Cơm nước xong, Lâm Viễn xoa bụng tiêu thực, Hạ Vũ Thiên lục tung tủ quần áo để tìm một bộ quần áo thích hợp nhất chơi bóng đá, chẳng qua……….bộ quần áo thể thao nhất cũng chính là bộ quần áo lúc mặc đi đánh golf, hơn nữa…….còn không có bóng, phải đi mua.
Lâm Viễn giật giật khóe miệng, không thèm để ý đến gã, chạy đến cửa sổ ngắm phong cảnh, nói “Ân, tầm nhìn thực thoáng, vậy mới nói, phòng tốt đều bị cầm thú chiếm”
“Nói chuyện với cậu ngẫu nhiên phải cẩn thận một chút đi?” Không biết từ khi nào, Hạ Vũ Thiên đã đứng sau lưng Lâm viễn, một tay ôm eo, đẩy Lâm Viễn sát cửa sổ, đến gần hôn lên cổ hắn.
“Uy, cửa sổ nhà anh kết cấu không rắn chắc a, anh đừng nháo loạn dẫn đến tai nạn chết người” Lâm Viễn từ chối hai lượt, liếc mắt…….bên ngoài khu nhà trọ là một tiểu khu cách đó không xa……..song song với sân bóng rổ.
“Ai, Hạ Vũ Thiên” Lâm Viễn đưa tay chỉ chỉ, nói “Sân bóng rổ đó có phải miễn phí hay không a? Sân bóng rổ hình như rất ít thu phí, kẻ có tiền ở tiểu khu nhà trọ hẳn là có thể đến đúng không?”
“Cậu vừa gọi tôi là gì?” Hạ Vũ Thiên đột nhiên hỏi.
Lâm Viễn quay đầu lại nhìn gã “Hạ Vũ Thiên……”Vừa nói vừa tiếp tục chỉ “Chỗ đó có sân bóng rổ, đừng đá bóng nữa, đi đánh bóng rổ đi, đá bóng chủ yếu cần người đa tài, lại không có sân”
Hạ Vũ Thiên thật ra không thèm để ý chuyện đá bóng hay không đá bóng, vuốt cằm thưởng thức ba chữ Hạ Vũ Thiên mà Lâm Viễn vừa gọi, nói “Ân…..thực ra đây là lần đầu cậu gọi tôi như vậy”
“Không phải đâu, trước kia tôi cũng gọi vậy” Lâm Viễn nói xong, xoay người cởi áo khoác, ngoắc ngoắc Hạ Vũ Thiên “Đi một chút, bằng không kêu thêm vài người thì thế nào? Trong xe Thường ca có một quả bóng”
Hạ Vũ Thiên nhíu mày, nói “Tôi chỉ muốn chơi với cậu, đi thôi” Nói xong kéo Lâm Viễn ra ngoài.
Vào thang máy, Hạ Vũ Thiên đặt Lâm Viễn vào vách thang máy, bắt đầu hôn.
“Uy” Lâm Viễn có chút bất đắc dĩ nói “Anh đừng động tình như vậy không được a?”
“Không có biện pháp, tôi xác thực muốn, đã nhẫn nại thật lâu” Hạ Vũ Thiên cười nói ” Không bằng thế này đi, chúng ta cá cược chơi bóng, cậu thắng, tôi nghe lời cậu, tôi thắng, cậu nghe lời tôi”
“Nếu tôi thắng, anh cởi hết quần áo chạy trên đường, vừa chạy vừa gào Phù Dung tỷ tỷ, tôi yêu tỷ” Lâm Viễn buồn cười, tưởng tượng đến màn tình cảm kia liền cảm thấy ám thích.
