Cố Thần không thuộc hàng ngũ những kẻ thích xem tình tiết game, cậu không đủ kiên nhẫn để lết từng bước từng bước đi làm nhiệm vụ thăng cấp.
Lâm Tử Ngang nói sẽ kéo cấp cậu, câu nói này không phải đùa, tuy nhìn bề ngoài thì xưng là đồ đệ, nhưng rất rõ ràng vị trí của bạn bè cao hơn đồ đệ nhiều, mọi người trong bang và bang đồng minh đều vô cùng ngỡ ngàng, con gà vàng cỡ bự lấy việc hốt đầu người làm thú vui kia thế mà không đi xoáy Phong Xa gặt đầu người mà còn đi KÉO CẤP CHO ĐỒ ĐỆ…
Điều này khiến những đồ đệ trên danh nghĩa khác của Lâm Tử Ngang rất bất mãn, có hai người nhờ cậu ta kéo cấp giúp mà cậu ta trả lời là đang kéo người khác, thế là lửa giận sôi trào cắt đứt quan hệ với cậu ta.
Với chuyện này, Lâm Tử Ngang chẳng hề để tâm.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Mày không kéo đồ đệ à?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao là sư phụ, đâu phải người chơi giùm~~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Vậy hồi đầu mày nhận mấy người đó làm gì
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao thích nhìn danh sách đồ đệ của mình đầy tên, như thế thì lúc đi ngoài đường một hồi là sẽ được bái sư
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:
Sau vài ngày chơi, Cố Thần cảm thấy trò chơi này cũng giống những trò khác, có người chơi bình thường, có người chơi thổ hào như Lâm Tử Ngang, cũng có một số người chơi cao cấp khác… tạm thời thì cậu chưa thấy qua người chơi cao cấp, chỉ là hai chữ “thổ hào” được gán trên lưng Lâm Tử Ngang quả thật rất thu hút sự chú ý của cậu.
(Thổ hào = nhà giàu, sau này sẽ nhắc tới từ thổ hào rất nhiều và có một số trường hợp khó dịch nên mình giữ nguyên âm hán việt của từ này)
Lúc Cố Thần cùng Lâm Tử Ngang vượt bí cảnh, trước cửa bí cảnh có người đến nói trên kênh cận muốn dụ dỗ làm quen, hoặc có lẽ chỉ muốn vui đùa thôi, nhưng vì sao lại phải dụ dỗ cậu ta?
Đương nhiên, Cố Thần không thấy đố kỵ chút nào.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Sắp tới cấp 70 rồi~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Sau cấp 70 không có bí cảnh nào để kéo nữa, trên cơ bản thì từ 70-80 đều phải làm nhiệm vụ để thăng cấp
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Để tao tìm người chơi giùm
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: …
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao tự làm nhiệm vụ, chưa quen kỹ năng nữa
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cũng được, mày có thể làm quen từ từ, thuận tiện kéo nó tới mấy phím mày thấy thuận tay~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Bây giờ tao cần đi đâu thăng cấp?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Mày chờ tí tao xem đã
Trang bị hiện tại trên người Cố Thần đều là những vật phẩm có được lúc vượt bí cảnh hoặc làm nhiệm vụ, 60-70 đi vài lần Thiên Tử Phong, nhưng từ cấp 64 về sau thì chẳng còn được bao nhiêu kinh nghiệm nữa, thế là Lâm Tử Ngang dẫn cậu đến Nam Bình Sơn và Cù Đường Hiệp làm nhiệm vụ, giày vò nhau mãi mới lên được đến cấp 70, trang bị trên người đều lấy được từ phần thưởng nhiệm vụ.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Bây giờ có thể đến Vô Lượng Sơn hoặc Bạch Long Khẩu làm nhiệm vụ
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Phải làm cả hai chỗ luôn à?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: sao tao biết được, tao đã tốt nghiệp nhiều năm lắm rồi…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: trí nhớ kiểu gì vậy
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: …
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đệt mợ, anh trai vất vả tảo tần dắt mày đi vượt bí cảnh mà mày dám sỉ nhục trí nhớ của tao
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đi mau
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: anh trai phải đi xoáy Phong Xa hốt đầu người, không thèm chú em nữa!!
