Môn phái: Tàng Kiếm
ID: Diệp Túy Nguyệt
Đăng nhập trò chơi.
Sinh ra tại tảng đá to ở Tân Thủ Thôn, Cố Thần nhìn chằm chằm giao diện một hồi, sau đó theo thói quen đưa mắt tìm chỗ tự động tìm đường, nhưng đáng tiếc, kiếm tam không có chức năng tự động tìm đường.
Đối với một người chỉ toàn chơi những trò tự động tìm đường, việc tự dùng bàn phím đi đường cần rất nhiều thời gian rèn luyện.
Nhiệm vụ của Tân Thủ Thôn không khó, Cố Thần không cần phí nhiều sức lực đã lên được cấp mười. Lúc được hỏi chọn đến thành nào để làm nhiệm vụ, cậu chọn Trường An, vài tuần sau cậu mới biết, nơi gần Tàng Kiếm Sơn Trang nhất đó là Dương Châu, nơi dễ làm nhiệm vụ nhất cũng chính là Dương Châu _(:з」∠)_
Cố Thần vốn không quá hứng thú với trò chơi, sở thích lớn nhất của cậu đó là xem phim truyền hình, cũng chính vì sở thích này mà bị anh trai của cậu, cũng chính là người ngủ cùng phòng với cậu, Cố Thiên Nhai cười nhạo N lần.
(Anh trai ở đây tác giả viết là đường ca, chỉ những người anh trai cùng họ)
Những trò cậu hay chơi thường là dạng có thể tự động tìm đường, chơi một hồi thì chẳng còn hứng thú gì nữa, lần này cậu chơi kiếm tam chỉ vì hết phim truyền hình để xem, hơn nữa có cậu bạn Lâm Tử Ngang rủ rê.
Lâm Tử Ngang là bạn thời cấp ba của cậu, vì lý do gia đình nên chưa tốt nghiệp đã theo nhà sang Mỹ, bây giờ đang định cư bên đấy.
Thuộc bè đảng chênh lệch múi giờ, ấy vậy mà còn chơi trò chơi trong nước nữa, khỏi phải nói cậu ta đau khổ biết bao nhiêu, một mình chơi thì càng nhàm chán, thế là Lâm Tử Ngang nghĩ ngay đến Cố Thần, dùng mọi cách đẩy cậu vào hố trò chơi này.
Và rồi cho ra đời con gà vàng mới toanh Diệp Túy Nguyệt của bây giờ.
Cố Thần chơi chung server với Lâm Tử Ngang, thật ra có cả anh trai của cậu nữa, nhưng trước mắt cậu vẫn chưa có dự định nói với anh trai là mình cũng bắt đầu chơi gei 3, nếu nói ra chắc chắn lại bị cười cho một trận.
(gei 3 = gay 3 = cơ tam = kiếm tam, do trò chơi quá gay nên các bạn bên Trung thường gọi kiếm tam là gei 3)
Cố Thần thêm Lâm Tử Ngang làm hảo hữu, nhưng bây giờ bên Mỹ đang nửa đêm, Lâm Tử Ngang không có trên mạng.
Chạy một đoạn đường thật dài để làm nhiệm vụ, giữa chừng dùng khinh công bị té chết bốn lần; giết nhầm Hươu Nhỏ Nhiễm Bệnh bị nhiễm ôn dịch, lần mò hết mười lăm phút, cuối cùng nhờ một loli đi ngang qua chỉ dẫn mới tìm được Cốc Chi Lam để chữa bệnh… rốt cuộc cũng lên được cấp 16.
Dưới chỉ dẫn của nhiệm vụ, tại nơi tiếp dẫn của các phái, Cố Thần được đưa đến môn phái của mình – Tàng Kiếm Sơn Trang.
Vì sao cậu lại chọn phái Tàng Kiếm? Không phải vì phái này là một vũ khí sắc bén gặt đầu người mà là vì thanh trọng kiếm của Tàng Kiếm khá thú vị, lấy nó so sánh với bút của Vạn Hoa hoặc loan đao của Minh Giáo thì hai thứ này quá yếu ớt. Tuy rằng cậu cũng có ấn tượng rất tốt với Thiên Sách mặc áo giáp, nhưng Lâm Tử Ngang nói Thiên Sách chơi không vui bằng Tàng Kiếm, thế là cậu dấn thân vào Thổ Hào Sơn Trang. (thổ hào = nhà giàu, Tàng Kiếm thường được gọi là nhị thiếu nhà giàu)
Đổi bản đồ mới, đổi bối cảnh âm nhạc mới, đổi cả những tòa kiến trúc mới.