Hạ Vũ Thiên thấy Lâm Viễn cười đến có chút đáng khinh, lên tiếng “Nếu tôi thắng, có thể sẽ luyến tiếc cậu khỏa thân cho người trên phố xem, tôi chỉ muốn cậu khỏa thân cho mình tôi xem”
Lâm Viễn nhíu nhíu mày, không nói lời nào, lúc này, cửa thang máy mở ra, ngoài cửa đứng hai cô gái trẻ tuổi, mang trên tay bao lớn bao nhỏ, vừa nhìn thấy Lâm Viễn cùng Hạ Vũ Thiên đứng tựa vào vách thang máy thì đều giật mình mở to hai mắt nhìn.
Lâm Viễn đẩy Hạ Vũ Thiên, đi ra ngoài, tâm nói: ngươi đúng là cương thi, hại ta mất mặt trước mỹ nữ.
Hạ Vũ Thiên nhã nhặn đi ra ngoài, còn tốt tính giữ cửa thang máy cho hai cô gái, hai nàng đỏ mặt đi vào, Hạ Vũ Thiên buông tay………trong nháy mắt cửa thang máy đóng lại, Lâm Viễn nghe được tiếng cười hưng phấn của hai nàng.
“OA, con gái bây giờ sao lại như vậy a?” Lâm Viễn bất mãn “Nhìn thấy hai người đàn ông như vậy, hơn nữa còn có tôi tốt đẹp thế này………đáng ra phải siết chặt nắm tay thương tiếc mới đúng, hưng phấn như vậy làm gì”
Hạ Vũ Thiên đến gần, nói “Nếu vừa rồi chúng ta thân mật hơn một chút, các nàng nhìn thấy sẽ càng hưng phấn, cậu tin hay không?”
Lâm Viễn bĩu môi, nhìn Hạ Vũ Thiên, sau một lúc lâu mới nói “Uy, anh vẫn dùng giọng điệu như lưu manh này tán gái sao?Thực sự hữu dụng?”
“Người muốn được yêu, phần lớn đều thích có người yêu cường thế một chút” Hạ Vũ Thiên thản nhiên nói “Đó là mục đích trực tiếp nhất, lúc lên giường cũng không cố sức”
“Nói như vậy…….”Lâm Viễn nhìn gã “Anh không quá quan tâm người yêu của mình có thích anh hay không? Vậy nếu bọn họ thích người khác thì sao?”
Hạ Vũ Thiên nhún nhún vai, nói “Bình thường, bất kể là ai tôi đều chỉ ngủ một lần với người đó, chẳng qua tôi chỉ cần thân thể họ, cũng không cần bọn họ yêu tôi, ngược lại, việc bọn họ yêu tôi chỉ gây phiền phức cho tôi mà thôi”
Lâm Viễn nghe xong, cân nhắc một chút, nói “Ân, nói như vậy, anh còn có chút lương tâm, tính thú cũng không đến nỗi bất trị”
“Nga?” Hạ Vũ Thiên giật mình, nói “Tôi còn tưởng cậu sẽ nói tôi không có lương tâm, không biết xấu hổ”
“Aiiii, Sĩ diện với lương tâm đối với anh là thứ rất xa xỉ” Lâm Viễn còn chưa dứt lời, Hạ Vũ Thiên đã sầm mặt, vội nói tiếp “Ý của tôi là, rất nhiều người nuôi tình nhân bên ngoài a, hoặc là tìm người làm ấm giường, bản thân đã không thật tình, còn muốn người khác toàn tâm toàn ý với mình………người tài giỏi như vậy có phải là kẻ thiếu đạo đức nhất không? Dù sao đều là xằng bậy, anh xằng bậy, vậy tình nhân của anh cũng xằng bậy, như vậy, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. tỷ lệ thành công cũng rất cao, tỷ lệ báo thù lại càng nhỏ…..cho nên nói, Hạ Vũ Thiên, anh bên ngoài là lưu manh, bên trong là người nhện, là Batman, cực phẩm bên trong vẻ ngoài bại hoại, trong bại hoại anh là cực phẩm…….là hình mẫu của toàn bộ xã hội đen trong nhân loại, là trung tâm của thế lực hắc ám, là đầu sỏ phá hoại xã hội, là một loại bệnh độc nguy hại của nhân loại”
“Lâm Viễn…….“Hạ Vũ Thiên nghe xong, cũng không một tay bốp cổ Lâm Viễn hay nhéo hắn hai cái cho hả giận như trước, mà theo dõi Lâm Viễn trong chốc lát, sau một lúc lâu mới nói “Cậu là kẻ khua môi múa mép nhất trong những người tôi gặp, bất quá cũng là tình nhân vô tâm vô nhãn nhất trong số rất nhiều tình nhân của tôi, nhưng cũng là người tôi coi trọng nhất, hơn nửa tháng còn chưa muốn làm cậu”
Khóe miệng Lâm Viễn một lần nữa run rẩy không tự chủ, nói “Đại ca, nửa tháng trước hai ta xem như là vừa mới làm quen đi, ngày đó nguyệt hắc phong cao, tôi bất quá chỉ cầm chổi quét phân chó phủi bụi cho anh, vậy mà đã gợi lên trong anh một tình yêu mãnh liệt như vậy sao?”
