Cố Thần sững sờ, Lâm Tử Ngang hỏi tiếp: “Mày không biết hả?”
“Biết.” Cố Thần cúi đầu tiếp tục nghiên cứu chiếc điện thoại Lâm Tử Ngang cho mình, thật ra bây giờ lòng cậu đang cuộn trào sóng dữ.
Nghe vậy, Lâm Tử Ngang nhíu mày, giật lấy chiếc điện thoại trong tay Cố Thần rồi hỏi cậu với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Quả Cam, trò chơi là trò chơi, trong trò chơi muốn chơi sao thì tùy không sao cả, cho dù có bán hủ đi nữa cũng chẳng hề gì, nhưng ngoài đời thực, mày đừng có rẽ đường khác, đây không phải con đường bằng phẳng đâu.”
“…… Mày còn lôi thôi hơn má tao nữa.” Cố Thần buồn cười.
“Quả Cam, tao đang nghiêm túc đó!” Lâm Tử Ngang nghiêm mặt lại, Cố Thần chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của y, một gương mặt nghiêm túc đến nỗi khiến cậu hơi lúng túng.
“Phì… Đại Hoa mày ngừng được rồi đó, mày mà còn vậy nữa tao sợ tao nhịn không được tưởng tượng mày thành bản mặt của Tiểu Vượng.” Cố Thần bật cười, vươn tay nhéo hai má Lâm Tử Ngang, muốn xóa đi nét nghiêm túc trên mặt y.
Nghe cậu nói vậy, mặt mày Lâm Tử Ngang càng nhăn nhó hơn, Tiểu Vượng là giống chó SharPei lúc trước nhà y nuôi, giống chó này như thế nào chắc mọi người biết hết rồi, cứ cái kiểu lầm lỳ lười biếng, nói dễ nghe thì là nghiêm túc… dám coi mình là con Tiểu Vượng kia hả.
“Dám nói tao là chó, chán sống rồi phải không?!” Lâm Tử Ngang vươn tay muốn tóm lấy bả vai cậu, nhưng Cố Thần phản ứng nhanh, cậu lập tức tránh đi.
Hai người giỡn với nhau một lúc, Lâm Tử Ngang nằm ngửa dưới đất, tay gối sau đầu, nói với Cố Thần, “Quả Cam, tao nói với mày rồi, bản thân mày cũng biết Họa Cốt là nam, mày phải biết kiểm soát cảm xúc của mình, trò chơi là trò chơi, hiểu không?”
“… Mày yên tâm, tao tự biết cân nhắc.” Cố Thần rũ mắt.
Lâm Tử Ngang muốn nói mình chưa yên tâm. Y thật sự xem Cố Thần là bạn chí cốt, lúc cấp ba họ có rất nhiều bạn thân, nhưng quan hệ giữa hai người vẫn thân nhất, điều này cũng liên quan mật thiết đến tính cách của cả hai, cho nên chuyện đầu tiên y làm khi về nước đó là tìm Cố Thần mà không phải một ai khác.
Nói thật thì, là bạn thân, đương nhiên y cũng hy vọng bạn mình được hạnh phúc, giờ cả hai đều lớn rồi, cũng đến tuổi yêu đương hẹn hò, nếu quá cách ly xã hội thì bất thường lắm. Cố Thần ưu tú như thế, đương nhiên y cũng hy vọng cậu sẽ tìm được một cô gái xinh đẹp dịu dàng để bầu bạn với cậu suốt quãng đời còn lại.
Nhưng, Lâm Tử Ngang cũng rất rõ tính cách của Cố Thần, cậu không chỉ là một người quá tốt bụng, mà còn là một kẻ rất cứng đầu.
Thật ra từ cấp ba, một số cậu bạn của hai người đã bắt đầu quen bạn gái rồi, cả y cũng thế, chỉ có mỗi Cố Thần vẫn độc thân thôi, lúc đó lời giải thích của cậu là cậu chỉ hẹn hò với người mình thích, lúc nghe cậu nói vậy họ còn hùa nhau chế nhạo cậu bảo thủ nữa kìa.
Nhưng với tính cách của Cố Thần, có lẽ một người ngoài sẽ rất khó để làm rung động trái tim cậu.