Đất và nóc nhà ở Tàng Kiếm đều được phủ một lớp tuyết mỏng, kiến trúc hùng vĩ, quả nhiên giống y như những sơn trang xuất hiện trong phim truyền hình, cậu cảm giác như mình đã trông thấy một thế giới võ hiệp thật sự. Có điều, Cố Thần nhìn lớp tuyết trên đất, sao mà giống như người hầu lười quét dọn thế này…
Sau khi chính thức gia nhập Tàng Kiếm Sơn Trang, Cố Thần làm tiếp một vài nhiệm vụ, nhận được trang phục và vũ khí môn phái đầu tiên của mình, nhưng quần áo và vũ khí không ngầu như lúc cậu thấy ở nơi chọn môn phái. Mà cũng đúng, cậu mới cấp 17 thôi, sau này ắt sẽ có trang bị.
Nạp thẻ thêm ngày chơi, tiếp tục thôi!
Không ngừng vừa chết vừa ngắm cảnh, ba tiếng sau, ngoài nhiệm vụ ngày của phái ra thì những nhiệm vụ khác đều đã làm xong, bấy giờ đẳng cấp của cậu là 27, cần đến Dương Châu để tiếp tục.
Xoa nhẹ cái cổ hơi mỏi, Cố Thần không hề do dự rời khỏi trò chơi. Lâu quá không chơi, giờ chơi lại khiến toàn thân cậu nhức mỏi không thôi, quả nhiên cậu không thích hợp chơi trò chơi sao? Vả lại anh trai cậu cũng sắp về rồi, thôi không nên để anh trai biết sẽ tốt hơn.
……
Hôm sau.
Cố Thần ôm laptop đến thư viện bắt wifi, đây cũng chính là điểm tuyệt nhất của trường cậu, sóng wifi đủ mạnh để chơi gei 3.
Ảnh đại diện của Lâm Tử Ngang đang sáng, Cố Thần lần mò một hồi mới tìm ra được chỗ gửi tin nhắn riêng.
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Đại Hoa
Đại Hoa là biệt danh mà bọn cậu đặt cho Lâm Tử Ngang hồi cấp ba, vì ngày nào đi học Lâm Tử Ngang cũng mang theo một cành hoa hồng rồi làm đủ các kiểu khoe khoang tạo dáng, thế nên các bạn học chung lớp đều thống nhất đặt biệt danh này cho cậu ta.
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ:
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Quả Cam?
(Quả Cam âm hán việt là Trành Tử, tiếng trung đồng âm với Thần, tên bạn thụ)
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Ừm
Lâm Tử Ngang trực tiếp thêm hảo hữu, tổ đội cậu.
Lần đầu tổ đội còn lấy được một cái ẩn nguyên.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Cái mặt này nhìn ngu quá
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: ngu chỗ nào chứ!
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Nhìn kiểu nào cũng thấy ngu
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Danh sách sư phụ của mày đầy chưa, nếu chưa tao nhận mày làm đồ đệ rồi giao dịch mấy viên thuốc qua~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Lúc trước có người nhận tao, tao từ chối
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: tới đây, anh trai nhận mày, dẫn mày đi thăng cấp
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: mày sinh trễ hơn tao ba phút
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đệt, mày dám nói à!
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao nói sự thật thôi
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: …
Cho nên mới nói, thứ gọi là duyên phận này đôi lúc rất kỳ diệu.
Có “sư phụ” rồi, Cố Thần thăng cấp đánh quái không mệt nhọc chút nào. Nếu sư phụ của cậu là người khác, có lẽ cậu sẽ vì ngại làm phiền người ta mà từ chối chuyện dẫn đi thăng cấp này, người quen, đặc biệt còn là người quen đến nỗi có thể mặc chung một cái quần, vậy thì có làm phiền cỡ nào cũng chẳng sao cả.
Vượt hai lần Lăng Tiêu Hiệp, Cố Thần lên đến cấp 34.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đúng rồi Quả Cam, kỹ năng của mày thăng cấp chưa?
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao thăng cấp?
[Đội] [Hạc Quy Cô