“Thẳng thắn mà nói tối hôm đó tôi căn bản không nhìn rõ diện mạo của cậu” Hạ Vũ Thiên thành thật trả lời “Lúc đó chỉ nhìn thấy bóng dáng , sau đó thủ hạ của tôi tìm thấy ảnh chụp trong phòng cậu……….bất quá sau khi xem ảnh, tôi rất muốn thượng cậu”
Lâm Viễn đột nhiên hối hận…….Ngày đó sau khi dùng chổi quét phân chó đánh Hạ Vũ Thiên, nếu lại đá một cái vào chỗ dưới rốn ba tấc thì tốt rồi, có thể cứu được không ít thanh niên vô tội a.
Đến sân bóng rổ, A Thường đi lấy bóng cho hai người, Lâm Viễn hỏi hắn có muốn chơi không, A Thường cười cười, lắc đầu, ngồi ngốc trong xe cách đó không xa.
Lâm Viễn cầm bóng đến giữa sân, vỗ vỗ bóng hỏi Hạ Vũ Thiên “Uy, anh có thể chơi bóng không a? Lát nữa thua cảm thấy rất mất mặt cũng không được đánh người a!”
Hạ Vũ Thiên cởi nút áo, nói “Chuyện đánh đố vừa rồi giữa hai ta coi như không tính?”
“Không tính” Lâm Viễn bĩu môi.
“Cậu sợ a?”
“Đúng vậy, sợ thì thế nào?” Lâm Viễn chớp mi “Tôi mới không trúng kế của anh đâu, đã sớm nói đại gia tôi giữ mình trong sạch, anh muốn động dục a? Tìm người tình pha lê bé nhỏ của anh đi”
Hạ Vũ Thiên nhếch mép cười “Lâm Viễn, cậu nói cứ như là ghen a”
“Cảm giác mình rất tốt bụng cũng là một loại bệnh a” Lâm Viễn cười lạnh, vỗ bóng nói “Đại gia, sẵn sàng chưa?”
“Không cá chút gì thật sự không ý nghĩa a” Hạ Vũ Thiên cười nói “Bằng không thế này, tôi không cần cậu lên giường với tôi, cậu cũng không bảo tôi khỏa thân, hai ta cá cược thoát quần áo, thế nào?”
“Ân……..”Lâm Viễn sờ sờ cằm, cảm thấy rất có ý tứ, lên tiếng “Chơi vậy rất mạo hiểm nha, anh thua cũng đừng khóc!”
Nói xong, vỗ bóng chuẩn bị ném vào rổ.
Ngoài dự kiến của Lâm Viễn, Hạ Vũ Thiên rất lợi hại, Lâm Viễn tấn công bên phải rồi tấn công bên trái vẫn không thể qua mặt gã, còn suýt chút nữa bị Hạ Vũ Thiên cản bóng.
Thối lui ra khỏi phòng tuyến, Lâm Viễn nhíu mày, nói “Hạ Vũ Thiên, anh từng luyện tập a?”
