Y/n giờ đây đã bất tỉnh, nằm im lịm trên vòng tay của Vọng Dã. Hắn ta thật không biết thương hoa tiếc ngọc, dù cho đó là sủng vật hắn ưu ái nhất. Tên này quả thật đúng chất lãnh chúa tàn bạo.
-"Nè, mày còn đứng ngây ngốc cái gì đó. Sao không mau cúi chào lão đại."
Tên vệ sĩ áo đen hung hãn, mạnh bạo vỗ lưng Dermot ra ý nhắc nhở. Vọng Dã ngồi trên ghế ung dung đưa mắt nhìn xuống. Dermot thuận theo ý, nhanh chóng cúi người chào một cách kính trọng.
-"Thưa lão đại, đây là tên nhóc mà em nhắc đến. Nó vừa thực hiện xuất sắc một phi vụ giao ma túy khá lớn cho bang của chúng ta nên em đưa nó về đây giới thiệu-"
Vọng Dã hờ hững cắt ngang tên vệ sĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-"Được rồi, không cần dài dòng. Ngươi lui đi. Tên nhóc kia, ngước mặt lên ta xem nào."
Gương mặt thanh tú đầy nam tính lập tức được hiển lộ. Đôi mắt xanh đẹp đẽ đến mê hồn như cánh bướm lấp lánh ẩn hiện trong đêm tối, nước da tuy có vẻ trắng đến rợn người nhưng lại tôn lên mái tóc đen tuyền bí ẩn. Vọng Dã nhìn rất thích mắt, nhưng có điều tên nhóc ấy trông còn muốn cao hơn cả hắn. Thật đáng tiếc, nếu lùn đi một chút, nhỏ nhắn hơn một chút chắc chắn sẽ trở thành sủng vật số một của Vọng Dã.
-"Xinh đẹp đấy. Ngươi.. tên gì?"
Dermot mỉm cười đáp.
-"Thưa lão đại, là Duẫn Hạo."
Ngắm nhìn một mỹ nam đang ở trước mắt cười tươi đối đáp, Vọng Dã không khỏi có chút hài lòng với tên vệ sĩ đã đem Duẫn Hạo đến đây. Hắn đưa tay vuốt ve mái tóc vàng óng của Y/n đang ngủ thiếp đi trong lòng vừa nói.
-"Tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc đặc biệt, không biết ngươi có muốn đến dự không...?"
Dermot ngưng thần một lúc rồi gật đầu.
-"Rất vinh hạnh."
Vọng Dã ngoắc tay ra hiệu bảo Dermot lại gần, anh nghe theo, liền tiến đến.
-"Rất ngon miệng đúng không? Món chính của chúng ta ấy...?"
Hắn đưa tay kéo