Nhìn qua dã trư khổng lồ trước mặt, Neji đột nhiên nhớ tới cái gì, mở miệng hỏi Hyuga Kagami: "Sư phụ, nó tên là gì ạ?"
Hyuga Kagami có chút xấu hổ: "Ặc, hình như còn chưa có tên."
"Không có tên?" Ngẩn ra, Neji vẻ mặt nghi hoặc: "Sư phụ, thông linh thú của ngài cường đại như vậy, làm sao lại không có tên? Thế này thật kỳ quái nha!"
Hyuga Kagami chỉ chỉ vào con heo mập: "Con nhìn cái mặt này của nó, có giống như là cần phải có tên không?"
Lúc này trên mặt dã trư khổng lồ đầy vẻ nịnh nọt Hyuga Kagami, lại phối hợp thêm cái hình thể to lớn của nó, khiến cho người ta có một loại cảm giác không quá nhanh nhạy.
Neji có chút khó xử: "Nhưng chung quy con cũng không thể gọi nó là dã trư mà, như thế cũng quá bất kính với nó đi."
"Đó là chuyện của riêng con rồi." Vẫy tay, Hyuga Kagami nói ra: "Lại đây, nếu con đồng ý, vậy ký khế ước thông linh với nó đi."
Neji vội vàng hỏi: "Sư phụ, không có khảo nghiệm gì sao? Nó.
.
.
Nó sẽ đồng ý sao?"
Hyuga Kagami dùng ngữ khí tùy ý nói ra: "Con cũng đã thông qua khảo nghiệm."
Neji có chút nghi hoặc: "Con thông qua rồi !?"
Hyuga Kagami cười cười: "Tựa như chuyến đi Diệu Mộc Sơn lần này của con vậy, bọn chúng nói ai thông qua, thì người đó thông qua.
Mà ở chỗ ta, ta nói con thông qua được, thì chính là con thông qua được."
Neji cản thận suy nghĩ: "Sư phụ, ý ngài là muốn nói với con rằng, căn bản không có cái gì là vận mệnh an bài, nếu có, chỉ là những người có thể an bài một số sự việc?"
Hyuga Kagami vỗ vỗ đầu vai Neji, nói: "Ừm, hãy thuộc lòng cho ta, vận mệnh mãi mãi phải nắm giữ trong tay mình, không đến lúc chết, thì không nên dễ dàng nhận mệnh!"
"Vâng ạ!"
Neji gật đầu thật mạnh.
Sau khi sắp xếp để Neji ký kết khế ước thông linh với dã trư, Hyuga Kagami quay người phân phó với dã trư: "Thấy rõ chứ, nó là đệ tử của ta, nếu như nó thông linh ra ngươi, thì không được lười biếng đấy!"
"Ụt ịch ụt ịch.
.
."
Dã trư vội vàng ngồi quỳ xuống, lấy đầu chấm đất, khiến cái răng nanh thật dài kéo lê một đường thật dài trên mặt đất, biểu thị tuân lệnh Hyuga Kagami.
Mà Neji sau khi hoàn thành khế ước thông linh, tinh khí thần toàn thân đều khác trước, cái vẻ sa sút tinh thần bao phủ người nó trước đó hoàn toàn bị quét sạch, bên trong đôi mắt lại khôi phục thần thái khi xưa.
Nó vừa vuốt ve cặp răng nanh thô tráng của dã trư, vừa hỏi Hyuga Kagami: "Sư phụ, nó am hiểu loại nhẫn thuật gì ạ?"
"Khụ khụ.
.
." Nhẹ ho hai tiếng, Hyuga Kagami nói ra: "Những thứ này con tự mình tìm tòi đi."
"Dạ!"
Neji đáp một tiếng.
Liếc mắt nhìn Neji đang sung sướng dò xét dã trư, Hyuga Kagami nghiêm túc nói: "Ở cái tuổi này của con, vốn là phải nên chuyên tâm mài dũa Thể thuật và điều khiển Chakra.
Mấy cái thứ như thông linh thú, đối với con mà nói, kỳ thật vẫn còn hơi sớm một chút."
Ở bên trong cứ điểm không trung, hạng mục huấn luyện Hyuga Kagami sắp xếp cho Gaara và Karin chính là Thể thuật và điều khiển Chakra cơ bản nhất.
Bởi vì ở trong mắt Hyuga Kagami, trên dưới 10 tuổi là độ tuổi đánh cơ sở cho vững chắc, thời điểm này nên lấy việc mài dũa Thể Thuật và điều khiển Chakra làm chủ, kế tiếp mới là tu luyện một vài loại nhẫn thuật phù hợp thuộc tính Chakra bản thân, hoặc là đào móc huyết kế giới hạn nếu có.
Mà cái thứ Thông Linh thuật này, lại phải cần lượng lớn Chakra duy trì,
Ngoại trừ cái thằng Naruto thể chất đặc thù kia ra, thì những đứa nhỏ 10 tuổi khác cho dù có thể thông linh ra thông linh thú cường đại, thì chỉ sợ Chakra bản thân cũng đã tiêu hao gần sạch trong quá trình thông linh, cho nên đối với mấy đứa nhỏ độ tuổi này, thông linh thú là mặt hàng xa xỉ mang gánh nặng quá lớn.
Neji giải thích nói: "Sư phụ, con.
.
."
Hyuga Kagami tùy ý xua tay: "Không cần giải thích với ta, ta hiểu cái tư vị vị bạn đồng lứa bỏ lại!"
Thời còn ở học viện Ninja, Hyuga Kagami cũng bị thiên tài Kakashi kích thích, cho nên hắn rất rõ ràng cảm giác hiện tại của Neji.
Có tới hai học viên loá mắt cùng khoá với mình, ở trước mặt mình mạnh lên từng giờ từng khắc, mà sự cố gắng của mình ở trước mặt đối phương lại hoàn toàn không đáng để nhắc tới, loại chuyện này này đổi lại thành bất