Tên Hề Sát Và Bảo Vật

Chương 35


trước sau


(Bật nhạc ở phía trên để đọc truyện hay hơn nha mọi người ^^!)

Suốt trên đoạn đường về, tôi vì quá lạnh nên liền cởi bỏ đi đống quần áo ướt nhèm nhẹp xuống ghế sau, Dermot hiểu ý cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng đem cho tôi mặc. Tôi rúc cả vào người cậu ấy, cố gia tăng diện tích tiếp xúc nhiều nhất có thể. Vì lúc này đây thân nhiệt của Dermot thực sự rất ấm... Cậu ta tâm trạng vui vẻ vuốt ve, xoa đầu tôi trong suốt chặng đường. 

Cảm giác hạnh phúc... Lâng lâng.

Lương tâm, tội lỗi gì chứ. Tôi bỏ quách nó từ ngôi nhà kia rồi.

-"Y/n. chúng ta tổ chức hôn lễ lại một lần nữa nhé... Tôi sẽ không làm gì đặc biệt nữa đâu. Tôi hứa đấy. Xin em..."

Dermot ôn nhu khẽ thì thầm vào tai tôi, chất giọng trầm ấm dịu dàng ấy. Đã bao lâu rồi tôi mới được cảm nhận lại...

-"Ừa, tùy cậu."

Tôi lười biếng ngáp một hơi dài, dang tay sải lưng một chốc rồi lại ôm chầm lấy Dermot. Cậu ấy càng nhìn với ánh mắt âu yếm hơn, không khỏi khiến tôi thấy rùng rợn sống lưng nhẹ.

-"Y/n.. Mèo con.. quả thật rất giống..."

.

.

.

.

.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

Ngày tổ chức hôn lễ lần 2 của chúng tôi là một ngày đầy nắng và gió. Dermot nắm lấy tay tôi, cùng nhau tiến bước vào thánh đường. Chiếc cửa mở, thật may, lần này không có gì khiến tôi phải sốc tinh thần nữa.

Dermot liếc nhìn tôi, ánh nhìn lưu luyến tràn ngập hạnh phúc, cậu ấy có vẻ phấn chấn hơn thường ngày rất nhiều.

Nở nụ cười tươi, tôi nhìn Dermot. Cậu ta liền ngượng ngùng quay mặt đi. Quả nhiên, Dermot như này vẫn là đáng yêu nhất, tôi khẽ cưởi bật thành tiếng.

Bước chân nhanh dần, tới nơi trao lời giao ước thiêng liêng. Rốt cuộc cũng đã đến thời khắc ấy... Tim tôi không khỏi đập thình thịch thình thịch một cách dồn dập.

Vì Dermot không thích tôi tiếp xúc với bất cứ người nào, nên căn bản chẳng có lấy một cha sứ hay khách mời nào ở hôn lễ cả. Thay vào đó, là những cỗ robot với chất giọng vô cảm đảm nhiệm mọi nhiệm vụ.

"Tôi dành tặng đôi tay, trái tim tôi và tình yêu của tôi dành cho em. Tôi sẽ tin tưởng và tôn trọng em đến suốt cuộc đời này. Bất kể những trở ngại chúng ta sẽ đối mặt với nhau, kể cả những cuộc tranh cãi đi nữa, tôi vẫn sẽ luôn là người bạn đời trung thành nhất bên em. Tình yêu của tôi sẽ chỉ hết khi cuộc sống này kết thúc..."

Cậu ấy nhìn tôi, miệng đọc lời thề một chút cũng không vấp.

Từng

lời của Dermot nhẹ nhàng, dịu êm và đầy chân thành. Vì sao lúc này đây, cậu ta trong mắt tôi lại đẹp đẽ khác thường. Giấu đi tâm tư, tôi cười tươi theo mỗi nhịp nói của Dermot.

Dermot vừa dứt thì robot ra hiệu nhường phần thề nguyện tiếp sau lại cho tôi. Có chút lúng túng, ngại ngần, không chuẩn bị trước nên tôi cũng chẳng biết nên nói gì cho phải...

-"Y/n yêu dấu, em không cần thề nguyện gì nhiều. Chỉ cần trả lời tôi... Hãy ở bên cạnh tôi mãi mãi cho đến khi cái chết chia lìa đôi ta, liệu em có đồng ý...?"

Vẫn chất giọng trầm ấm và từ tốn, cậu ấy xen vào.

-"Tôi đồng ý..."

Có chút bất ngờ, tôi chậm rãi gật đầu. Mặt không khỏi nóng lên, má phớt hồng. Khung cảnh tràn đầy hoa, nắng và gió càng như tạo nên cảm giác thiêng liêng khó tả.

Cỗ robot với vai trò cha sứ nghe được câu trả lời, một lần nữa lại cất lên tiếng nói.

-"Kể từ hôm nay, ta tuyên bố chúng con là vợ chồng. Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu."

Dermot nhanh chóng ôm lấy tôi, trao một nụ hôn thật sâu. Tình yêu sâu đậm của cậu ấy dành cho tôi, tôi có thể cảm nhận được...

Tim tôi cứ đập thình thịch...

Vui thật.

Vui thật đó.

Tôi thật sự rất vui.

Trở thành người bạn đời của ai đó luôn là điều tôi mong ước từ rất lâu rồi.

Dermot, kể từ hôm nay...

Tình yêu của tôi, xin được phép gửi gắm cho cậu...

Tôi yêu cậu.
.
.
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
????Happy Ending



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện