Trên mặt nước tản ra gợn sóng, nhỏ xong rồi vỡ tan.
Có người đến gần đền.
Trong bóng đêm, Fuyuki mở hai mắt.
Ha, mọi thứ không phải đều tốt sao? Bất đẵc dĩ đứng dậy, tùy ý đi ra ngoài.
Một cơn gió lạnh thổi qua, Fuyuki run người, tuy rằng là mùa hè, nhưng nửa đêm, gió vẫn lớn.
Ở cửa cọ xát, hướng cách vách là phòng liếc liếc mắt một cái, lại không phát hiện gì động tĩnh, xem ra Aogiri cũng ngủ say, chỉ phải nhận mệnh hướng thần xã là cửa vào đi đến.
Ánh trăng đêm nay phá lệ sáng ngời, cho dù không có ánh trăng, Fuyuki vẫn có thể nhìn rõ người đứng trước đền. Là một chàng trai mười sáu, mười bảy tuổi, mái tóc trắng dài, trên trán là một vầng trăng khuyết màu tím, hai bên má cũng có yêu văn như hai lưỡi đao màu tím hồng, bộ kimono màu trắng bay theo những cánh hoa anh đào, đôi mắt màu vàng nhìn người ngoài lạnh lẽo, cả người toát ra vẻ tao nhã của quý tộc. Người này chính là phiên bản trẻ tuổi của Inu no Taishou, tuy rằng còn non nớt hơn so với Inu no Taishou, nhưng khí chất không uy nghiêm như hắn mà là lạnh lẽo như băng.
Nhưng – Fuyuki lại nhìn đến thất thần.
Nhìn Inu no Taishou cô chẳng có chút cảm giác gì, bây giờ đối diện với người này cô lại nhìn chăm chú như một cô gái hám trai, đầu cô bị cái gì rồi sao? Dùng sức xoa đầu, cố gắng chống lại ánh mắt vàng rực kia.
“Này, mở kết giới!”
A, giọng nói nghe êm tai thật… Mà khoan, lúc nãy hắn nói chuyện? Hắn gọi cô là gì? Hình như là… Này?
Thật là một yêu quái không có lễ phép, vừa rồi cô nhìn hắn không chớp mắt chính là do chưa tỉnh ngủ. Đúng thế, nhất định là vậy!
“Dựa vào cái gì?” Fuyuki nâng cằm, kiêu căng nói.
Sesshoumaru nhìn bộ dạng kiêu căng của Fuyuki thì nhíu mày, một con người bình thường mà dám kiêu ngạo như thế?
Sesshoumaru đuổi theo mùi của bố mình, lúc tới thì thấy cái đền này có kết giới, tính xông vào nhưng lại thấy một cô gái loài người ngáp đi từ trong ra, sau đó nhìn hắn chằm chằm, rồi lại rung đùi đắc ý. Nghe mình yêu cầu mở kết giới thì đột nhiên cứng đờ, sau đó nói, “Qủy nhỏ, dựa vào cái gì?”
“Hừ, chỉ là kết giới của con người, ngươi nghĩ rằng ta không phá được?” Sesshoumaru cười lạnh, rút đao ra.
“Kết giới của con người thì sao? Ngươi khinh thường con người quá đấy, quỷ nhỏ!”
“Tranh –” Lưỡi đao đánh lên kết giới, nơi va chạm tản ra một vòng gợn sóng, kết giới không yếu đi. Sesshoumaru hừ lạnh một cái, rót yêu lực vào đao, lúc yêu lực và kết giới va chạm với nhau, thì mặt ngoài của kết giới hình thành một đám lốc xoáy.
“Chết tiệt, quỷ nhỏ, ngươi làm thật đấy à?” Cảm giác được linh lực quanh mình bắt đầu dao động, Fuyuki nhịn không được hét lớn.
Đối với sự kêu gào của Fuyuki, Sesshoumaru không thèm để ý đến, thu đao, tiến tới công phá kết giới.
Nguy rồi, kết giới sẽ bị đánh vỡ mất.
Thu hồi linh lực ngay lập tức, kết giới biến mất, thừa lúc Sesshoumaru vẫn còn quán tính, không thể thu được lực đạo, Fuyuki xông tới đá kiếm trong tay Sesshoumaru. Tốc độ của Sesshoumaru là việc ngoài ý muốn của Fuyuki, kiếm trong tay lập tức biến mất, vì vậy lập tức đánh trả Fuyuki.
Đáng chết, đánh người không được hướng tới mặt là quy định cơ mà? Nhìn một quyền chuẩn bị rơi lên đầu mình, Fuyuki oán hận cắn chặt răng, nghiêng người tránh đi, cũng không nghĩ tới chân phải của mình đụng phải tảng đá, thân thể mất đi cân bằng.
“A?”
“Ping –”
Lúc phục hồi tinh thần, Fuyuki phát hiện mình đang ngồi trên một cơ thể. Ngẩng đầu thì thấy khuôn mặt tinh xảo, nhưng mà cặp mắt màu vàng kia toát ra sát khí, mặt có chút đỏ đỏ.
Cô đem chàng trai ấy đẩy ngã.
“A, cái đó… Nghe ta giải thích, ta…” Không đợi Fuyuki nói xong, một quyền đánh lên đầu lại xuất hiện.
Lúc này mặt của