Cuối cùng Tống Phưởng vẫn không thêm WeChat của Giang Ký Minh.Có nhiều lần, dòng chữ “chào anh, tôi là Tống Phưởng” đã gõ ra rồi nhưng không dám gửi đi.Một là cô sợ hãi, xin thêm bạn không được trả lời như đá chìm đáy biển, hai là nếu anh đồng ý lại hỏi cô Tống Phưởng là ai, thế thì thật là GG.Hai loại phỏng đoán đều max lúng túng.Beauty blogger có trái tim pha lê yếu đuối.Tuy không add anh nhưng cô đã nhìn hồ sơ của anh hàng trăm lần có lẻ.Cô biết, ảnh avatar của anh là ảnh Demacia ngủ.Cũng biết nickname của anh chỉ đơn giản một chữ A.Vòng bạn bè của anh rất ít, chỉ có một vài người.Năm bức ảnh thì có ba tấm là chụp Demacia.Nhìn ra được anh rất yêu quý con boss chân chó đó.Tống Phưởng lăn qua lộn lại xem vòng bạn bè của anh.Ngón trỏ lướt tới lướt lui.Cô đã có thể thuộc làu một chuỗi chữ số WeChat tiếng Anh kia.Càng xem lòng càng ngứa.Mãi đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên, ý nghĩ mờ ám này mới dần tiêu tan.…Gần năm giờ rưỡi, Nhất Trung vừa mới tan học.Cổng trường học rộn ràng nhộn nhịp, học sinh ào ra ngoài.Giữa một đám học sinh mặc đồng phục, Tống Phưởng một thân thường phục vô cùng thu hút sự chú ý.Trường học rất lớn, nhờ ơn của Tống Huyên, một năm nay Tống Phưởng đi nát cái sân trường sàn lớp Nhất Trung rồi.Phòng làm việc của giáo viên lớp 10 nằm ở cuối hành lang tầng 2.Ánh nắng chiều chiếu xuống chia đôi hai bên hành lang bóng nắng. Tiếng giày cao gót đi trên hành lang lanh lảnh từng tiếng. Ánh nắng chiếu xuống bóng cậu thiếu niên ở cửa phòng làm việc. Nghe thấy tiếng vang, thiếu niên đang cúi đầu chậm chạp ngẩng lên.Đôi giày cao gót dừng lại trước mặt thiếu niên.Thiếu niên nhìn sắc mặt cô âm u, lại cúi đầu xuống, cậu nói: “Chị.”Tống Phưởng lạnh giọng: “Tống Huyên, đây là lần thứ bảy năm nay chị bị giáo viên em gọi đến rồi đấy. Gọi chị là Rồng thần* đi là vừa.”[*] Shenron là Rồng thần của Trái Đất, có hình dáng đậm chất Phương Đông với thân hình màu xanh thon dài, cân đối và được tạo ra bởi thượng đế Kami.Rồng thiêng Shenron có thể ban cho ta một điều ước bất kỳ nhưng phải nằm trong giới hạn quyền năng của rồng Shenron – quyền năng của người tạo ra chúng (chính là thượng đế Kami). Nhưng để gọi được Rồng thiêng xuất hiện thì phải tập hợp đủ 7 viên ngọc rồng đã được đánh số theo số sao từ 1 đến 7. (Nguồn: gamek.vn)Giọng Tống Huyên rầu rĩ: “Xin lỗi chị.”Gương mặt tuấn tú đầy hối hận và tự trách. Cậu đè cả giọng xuống, lộ vẻ đáng thương mà không giả bộ.Chiêu này vô dụng với Tống Phưởng, cô hiểu rất rõ đứa em trai chung bụng mẹ với mình, giả vờ đáng thương bậc nhất.Cô xanh mặt, dẫn Tống Huyên vào văn phòng.Chủ nhiệm lớp nói, lần này là Tống Huyên trốn học. Mấy ngày cậu trốn ra quán net lên mạng, thầy giáo phải tới tận nơi bắt cậu về.Giọng chủ nhiệm lớp đầy tiếc hận, “Thành tích vào trường của cậu rất tốt, gia đình có chuyện gì mà cậu lại biến thành như vậy?”Lời nói tiếp theo của ông không rõ ràng nhưng Tống Phưởng nghe hiểu. Ý nghĩa là Tống Huyên còn tiếp tục như vậy, trường học buộc phải đuổi học, gạch tên khỏi học tịch*.[*] học tịch: sổ ghi tên cũng như tư cách của học sinh một trường nào đó.Sắc mặt Tống Phưởng vẫn không tốt lên, sau khi ra ngoài càng biến thành màu đỏ đáng báo động.Tống Huyên mặt dày, lời nói đầy nịnh nọt, “Chị, bạn cùng lớp em vừa hỏi chị là ai, nói chị thật là xinh đẹp.”Tống Phưởng không đáp lời.Tống Huyên nhìn cô vài lần, tiếp tục, “Chị, bạn học nữ lớp em hỏi em rằng chị có phải beauty blogger ‘Tiểu Nhật Phương’ không, bạn ấy nói rất thích chị. Quào, chị nổi tiếng vậy cơ ạ?”Vẫn là im lặng.Tống Huyên nuốt một ngụm nước bọt, “Chị, lớp em ――”“Tống Huyên.” Cô gọi cậu.“Dạ?”Ánh mắt Tống Phưởng bình tĩnh nhìn cậu, “Em biết năm đó mẹ nhận được thư báo trúng tuyển Nhất Trung đã vui thế nào không?”Tống Huyên sửng sốt một chút, cụp mắt, “Chị cũng biết là em vốn không muốn như vậy mà.” Dừng một chút, cậu nói: “Em nghĩ là, em nghĩ là chị hiểu em chứ.”Lời này giống như kim đâm vào huyệt câm của cô.Cổ họng như bị thứ gì nghẹn lại, không hé nổi miệng nói ra một lời phản bác.Trêm xe taxi, Tống Huyên thẳng thắn thừa nhận mọi tội lỗi. Cậu nói gần đây cậu đang mê mẩn trò chơi Liên Minh Huyền Thoại cho nên mới trốn học đến quán net chơi cùng bạn.Tống Huyên cẩn thận nhìn cô một cái, nói: “Chị Uyển Uyển là nữ bình luận viên chắc chắn là quen biết rất nhiều tuyển thủ eSport. Có thể để chị ấy xin chữ ký giúp em không ạ?”Tống Phưởng liếc cậu một cái, “Em biết cách vận dụng mối quan hệ của chị quá nhỉ.”Tống Huyên to gan: “Xin chị đó.”Tống Phưởng hừ một