"Mày!!!"
"Tên em không phải là "mày" ạ. Em tên Sun hay Arthit. À, nhưng mà gọi Sun thì hơn. Ai ai cũng gọi em như vậy. Nhưng nếu anh muốn đặc biệt hơn người khác, gọi em là Sunny cũng được. Em không chấp nhất đâu."
"Đồ..."
Bên trong quán rượu có bầu không khí tốt thích hợp cho việc tiệc tùng lần đầu, gần như tất cả ánh mắt đều quay ngoắt qua nhìn những chàng trai mặt mũi đẹp trai tới mức đẹp lắm đang quát lớn tiếng vào nhau. Khuôn mặt nổi lên màu đỏ với sự giận dữ. Hai tay gồng chặt nắm tay giống như muốn tung vào mặt một ai đó. Và đem đầu chàng Dear ra đảm bảo... nhất định là mặt của cái tên tự giới thiệu là Sunny chắc luôn.
"Mày muốn ăn thêm một đấm phải không?". Không chỉ nói suông, anh Ryu xinh đẹp (của chàng Arthit) liền xắn tay áo sinh viên lên. Khuôn mặt xinh đẹp đó ra vẻ giống như muốn đạp lên ngực thằng đàn em trước mặt rồi giẫm liên tục, tới nỗi người đang ngồi pha rượu trước đó sẵn rồi liền gấp rút đưa tay lên để cản.
"Hey, Ryu! Đi đe dọa em nó làm gì vậy? Thôi mà, nó chỉ ghẹo gan một chút thôi."
"Một chút cha già anh thì có.". Tiếng ngăn cản của chàng trai thân hình cao to, chủ nhân của màu da ngăm làm cho Ryu chỉ biết nghiến răng. Muốn xông vào cái thằng nhóc hay chọc điên nhưng lại ngại với bác cùng mã số, nên chỉ có thể buông người xuống ngồi vào chỗ cũ, mặc dù ánh mắt suýt chút nữa đã gϊếŧ cái người ghẹo gan ngay trong quán.
Tao bỏ công không đi đón em cùng mã số bởi vì không muốn gặp mặt, rồi sao mày lại tới đây được chứ!
Suy nghĩ của người bực bội tới mức không nhìn mặt thằng nhóc nghiệp chướng có ngoại hình bảnh bao đang làm ánh mắt giống như buồn cười chuyện gì đó.
Dáng vẻ mà Dear chỉ biết cười khô khan. Muốn cản đó, nhưng nếu cậu cản được, cậu đã cản từ lúc thằng Sun đưa cái bản mặt ra nói rằng sẽ đi uống rượu cùng rồi. Nếu để cho cậu kể thì phải kể từ lúc khoảng 15 phút trước...
Ngay khi họp cổ động kết thúc, thằng bạn chuyên gia nó liền mở miệng chửi đàn anh giáo dục đó tới nỗi không còn manh giáp. Dáng vẻ nổi nóng giùm làm cho cậu chỉ biết nói rằng không sao, bị có nhiêu đó thôi, nhỏ nhặt. Và ngay lúc đó, chị gái với mặt mũi dễ thương mà cậu nhớ được là bác cùng mã số đã tìm gặp cậu từ ngày đầu tiên khai giảng liền bước tới, nói rằng tới đón đi quán mà mọi người đã đợi sẵn trước đó rồi.
Chỉ vậy thôi, cái thằng bực bội mắt liền sáng rỡ ngay lập tức.
"Em đi cùng được không ạ. Đi mà chị, đi mà chị Ming xinh đẹp."
Và đừng nghĩ rằng lời lẽ hoa mỹ của thằng Sun nó ít. Tưởng tượng hình ảnh đứa con trai to con, làm giọng nũng nịu, đôi mắt chớp chớp tới nỗi chị Ming mỉm cười ngọt ngào, gật đầu lia lịa nhận lời liền luôn đó. Cậu đã cản rồi đó, bởi vì cậu cũng biết rằng lát sẽ có trận chiến giữa quán rượu chắc luôn. Nhưng thằng Sun nó nói gì bạn biết không?
"Tốt chứ sao, tao đang bực bội, phải đi ghẹo gan người ta chơi chơi để cho cao hứng hơn."
Chính vì vậy, mày sẽ bị đấm, bị đạp hay là anh Ryu nổi máu đem dao đâm vào giữa ngực, thằng Dear này cũng xin không liên can gì hết.
"Anh Berm, đây là Sun. Em nó xin tới cùng, thế nên em dẫn theo. Còn người này, đây là Dear. Dễ thương anh nhỉ? Nhìn đi, thân người bằng Ming luôn."
