Thẩm Lê Xuyên lúc này từ phía sau tủ dụng cụ nhảy ra: "Chính là lão già chết tiệt này làm thí nghiệm biến thái, hiện tại để thiếu gia tôi giết chết ông ta! "Lúc anh nhào tới, Hoắc Ngôn Trăn nhanh tay lẹ mắt túm lấy cổ áo anh, tùy ý anh dùng sức nhào tới.Phó Dụ Lai kinh hãi nói: "Cậu là Thẩm Lê Xuyên? Dị năng giả cấp ba duy nhất ở Ức Thành? "Thẩm Lê Xuyên tránh thoát khỏi trói buộc của Hoắc Ngôn Trăn, hừ lạnh sửa sang lại cổ áo: "Ông biết tôi? -"Ánh mắt Phó Dụ Lai lóe lên trong chốc lát, bình tĩnh nói: "Bác sĩ Thẩm, có phải cậu có hiểu lầm gì với tôi không, tôi chỉ là trở về lấy đồ, các người tự tiện xông vào địa bàn của tôi, đả thương nhân viên của tôi thì không nói, còn cầm dao kề trên cổ tôi, cái này không đúng lắm.
"Thẩm Lê Xuyên thiếu chút nữa nhịn không được mà đem nắm đấm đấm vào mặt ông ta: "Ông đừng ở đây giả bộ vô tội, chờ căn cứ biết ông sử dụng sinh mệnh dị năng giả để làm thí nghiệm, chắc chắn mang ông ra cho nổ tung thành tro bụi.
""Cái này...!Nào có bác sĩ Thẩm nói nghiêm trọng như vậy, bọn họ đều là tự nguyện hiến thân cho nghiên cứu của tôi,.
Muốn cống hiến cho nghiên cứu vắc xin mà thôi, làm sao có thể nói tôi tàn sát sinh mệnh."Thanh âm Của Phó Dụ Lai bỗng nhiên dừng lại, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được lưỡi dao ở cổ càng ngày càng gần, hơn nữa cắt rách lớp da mỏng manh gây ra một trận đau đớn.Hắn lo lắng đề phòng thở dốc, nói với Hoắc Ngôn Trăn thần sắc lạnh lùng: "Thực xin lỗi, tôi tàn sát sinh mệnh là sai lầm lớn, người trẻ tuổi, cho lão già này một cơ hội, để tôi thả những dị năng giả kia đi."Hoắc Ngôn Trăn cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.Phó Dụ Lai đã bị đao trên cổ làm cho sợ tới mức đầu đầy mồ hôi: "Tấm chắn thủy tinh bao quanh bọn họ là chất liệu chống đạn đập không vỡ, chỉ có dùng quyền hạn vân tay của tôi mới có thể mở ra."Thẩm Lê Xuyên nói: "Anh Trăn, thái độ của lão đầu này cũng thay đổi quá nhanh, coi chừng ông ta có âm mưu xấu."Hoắc Ngôn Trăn trầm tư một lát, thu hồi dao trên cổ hắn."Cho ông một cơ hội, dám giở trò coi chừng đầu không giữ được."Phó Dụ Lai như trút được gánh nặng, nặng nề thở hổn hển vài hơi, vội vàng đi tới trước một màn hình điện tử nhanh chóng thao tác.Khi phím "xác nhận" sáng lên trên màn hình, đôi mắt lấp lánh của ông ta trôi dạt xung quanh, và sau đó quyết định nhấn xuống.Chỉ nghe một tiếng "Oanh" vang lên, tấm thủy tinh bao quanh dị năng giả quả thật mở ra, nhưng cũng đồng thời mở ra một cánh cửa được dấu trong mặt tường.Một cỗ mùi hôi thối chói mũi cùng mùi tanh đập vào mặt, đồng thời trong bóng tối sâu không thấy chậm rãi đi ra hơn mười con tang thi thịt thối đầy mình.Thẩm Lê Xuyên kinh hãi, liền nhìn thấy Phó Dụ Lai không biết từ khi nào đã đi đến cửa thang máy, bấm mở cửa đi vào." Lão đầu này đặc biệt muốn giết chết chúng ta!"Hoắc Ngôn Trăn nghe vậy, nhanh tay lẹ mắt ném ra một đạo kim sắc bén, hội tụ thành một khối kim loại đủ lớn, đem cửa thang máy sắp khép chặn lại.Cửa thang máy không đóng được, Phó Dụ Lai cũng không cách nào rời đi, ông ta luống cuống tay chân đi di chuyển khối kim loại kia, lại không cách nào lay chuyển được nó.Thẩm Lê Xuyên và Hoắc Ngôn Trăn lúc này mới cùng tang thi triền đấu.Tang thi thấp giọng gào thét, tựa như một đám sói hoang bị bỏ đói, trước sau lao tới