Bởi vì là ngược hướng mặt trời, đứng dưới bóng râm, Neji nhất thời cũng nhìn không rõ cho lắm quái vật khổng lồ trước mặt, nhưng dựa vào trực giác, nó theo bản năng vẫn cảm nhận được một cảm giác áp bách vô cùng cường đại.
Đây là một cảm giác áp bách hoàn toàn không kém khi đối mặt Đại Xà Garaga và Đại Cóc Gamabunta!
"Thật lớn nha!"
Sau một hồi ngẩn ngơ, Neji vội vàng mở ra Byakugan, quan sát tỉ mỉ.
Lúc này nó mới thấy rõ quái vật khổng lồ chắn trước mặt nó, lại là một con dã trư với một đôi răng nanh sắc bén, khoác một bộ lông bờm xờm, trên người phủ đầy rất nhiều vết thương đã cũ.
"Dã.
.
.
Dã trư! ?"
Neji sững sờ ở tại chỗ, có chút không biết làm sao.
Dã trư thì cúi đầu, vừa thở ra nhiệt khí trùng thiên từ lỗ mũi, vừa lười nhác nghiêng đầu nhìn Neji phía dưới một cái.
"Éc.
.
."
Neji lúc này so với con dã trư khổng lồ như quả núi kia, quả thật nhỏ bé như con sâu cái kiến, cho nên nó có chút không tiếp nhận được cỗ áp bách từ trên người dã trư tản mát ra, bất giác lui lại một bước.
Sau đó nó phát hiện con dã trư trước mặt này mặc dù khuôn mặt hung ác, vừa nhìn đã biết không phải dễ trêu, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy vẻ lười biếng, tựa hồ còn có mấy phần mờ mịt, cho người ta một loại cảm giác không quá nhạy bén.
Đồng thời, nó lại cảm thấy rất khó hiểu, trên người dã trư này có một loại cảm giác làm nó cảm thấy rất là thân cận.
Cảm thấy ngoài ý muốn, hiển nhiên không phải chỉ có mỗi Neji phía dưới, Hyuga Kagami giờ phút này đứng trên đỉnh đầu dã trư cũng mang vẻ mặt kinh ngạc, líu lưỡi nói: "Chậc chậc, cũng đã to như vậy rồi sao.
.
."
Con dã trư này có thể phình ra, Hyuga Kagami biết rõ điều ấy.
Lúc trước, vào lần đầu gặp dã trư ở trong Tử Vong Sâm Lâm, tiểu dã trư chỉ có kích cỡ ngang đầu gối Hyuga Kagami, mà hơn nửa năm sau, cái con tiểu dã trư này đã hỗn thành một phương bá chủ trong Tử Vong Sâm Lâm.
Nó phá phách lung tung, quậy cả Tử Vong Sâm Lâm đến mức gà bay chó chạy, khiến thôn còn phải phái ra nhóm Itachi để đi thảo phạt nó, mà nó khi đó, cũng đã cao đến 2~3 mét.
Lại qua hơn nửa năm, lúc Hyuga Kagami khống chế Thủy độn nhân bản thể đại chiến một trận với Akatsuki, thông linh nó ra để bỏ chạy, thì nó cũng đã có thể dùng miệng xé xác mãnh hổ, hình thể không chênh lệch mấy với một toà tiểu lâu.
Bây giờ sau 3 ~ 4 năm không gặp, Hyuga Kagami không nghĩ đến nó vậy mà đã to như một quả núi nhỏ, cái tốc độ trưởng thành này quả thật còn trên cả Nhẫn thú bên trong Tam Đại Thánh Địa.
Khẽ dậm chân, Hyuga Kagami nói: "Này, đừng có nói với ta là ngươi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nha!"
Dã trư lúc này mới phát hiện trên đỉnh đầu mình còn có một người, đầu tiên là ngẩn ra một cái, sau khi nhận ra đó là Hyuga Kagami, liền thân mật nhảy dựng lên.
Rầm rầm rầm.
.
.
Theo cái thân thể khổng lồ của nhóc dã trư ngốc này rung lắc, tức khắc là một trận đất rung núi chuyển.
Neji dưới mặt đất kinh hoảng nhìn con dã trư khổng lồ trước mặt đang nhảy lên nhảy xuống, thân thể cũng theo mặt đất chấn động mà mất thăng bằng, sắc mặt vô cùng trắng bệch.
Não nó lúc này cũng đã cứng lại, hoàn toàn không hiểu phát sinh chuyện gì.
"Được rồi, được rồi!"
Thoáng trấn an dã trư một cái, Hyuga Kagami lại cẩn thận quan sát dã trư, thấy trên người dã trư phủ đầy vết thương, hắn liền hiểu cái nhóc mập này đã gây ra không ít chuyện thị phi, lúc lăn lộn Nhẫn giới chỉ sợ đã bị đánh không ít.
Bất quá Hyuga Kagami cũng nhạy cảm phát hiện, những vết thương này đều đã cũ, cái gần nhất tựa hồ cũng đã là 1 ~ 2 năm trước.
Xem ra 1 ~ 2 năm gần đây cái con dã trư này cũng đã không nhận đả thương gì quá nặng, hoặc có lẽ là cũng đã không còn gì có thể tổn thương được nó.
Ngay sau đó, Hyuga Kagami lặng yên mở ra Tenseigan.
Trong chớp mắt khi thông linh dã trư tới đây, hắn đã ẩn ẩn phát giác một chút gì đó không thích hợp, bởi vì hắn cảm giác được trên người dã trư này lại có một cỗ Chakra Tenseigan khổng lồ