Trời tối hẳn lúc quay trở lại thành phố lâu đài, chúng tôi ngay lập tức ghé vào cửa tiệm bán vũ khí.
"A... Chẳng phải là nhóc Khiên đấy sao? Cậu biết không, cậu vừa đi được một tí là các Hiệp Sĩ khác cũng ghé qua đấy."
Vậy ra tất cả mọi người đều mua trang bị ở cửa tiệm này. Chẳng trách sao ông chủ tiệm lại hớn hở đến vậy.
"Hiểu rồi. Nói xem nào, ông có thu mua mấy món này không?"
Tôi chìa những mảnh vụn Bóng Cam tôi thu gom được cho ông ta xem. Nhưng ông ta chỉ thờ ơ chỉ tay ra ngoài.
"Gần đây có một cửa tiệm chuyên mua bán những nguyên vật liệu thu được từ ma thú. Tôi chắc bọn họ sẽ vui lòng mua mớ này của cậu."
"Cám ơn ông."
"Không có gì. Giờ thì nói xem cậu cần gì nữa nào?"
"À, tôi muốn mua thêm ít trang bị cho bạn đồng hành của tôi."
Nhìn quanh cửa tiệm, tôi thấy Mine đang nhìn chăm chú không chớp mắt vào những trang bị được trưng bày.
"Lần này mức giá của cậu là bao nhiêu?"
Tôi vẫn còn những 680 SC trong túi. Chi dùng như thế nào thì hợp lý đây?
"Cô nghĩ sao, Mine?"
"..."
Mine đang rất tập trung so sánh các món trang bị, nên có lẽ chẳng nghe thấy tôi hỏi gì. Tôi lại cần ý kiến của cô ta mới chết dở. bởi vì sau khi mua trang bị, chúng tôi bắt buộc phải còn lại một lượng tiền đủ cho các chi tiêu khác cho tới cuối tháng. Nhưng tôi không cho rằng phí ăn ở sẽ tốn quá nhiều, mấy món chi phí khác chắc cũng vậy.
"Trang bị cho bạn đồng hành à?... Dĩ nhiên điều đó sẽ giúp cho quý cô đây mạnh hơn nữa..."
"Đúng vậy."
Do tôi chẳng thể nào tấn công được, xem ra cho Mine được trang bị tốt hết cỡ sẽ đảm bảo cho việc chiến đấu và kiếm thêm tiền được dễ dàng hơn. Ít nhất thì, ý tưởng là vậy.
"Cái giá thoạt nhìn sẽ khá mắc đấy. Sao chúng ta không thương lượng giá cả một chút nhỉ?"
"Ngài đang nói đùa đấy hả, Ngài Hiệp Sĩ?"
"Giảm 80% giá cho tôi đi."
"Cậu điên đấy à? Tăng lên 20%."
"Ông không giảm mà lại tăng là sao. Giảm 79%."
"Đối với cái tên khốn nào đó đến cả hàng hóa vẫn chưa nhìn mà đã cố cò kè giá cả, ta chưa tính giá gấp đôi đã là quá tốt rồi đấy."
"Giảm 90%."
"Chậc! Tăng thêm 21%."
"Đừng cố lên giá nữa. Giảm 100% luôn đi."
"Cậu đang đòi của chùa đấy à? Rồi, được rồi. Giảm 5%."
"Chưa đủ. Giảm 92%."
Và cứ thế...
Cuối cùng Mine quay trở lại quầy, mang theo một bộ áo giáp khá đẹp và một thanh kiếm có vẻ làm từ vật liệu mắc tiền.
"Em đã chọn xong, thưa Khiên Hiệp Sĩ."
"Thế là tổng cộng là bao nhiêu vậy, Lão già? Dĩ nhiên là sau khi giảm giá 60% đó."
"480 SC. Giảm giá 59% là nhiều lắm rồi đấy. Ta không giảm thấp hơn nữa đâu."
(Edit :Tính gian thương ra là ngấm trong máu rồi...)
Việc mặc cả giá vữa nãy quả thật mang lại hiệu quả không ngờ. Tuy vậy, giờ chỉ còn lại 200 SC...
"Mine... cô không thể "nới tay" tí nữa được sao? Ta vẫn còn các chi phí ở trọ và sinh hoạt khác nữa phải lo đấy, cô cũng biết mà."
"Không cần lo quá, ngài Khiên Hiệp Sĩ. Miễn là chúng ta trở nên mạnh hơn, đến lúc đó có thể diệt được ma thú và thu lại nhiều hơn từ việc bán các nguyên vật liệu mà."
Mine long lanh mắt ôm chặt cánh tay tôi vào lòng và đẩy ngực chạm nhẹ vào đó trong khi biện bác lại.
"À- ừ,... nếu cô thực sự muốn vậy..."
Nghĩ lại thì số 200 SC đó được cho tôi để bù đắp cho việc thiếu người đồng hành của tôi. Số tiền kia ngay từ đầu là để chi cho những món trang bị. Nhìn từ khía cạnh khác thì rất có thể số 200 SC được thêm ấy có lẽ sẽ đủ cho tôi chi tiêu trong tháng.
... Dù vậy, trước khi nghĩ đến việc tuyển thêm bất kì ai thì tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi mà tôi lên Lv cao hơn.