Trước khi chưa chuyển server, Lâm Tử Ngang không nghĩ gì nhiều cả, bởi y cảm thấy cho dù Cố Thần có chơi game đi nữa chắc cũng không xảy ra chuyện gì đâu, mà dù tìm được nửa kia của mình đi chăng nữa thì cùng bình thường thôi mà, thế mà tại sao người cậu tìm lại là Họa Cốt chứ, Họa Cốt là một Tú gia hàng thật giá thật đấy!
Lâm Tử Ngang chợt thấy buồn, y không hề muốn bạn thân mình rẽ vào con đường ấy.
Tâm tình Lâm Tử Ngang lúc này phức tạp biết bao nhiêu, ngoài mặt Cố Thần tuy bình tĩnh nhưng nội tâm cậu cũng phức tạp không kém. Cậu vẫn một mực trốn tránh, một mực không muốn thừa nhận, cũng không muốn hỏi Họa Cốt, nhưng hôm nay khi Đại Hoa mang chuyện này ra ánh sáng, chứng thật mọi chuyện trước mặt cậu, cậu phải làm gì để đối mặt với nó đây?
“Đúng rồi Đại Hoa, sao tự nhiên mày về nước vậy?” Cố Thần chuyển chủ đề sang chuyện của Lâm Tử Ngang, cậu cứ cảm thấy Đại Hoa có chuyện gì đó giấu mình.
Lâm Tử Ngang sượng người, sau đó lại ấp a ấp úng như không muốn nói, y như vậy càng khiến Cố Thần thêm buồn bực.
“Đại Hoa, chúng ta còn là bạn bè không?” Cố Thần không phải loại người thích hỏi han cặn kẽ, nhưng cậu cảm thấy Đại Hoa đang cố đè nén chuyện gì đó.
Có lẽ vì đè nén quá lâu nên cảm thấy tủi thân, sau một lúc do dự, cuối cùng y vẫn quyết định sẽ nói rõ nguyên nhân mình về nước với Cố Thần.
Nguyên nhân sâu xa là vì trò chơi, và có liên quan đến một người – Đông Phương Lạc.
Trước đây Cố Thần đã biết Đông Phương Lạc và Lâm Tử Ngang đều ở nước ngoài, biết họ hẹn hò với nhau trong trò chơi, nhưng cậu không ngờ họ lại phát triển ra ngoài đời thực.
Tên thật của Đông Phương Lạc là La San San, là thiên kim tiểu thư của một công ty lớn, lúc Cố Thần còn chưa hay biết gì, Lâm Tử Ngang đã hẹn hò với La San San ngoài đời rồi. Lâm Tử Ngang cho Cố Thần xem hình của La San San, đó là một cô gái xinh đẹp và đầy cá tính, thân hình cao ráo đường cong gợi cảm, đứng cạnh Lâm Tử Ngang thì quả là một đôi trai tài gái sắc.
Lâm Tử Ngang thích những cô gái đẹp, La San San vừa đúng loại y thích, thế là tình cảm giữa hai người phát triển một cách nhanh chóng.
Rồi một tuần trước, La San San bất ngờ nói với y rằng cô có thai rồi… lúc đó Lâm Tử Ngang rất ngạc nhiên, đúng là y thích La San San, thậm chí cũng có ý cưới cô, nhưng y không hề muốn có con khi còn trẻ như vậy, thậm chí họ còn chưa đủ 20 tuổi, còn đang ngồi trong giảng đường đại học mà.
Lâm Tử Ngang nói chuyện này với ba mẹ, ý của ba mẹ y là nếu La San San đã mang thai dòng máu nhà họ Lâm rồi thì đâu thể để cô chịu khổ được, thế là họ quả quyết đến tìm ba mẹ của La San San để bàn bạc việc kết hôn. Còn về ý kiến bỏ đứa bé, ba mẹ Lâm gia không tán thành cách làm gây hại cho sức khỏe như vậy, tuy thế, Lâm Tử Ngang vẫn bị mắng một trận tơi bời.
Theo tình tiết trong tiểu thuyết, tiếp theo đây Lâm Tử Ngang sẽ kết hôn với La San San rồi sống cuộc sống hạnh phúc của