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:
Và cứ thế Lâm Tử Ngang “bỏ rơi” Cố Thần, trở về với sự nghiệp gặt đầu người vĩ đại của cậu ta.
Cố Thần mở bản đồ nhìn Vô Lượng Sơn và Bạch Long Khẩu, cậu bất chợt phát hiện hai nơi cậu chưa từng đi qua này có thể thần hành được. Cố Thần chọn bản đồ khá đẹp mắt là Vô Lượng Sơn rồi bay qua.
Vì chưa làm xong nhiệm vụ ở Cù Đường Hiệp, những nhiệm vụ có liên quan phía sau đương nhiên sẽ không có phần bên Bạch Long Khẩu và Vô Lượng Sơn, nên sau khi Cố Thần đến Vô Lượng Sơn chỉ đành tự tìm NPC nhận nhiệm vụ.
Trong kiếm tam, thông thường thì những nhiệm vụ trong cùng một bản đồ đều có liên quan với nhau, nếu cứ làm tiếp thì sẽ có thể làm hết nhiệm vụ của bản đồ đó.
Quá trình làm nhiệm vụ rất rườm rà, điều khiến Cố Thần đắng lòng hơn nữa không phải do quá nhiều nhiệm vụ mà là do khinh công. Những trò trước đây cậu chơi không hề có khoản khinh công thế này. Cậu không choáng váng với giao diện 3D mà choáng váng với khinh công của nó, cứ cảm thấy rất khó điều khiển, có lúc bất cẩn không chú ý khí lực một tí thôi là té chết. Khi trước cậu té chết trước mặt Lâm Tử Ngang còn bị cậu ta cười châm chọc cho một tràng dài.
Mang tâm trạng âu lo khinh công trên trời, đột nhiên màn hình máy tính Cố Thần đơ một lúc, sau đó… cậu từ giữa không trung rơi thẳng xuống mặt đất.
Lần này cậu gặp may nên không té chết, nhưng nơi cậu té xuống có rất nhiều quái, quái thấy cậu thì xông thẳng qua vồ lấy cậu bắt đầu công kích.
Hổ Bào… lúc kỹ năng đầu tiên chưa được thăng cấp, cậu chỉ nhấn một lần Hổ Bào thôi thì những con quái xung quanh đều bị cậu “hấp dẫn” hết, sau khi đánh chết hai con quái thì cậu cũng bị mấy con khác gặm chết.
Bây giờ kỹ năng được thăng cấp rồi, lực sát thương cũng cao hơn, thường thì một lần Hổ Bào thêm vài kỹ năng nữa giải quyết năm sáu con quái không hề áp lực chút nào. Vấn đề là cậu bây giờ chỉ còn lớp máu mỏng, là lớp máu mỏng chưa tới một nghìn!
Lúc Cố Thần nghĩ rằng mình lại cạp đất nữa rồi, vạch máu mỏng manh của cậu đột nhiên được kéo lên, vài giây sau đó, đầy rồi.
Cố Thần ngơ ngác một hồi, cũng vào giây phút ấy, tên những con quái quanh người cậu đều biến thành màu xám.
Tiếp theo đó, cậu trông thấy một lời mời tổ đội.
Cố Thần nhấn đồng ý.
Hai cái ảnh đại diện trong đội đều có hình cây quạt của Tú Tú, một là đại nữ Tú Tú, một là loli Tú Tú, đại nữ Tú Tú đã max cấp, mặc bộ trang bị hồng nhạt; còn loli Tú Tú thì cấp bậc tương đương với cậu, đều là 72, có vẻ cũng đang thăng cấp.
[Đội] [Thiết phiến tiểu công chúa]: Gà vàng nhỏ, chúng ta cùng làm nhiệm vụ nha?
Bây giờ Cố Thần đã biết gà vàng là tên đại diện của Tàng Kiếm. Về câu hỏi vì sao Tàng Kiếm lại bị gọi là gà vàng nhỏ, Cố Thần từng hỏi Lâm Tử Ngang, nhưng tiếc là Lâm Tử Ngang cũng không có cách nào giải thích được, chỉ nói khắp Tàng Kiếm Sơn Trang đều có màu vàng chói