Quy Nghĩa Hầu phủ, so với bất kỳ ai bên ngoài cũng coi như có tài, có thể đứng vào giai cấp cao. Vốn tưởng rằng ít nhất cũng có thể xứng với một thứ tử của Định Quốc Công phủ, ai ngờ không kiếm được một mống nào.
Tạ Hành bị mắng cũng cúi đầu, bất quá hơi hơi bĩu môi, thoạt nhìn đã có thể thấy không có nhẫn nhục chịu đựng như Tạ Hộ. Hình thị đang muốn mắng nàng ta thêm vài câu, lại nghe Tạ Ngọc ở một bên nói: "Lão tổ tông đừng nóng giận. Trong lòng Tam tỷ tỷ đã sớm nhìn trúng một nhà, ngài nói tỷ ấy sao có thể biểu hiện ở Quốc Công phủ chứ?"
Tạ Ngọc ở trước mặt Hình thị nói chuyện thẳng thắn, Hình thị cũng thích nàng ta ở điểm này, có cái gì đều sẽ không giấu bà, đôi khi có những chuyện Hình thị muốn biết còn phải hỏi tiểu nha đầu này. Hiện giờ nghe Tạ Ngọc nói như vậy cũng thấy lạ, nhìn thoáng qua Tạ Hành hỏi: "Nhìn trúng một nhà? Là ai? Nhìn khắp toàn bộ kinh thành còn có nhà nào có thể diện hơn so với Quốc Công phủ Thẩm gia?"
Hình thị thật cũng không phải loại phụ nhân 'Công dung ngôn hạnh' không cho phép nữ hài nhi đàm luận việc chung thân, thậm chí nếu cô nương có thể tự mình tìm được lương duyên, bà lại càng cao hứng hơn. Dù gì cũng không phải là tôn nữ ruột thịt, dạy dỗ