Mong ông trời sẽ thương hai người để cả hai có thể được sẽ ở bên cạnh nhau dài lâu, mặc cho ngoài kia có biết bao nhiêu bộn bề lo âu.
Tần Ngôn ôm chặt lấy Nhã Tịnh không để cô thoát khỏi mình.
“Anh đừng ôm như thế em không ngủ được.
”
Tần Ngôn vùi đầu vào tóc của cô.
“Không ôm em không ngửi được mùi hương của em anh lại ngủ không ngon.
”
Tần Ngôn bắt đầu giở trò xấu xa, bàn tay hư hỏng cứ sờ s0ạng khắp nơi trên người Nhã Tịnh, gương mặt của cô đỏ bừng bừng.
“Anh đừng có làm loạn, chân đang chấn thương đấy.
”
Tần Ngôn gác chân của mình lên chân Nhã Tịnh.
“Chân bị chứ tay của anh vẫn có thể hoạt động được.
”
Nhã Tịnh đánh nhẹ vào ngực anh.
“Ngủ đi, em không cãi nổi anh nữa rồi.
”
Hơi thở của Tần Ngôn ngày càng dồn dập.
“Lúc nãy anh vẫn chưa đáp lại nụ hôn của em.
”
Nhã Tịnh liền đẩy nhẹ anh ra.
“Không cần đâu.
”
Vừa dứt lời đôi môi của cô đã bị anh nuốt trọn.
“Um um…”
Cô đánh vào ngực Tần Ngôn nhưng anh lại dùng tay giữ chặt lại, tiếp tục triền miên hôn lên môi cô, Nhã Tịnh như bị rút cạn linh hồn, cô không thể để anh càng quấy thêm nữa nên đã đẩy Tần Ngôn ra.
“Ngủ đi.
”
Tần Ngôn vẫn chưa thoã mãn đã bị vợ từ chối, anh có hơi khó chịu.
“Em làm anh buồn đấy.
”
Nhã Tịnh không muốn nghe những lời dẫn dụ đó thêm nữa nên đã quay lưng về phía anh.
“Mặc kệ anh em buồn ngủ.
”
Anh vẫn không chịu an phận cứ ngọ ngậy khiến cho Nhã Tịnh khó chịu, cô ngồi phắt dậy.
“Anh đang làm gì vậy, sao không chính chắc một chút nào cả, bảo anh về nhà anh cũng không về ở lại đây thì cứ làm những chuyện xấu xa.
”
Thì ra cô đang cảm thấy khó chịu khi anh cứ ôm một đóng công việc mà không chịu quay về nhà cùng mình.
Tần Ngôn ôm lấy cơ thể của Nhã Tịnh để cô nằm xuống gói đầu trên tay mình.
“Được rồi ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau quay về nhà để em tiện chăm sóc anh về những khoảng riêng tư khác.
”
Nhã Tịnh hơi xấu hổ má hồng đỏ ửng lên cũng chỉ vì những lời nói của anh.
“Anh đúng là hết nói nổi.
”
…
Ngày hôm sau hai người cùng nhau quay về nhà, Tần Ngôn di chuyển khó khăn nên lúc nào cũng phải có Nhã Tịnh đi bên cạnh, cô luôn là người chăm sóc anh mọi lúc mọi nơi, bây giờ Tần Ngôn mới biết bản thân đã lựa chọn đúng người rồi, lúc trước anh luôn tỏ thái độ không thích khi Nhã Tịnh đến gần, luôn lấy cô ra làm bia đỡ đạn mỗi khi mình tức giận.
Bây giời anh cảm thấy rất áy náy vì những chuyện đã xảy ra.
Nhã Tịnh đang giúp anh đi vào nhà phòng tắm, cô ngồi xổm xuống cẩn thận đặt chân bị thương của Tần Ngôn ở một nơi không thể để thấm nước sẽ bị nhiễm trùng, rồi rất cẩn thận lau người cho Tần Ngôn, còn dùng khăn lau vội để nước không chảy xuống chỗ bị bó bột, Tần Ngôn luôn nhìn Nhã Tịnh bằng ánh mắt say đắm, anh không ngờ bản thân lại có được một cô vợ hoàn hảo đến như