Hạ Vũ Thiên cười lạnh một tiếng “Tôi học đại học ở nước Mỹ”
“Nha nha phi” Lâm Viễn nổi giận “Anh con rùa biển a, hôm nay giết chết uy phong của anh!” Nói xong, Lâm Viễn ra tuyệt chiêu, vỗ bóng vài cái, nhảy lên quá đầu người……..cổ tay run lên, cảm giác hôm nay rất chính xác, bóng lượn một vòng cung trên không, trực tiếp rơi vào rổ……ba điểm.
Lâm Viễn tiếp đất, lắc lắc cổ tay, cười nói “Hạ Vũ Thiên, hôm nay anh chết chắc rồi, lão tử nắm thế thượng phong nha!”
Hạ Vũ Thiên nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của Lâm Viễn, trong lòng hơi động, cầm lấy bóng, nói “Tôi còn chưa chơi, cậu kích động cái gì?”
“Hừ” Lâm Viễn xắn tay áo, nói “Lát nữa bảo anh đi đùa giỡn với bác gái trên đường, cho anh đến cục cảnh sát, trị tội lưu manh của anh!”
Hạ Vũ Thiên cười lắc đầu, trực tiếp ném bóng vào rổ.
Hạ Vũ Thiên thế tiến công hung mãnh, hơn nữa dáng người cao lớn hơn Lâm Viễn, nếu nhảy lên rổ……Lâm Viễn theo bản năng thối lui về phòng thủ, không ngờ Hạ Vũ Thiên đập bóng đến bên trong vòng, trực tiếp nhảy lấy đà, tư thế này là nhảy úp bóng vào rổ.
Lâm Viễn làm sao cho gã dễ dàng thực hiện như vậy, tuy rằng ném bóng như vậy chỉ có 2 điểm, nhưng hắn sẽ thua khí thế của đối phương, đây cũng là bệnh chung của những người mê bóng rổ. Lâm Viễn tiến đến ngăn đón Hạ Vũ Thiên, hai bên chạm nhau, không ngờ Hạ Vũ Thiên căn bản không nhảy úp rổ…..chẳng qua chỉ là đưa tay ném một cái………..lúc bóng bay ra, Lâm Viễn hoàn hảo có chết hay không cũng chạm vào tay Hạ Vũ Thiên.
“Phạm quy, tiểu quỷ” Hạ Vũ Thiên tiếp đất, làm Lâm Viễn hối hận không thôi “Phạt một bóng”
Lâm Viễn nhăn mặt nhăn mũi, nhỏ giọng nói “Cho dù phạt thì cũng phải chia đều“
Hạ Vũ Thiên cười xấu xa “Nếu ném phạt thành công, tôi lại ném bóng bật bảng ghi hai điểm, không phải sẽ thắng rồi sao?”
“Ở đâu có quy tắc như vậy?” Lâm Viễn nhíu mày “NBA cũng ném ba quả phạt cho một lần phạm lỗi, hai ta cũng chỉ là một chọi một thôi!”
“Nga, vậy cậu còn đập bóng làm gì? Trực tiếp ôm bóng ném vào rổ không phải là được rồi sao? Thân không dậy nổi cũng đừng chơi!” Hạ Vũ Thiên ôm bóng trên tay, cười nói “Muốn thì tôi cho cậu”
“Tiểu tử ngươi đừng đắc ý!” Lâm Viễn nổi giận, đưa tay vén áo ồn ào nói “Hôm nay phải thắng anh!”
Lâm Viễn vừa nói vừa đến đứng bên cạnh cột rổ, tâm nói: anh đứng ở vạch ném phạt, tôi đứng dưới rổ, nha nha, anh thật nghĩ mình là Jordan sao? Đầu tiên là chạy một vòng xung quanh cột rổ, sau đó từ ngoài vòng ném phạt lấy đà bay lên một tay ném bóng vào rổ?
Hạ Vũ Thiên đập 2 lần