Nếu trong một tháng để chuẩn bị cho hôn lễ có kịp không đây, Tần Ngôn đang rất đau đầu về những vấn đề này anh không thể nào tập trung cho công việc của mình được, nhìn thấy thái độ lơ là của anh Bạch Lãng đi đến hỏi.
" Lại có chuyện gì nữa đây, anh còn có phụ nữ vây quanh tranh giành còn tôi chẳng có nỗi một người.
"
Tần Ngôn bảo Bạch Lãng ngồi xuống suy nghĩ phụ mình cách để giải quyết những vấn đề mà bản thân đang đau đầu mấy ngày nay, Tần Ngôn kể cho Bạch Lãng nghe tất cả những rắc rối mình đang gặp phải.
" Theo cậu tôi nên làm như thế nào?" _ Tần Ngôn hỏi ý kiến của Bạch Lãng vì bọn họ là đàn ông sẽ có những suy nghĩ giống nhau.
Bạch Lãng đưa tay lên cằm mân mê một lúc rồi nói lên những suy nghĩ của mình.
" Theo tôi thấy với tính cách của Mạn Nhu thì cô ta chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu kết hôn với cô bé đó thì tôi nghĩ anh nên làm một bản hợp đồng rõ ràng không ràng buộc cả hai là được, anh không chạm vào cô bé đó thì cái danh nghĩa vợ chồng cũng chỉ là trên giấy tờ, đến một lúc nào đó cả hai sẽ ly hôn, anh vừa có thể tránh được Mạn Nhu vừa không phải chịu trách nhiệm về việc kết hôn với người mà mình không thích cô bé đó cũng có thế tìm được hạnh phúc riêng của mình, đến khi đường ai nấy đi thì anh chính thức được tự do.
"
Tần Ngôn đột nhiên đập mạnh tay lên bàn gương mặt liền rạng rỡ.
" Ý kiến hay đấy không ngờ hôm nay cậu lại thông minh như thế, cám ơn cậu.
"
Bạch Lãng liền lên mặt.
" Cũng bình thường thôi, nếu tôi là anh tôi cũng không có tâm trí nào nghĩ đến kế hoạch này nữa.
"
Tần Ngôn cần phải bàn bạc chuyện này với Nhã Tịnh anh thừa biết cô nhóc này miệng mồm rất lanh lợi, Tần Ngôn sợ cô sẽ nói ra những kế hoạch của mình.
Hôm nay anh chủ động lái xe đến nhà của Nhã Tịnh để đón cô đi ăn cơm, bố mẹ của Nhã Tịnh không khỏi bất ngờ vì con gái của bọn họ có thể nhanh chóng thuần phục một người nghiêm túc như Tần Ngôn.
Nhã Tịnh vội vàng chạy xuống nhà để đi cùng anh, vì Tần Ngôn đến mà không chịu thông báo trước cô phải vội vàng để anh không đợi chờ mình lâu.
" Hôm nay anh có thấy không khoẻ ở đâu không ?" _ Nhã Tịnh nhìn sang hỏi anh.
Tần Ngôn không nhìn cô mà tập trung lái xe.
" Tại sao lại hỏi như thế?"
" Đột nhiên anh đến nhà mời em đi ăn nên em cảm thấy hơi bất ngờ thôi, bình thường chỉ một mình em là người chủ động mà thôi.
"
Tần Ngôn nhếch mép cười nói.
" Có việc quan trọng cần bàn bạc.
"
Tần Ngôn đưa Nhã Tịnh đến một nhà hàng anh đưa menu cho cô lựa chọn món ăn mà mình thích, Nhã Tịnh thích thú lựa chọn món ăn, anh không nói gì với Nhã Tịnh đến khi món ăn được mang ra, cô cầm lấy nĩa lấy một miếng thịt cho vào miệng rồi nhai, Nhã Tịnh thắc mắc hỏi Tần Ngôn.
" Anh không ăn sao ?"
Đột nhiên Tần Ngôn lấy ra một tờ giấy, Nhã