"Được rồi. Tôi nghĩ tôi sẽ mua những thứ này."
"Cám ơn rất nhiều. Cậu biết không, cậu rất quái đó, ngài Hiệp Sĩ."
"Ha ha ha. chỉ vì tôi thực sự yêu thích kinh doanh thôi."
Trong các game online, tôi luôn rất thích kiếm tiền. Tôi có một khả năng kỳ lạ là mua được giá rẻ nhưng bán ra lại mắc, và bán đấu giá. Báo trước là việc đó vốn chẳng dễ gì đâu. Với mọi thông tin hữu ích chỉ đếm trên đầu ngón tay, cũng phải xem tùy người chơi trong game để mặc cả với họ.
"Cám ơn ngài, Khiên Hiệp Sĩ."
Mine dịu dàng hôn tay tôi để tỏ lòng biết ơn.
... Ô de! Điểm Tình Cảm: TĂNG! Cuộc du hành của chúng tôi kể từ ngày mai sẽ thú vị hơn nhiều.
E hèm... (T/N: Tiếng tằng hắng)
Rốt lại thì... với trang bị mới, Mine và tôi đi về nhà trọ trong thành phố. Giá tiền là 30 CC/đêm/người.
"Cho chúng tôi 2 phòng."
"Không phải 1 sao?"
"Ngài Khiên Hiệp Sĩ..."
Mine tạo ra một cỗ áp lực im lặng nặng nề.
Ực... Hết cách rồi.
"Được thôi. 2 phòng vậy."
"Vâng. Vâng. Cám ơn quý khách."
Người chủ nhà trọ xoa tay một cách tham lam và chỉ phòng cho chúng tôi. Sau khi nhớ kỹ bảng giá cả tiêu chuẩn, chúng tôi ghé quán rượu kế bên để ăn tối. Tôi gọi 2 phần ăn cực kỳ sang trọng, chúng chỉ tốn 5 CC/phần.
"À, phải rồi..."
Tôi trải tấm bản đồ mới mua trên đường về thành phố lâu đài và hỏi Mine để biết về phương hướng.
"Đây là vùng thảo nguyên, nơi chúng ta đã chiến đấu suốt ngày hôm nay, phải không?"
Tôi đang ghi chú lại các địa hình của khu vực trên bản đồ để sau này xem lại. Có lẽ tốt hơn tôi nên hỏi Ren hoặc Motoyasu về điều này, nhưng xét theo thái độ của bọn họ ngày hôm qua, chắc hẳn bọn họ cũng chẳng nói gì cho tôi đâu. Những kẻ như thế luôn có khả năng sẽ làm mọi việc để dẫm đạp và lợi dụng người khác mà chẳng hề đắn đo. Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên nếu bọn họ lợi dụng sự thiếu hiểu biết của tôi để chỉ đường vào khu vực sào huyệt của những ma thú mạnh hoặc đại loại thế.
Đó chính xác là lý do tôi phải thảo luận với Mine, người dường như biết khá nhiều về vấn đề này.
"Đúng vậy."
"Và theo cuộc trò chuyện của chúng ta trước đó, có phải khu rừng ở đây sẽ là địa điểm đi săn tiếp theo sau khi băng qua thảo nguyên?"
Tấm bản đồ bày ra một cái nhìn tổng thể về địa hình của quốc gia này. Cơ bản là lâu đài nằm ở trung tâm và vùng thảo nguyên rộng lớn bai quanh. Từ đây có những con đường dẫn tới khu rừng và những ngọn núi, và có cả những con đường cắt ngang qua những con sông, và dẫn đến các thị trấn, làng mạc.
Tuy nhiên do tấm bản đồ quá nhỏ nên chỉ một số ngôi làng xung quanh lâu đài là có vẽ trên bản đồ. Nó lại chẳng đưa ra phương hướng hay chỉ dẫn gì về những thứ ở xa hơn cánh rừng và điều đó thì thật là rắc rối. Việc không biết nên đi đâu và các loại ma thú nào ở phía trước khiến chuyến hành trình trở nên rất khó khăn.
"Vâng, tuy không được ghi chú trên bản đồ nhưng đích của chúng ta lúc này là làng Raffin ở phía bên kia của khu rừng."
"Hmm..."
"Và ở phía sau làng Raffin là một dungeon rất thích hợp cho các du hành giả mới vào nghề." (T/N: dungeon : mê cung/ hầm ngục)
"Một dungeon à..."
Dĩ nhiên rồi, săn ma thú chính là điều cơ bản của bất kỳ game online nào, nhưng những người chơi đã quá chú tâm đến chuyện đó, đến mức gần như bỏ qua những điều khác.
"Em không nghĩ chúng ta sẽ có thể tìm được thứ gì có giá, nhưng bù lại nơi đó khá tốt cho việc tăng Lv cho ngài."
"Thì ra là thế."
"Đừng lo lắng. Dĩ nhiên là bọn ma thú ở đó cũng mạnh nhưng với trang bị mới của em, chúng ta sẽ chiến thắng dễ dàng."
"Ha ha. Cám ơn. Điều đó rất hữu ích."
"Không có gì. Ngài thực sự không muốn uống tí rượu nào sao?"
Do là quán rượu nên họ đã mang