Ánh mắt cô rất nhanh hiện lên một tia toan tính, cũng chỉ có chính cô mới biết được tâm tư này.
Thì ra là như vậy, chuyện này chơi càng ngày càng vui.
—oOo—
Mục Nham là người rời công ty cuối cùng, Giản Tiểu Phương nhìn phương hướng chiếc xe kia rời đi, cô gắt gao cau mày, lại phát hiện, đó không phải hướng quay về ngôi biệt thự mà Diệp An An ở.
Cô cắn bút, mấy ngày gần đây luôn có cảm giác Mục Nham thật sự rất kỳ quái, hắn luôn tan tầm rất sớm. Cũng không xem đến tăng ca, thật đúng là không giống hắn bình thường, cô cũng đã gọi điện thoại hỏi qua An An, Diệp An An cũng chỉ trầm mặc, khiến cho trực giác của cô cảm giác được giống như bầu không khí giữa bọn họ tuyệt đối không bình thường.
Cô buông thứ trong tay ra, cẩn thận đi theo phía sau hắn, giống như tên trộm vậy, cô lắc đầu, cô đang nghĩ cái gì vậy a, cái gì mà kẻ trộm, cô là quang minh chính đại đi theo, mãi cho đến khi chiếc xe kia rời đi.
Cô vẫn đứng chỗ cũ, mày càng ngày càng mặt nhăn chặt hơn, cho đến khi có một chiếc xe màu trắng có rèm che dừng trước mặt cô, theo kính xe hạ xuống, gương mặt vô cùng tuấn tú của Thượng Quan Thuyên lộ ra.
“Anh đưa em đi”, hắn lộ ra nụ cười không gì sánh được, lộ ra tám cái răng hoàn mỹ, lông mi vừa dài vừa dày trên khuôn mặt giống như đính vào một tầng rực rỡ, đào hoa một mảnh.
Giản Tiểu Phương quay mặt đi, một người đàn ông lớn lên xinh đẹp như vậy làm gì chứ, hẳn là phải nên ở trong nhà không nên ra ngoài, thật đúng là ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố.
“Em muốn đi đâu? Anh đưa em đi”, Thượng Quan Thuyên sờ sờ cái mũi của mình, lại gặp phải chút thất vọng, nhưng mà, hắn cũng đã quen rồi, đối với người phụ nữ này, hắn biết, hắn cần phải nhẫn nại nhiều mới được, nếu không, sao hắn có thể truy hồi cô về được, đều nói người con gái tốt sợ đụng phải sói, đời này hắn thế nào nhất định cũng phải quấn lấy cô.
“Không”, Giản Tiểu Phương đang định buột miệng cự tuyệt, đột nhiên miệng lại thay đổi, cô buồn bực một lúc, cuối cùng vẫn là lựa chọn mở cửa xe ra, ngồi xuống, bên trong xe không gian rất lớn, không hổ danh là xe riêng cao cấp xe có rèm che, thật đúng là công tử có tiền. Bất quá, cũng chỉ là dựa vào cha mẹ mà thôi. Kỳ thật, cô biết rõ, không phải như vậy, Thượng Quan Thuyên tuyệt đối không tầm thường như người khác nghĩ, hắn chỉ là thích tự do mà thôi.
” Muốn đi đâu? ” Thượng Quan Thuyên quay đầu lại, đối
với Giản Tiểu Phương lộ ra một nụ cười có thể nói là cực kỳ ôn nhu, rất chân thực, cũng rất giống ánh mặt trời, Giản Tiểu Phương không khỏi đỏ mặt, tên Thượng Quan Thuyên này, thật đúng là một tên yêu nghiệt, ngay cả cười rộ lên cũng đẹp mắt như vậy. Không đúng, sao cô có thể chìm đắm trong trong nụ cười của người đàn ông này được.
Bài học trong quá khứ cùng những đau xót cô đều đã quên rồi sao? Cô nghiêm mặt lại, lại làm một vẻ xa cách khó gần.
” Đi theo Mục Nham “Cô không nói gì khác, chỉ nói ra mục đích của mình, mà Thượng Quan Thuyên chỉ sửng sốt một chút, không hiểu vì sao cô phải làm như vậy. Đi theo Nham, là chuyện quái gì vậy?
Giản Tiểu Phương nhìn chiếc xe kia rời đi càng ngày càng xa, nhất thời nóng nảy, người đàn ông này nghe không hiểu lời cô sao, nếu không đi theo, người kia đi mất, cô lại nhìn về phía hắn, hung hăng trừng mắt nhìn rồi liếc hắn một cái, nếu hắn làm lỡ chuyện của cô, đừng mong về sau cô sẽ bày ra vẻ mặt tươi cười với hắn, chính là, cô đã quên, chính mình có khi nào đã tỏ ra vẻ mặt tươi cười với người ta đâu, chưa lần nào nếu không phải kiểu căng thẳng với người ta, thì cũng giống như người khác thiếu cô nửa cái bánh vậy.
“Anh không đi, vậy tôi đi đón taxi vậy”. Cô trực tiếp ném lại một câu như vậy, nói xong, cô đã muốn đẩy cửa xe ra.
“Được rồi, anh đi, em không cần xuống xe”, Thượng Quan Thuyên thất vọng chút ít, vẫn là cấp tốc lái xe đuổi theo chiếc xe kia, xe của Mục Nham.
” Không biết hắn muốn đi đâu, An An có biết không? Người đàn ông này, hắn dám làm chuyện có lỗi với An An, tôi liền…”, miệng của Giản Tiểu Phương bỗng lẩm bẩm, nghe An An nói, quan hệ bọn họ cũng chỉ mới gần đây thôi, sao có thể nhanh như vậy mà hắn đã có niềm vui mới, nếu thật là như vậy, An An không biết sẽ phải khổ sở cỡ nào.
Nếu không yêu cô ấy, thì đừng cho cô ấy hy vọng, nếu không yêu, cũng đừng đối với cô ấy ôn nhu. Hắn cũng biết, lúc nóng lúc lạnh như thế sẽ làm người phụ nữ tuyệt vọng biết bao, hơn nữa lại là một người phụ nữ yêu hắn như thế.