Hửm? Chị đấm em luôn đi!
Người đang mỉm cười tươi tạo sự hữu nghị với người mà mình đã biết là gia tộc mã số của mình liền quay ngoắt, nhìn bác cùng mã số mặt mũi dễ thương nhưng lại không dễ thương ở chỗ lời nói. Nói thôi chưa đủ, chị ấy còn đem tay giơ lên vẫy qua lại giữa đầu cậu và đầu của mình để cho mọi người thấy rằng nếu đem chiều cao cộng lại với nhau rồi chia đôi sẽ được giá trị trung bình y chang luôn.
"Hahahaha, kakakaka.". Rồi thằng bạn thân nó có giúp không? Không hề! Nó ngồi xuống cười vang một cách thỏa mãn về sự lùn của cậu dữ lắm, nên cậu chỉ biết nhe nanh với nó rồi nhanh chóng biện minh.
"Tại chị Ming mang giày cao gót."
"Giày của chị cao không bao nhiêu cm hết."
Chị giúp em một chút thôi cũng không được sao? Một chút thôi là đủ rồi. Cứ gật đầu chấp nhận thôi cũng được, không cần bồi thêm, không cần lý giải gì hết.
"Hahahaha! Không, không, chị Ming! Hahahahah! Bạn em nó nhỏ con ạ, không có lùn. Kakakaka!"
Ờ, thằng này thì cứ nhấn mạnh vào. Tao biết rằng tao lùn, nhưng mày đừng có láo lếu gọi tao là nhỏ con. Tao chỉ chấp nhận nhỏ con với một mình anh Porsche thôi!!!
Người nhỏ con suy nghĩ một cách bực bội. Gò má sáng mịn bắt đầu nổi lên màu đỏ gắt khi nghĩ tới người nào đó, nên chỉ biết quay đi ngồi vào một cái ghế khác, nhìn đàn anh to con như người khổng lồ bật cười theo. Nhưng nhìn vào dáng vẻ, anh ấy đã nốc không ít hơn 3 ly chắc luôn.
"Được rồi, ai lùn hay không lùn kệ nó. Chào mừng đến với gia tộc mã số nhé em. Tình cờ ngày First Drink anh bận việc ở nhà một chút. Vừa mới lên từ Prajuab thứ Tư đây thôi. Còn thằng này...". Anh Berm nói rồi đưa tay lên vò đầu anh Ryu, mà lần này không có mắng chửi, chỉ truyền ánh mắt thù hận tới chỗ thằng Sun như trước, rồi giải thích thêm.
"...Thằng Ryu thì sống cuộc sống thiếu chủ ở Chiang Mai. Quý phu nhân chắc là từ biệt lâu lắm mới chịu thả đứa con trở về học lúc bắt đầu học kì."
"Không phải, anh Berm. Em giúp việc cho chị gái nên không xuống được thì đúng hơn.". Chỉ vậy thôi, anh Ryu liền quay ngoắt, há miệng la làng. Nhưng nếu cậu nhìn không nhầm, gò má anh Ryu đang đỏ lên đó. Trong khi cái người miệng thối bên cạnh thì chưa bao giờ cất cái miệng im lặng hết.
"À, ra là gái Chiang Mai. Hèn gì, trắng ơi là trắng. Hơn nữa còn là tiểu thư, nên tay mới mịn ơi là mịn.". Vừa nói bạn Sun vừa bật cười nhẹ, đưa mặt tới gần cứ như không sợ sẽ bị tẩn thêm một đấm, làm cho đối phương mắt sáng lên ra vẻ định xông tới đấm vào giữa mặt, nếu không kẹt ở chỗ anh Berm kéo cổ áo lại.
"Mày có biết bình tĩnh không vậy? Anh nói nhiều lần rồi, nếu mày bình tĩnh mỗi khi có người nói mày xinh, mày dễ thương, mày giống con gái, rồi nó cũng sẽ ngưng giỡn thôi. Ai chọc mày cũng nổi máu, liệu nó có ngưng chọc mày không hả, Ryu?". Anh Berm nói trong khi vỗ vai cháu cùng mã số của mình thật mạnh, làm cho anh Ryu trề môi.
"Gặp tay gặp chân vài lần thôi là nó ngưng liền. Tại sao em phải bình tĩnh với cái tụi miệng chó chứ?". Người nóng tính nói một cách bực mình, buông người xuống ngồi thật mạnh rồi quay đi pha rượu cho bản thân cho đỡ chán. Và điều đó làm cho người hay quan sát quay qua thì thầm nho nhỏ với Dear.
"Mày nhìn đi, đúng là tiểu thư. Rượu chưa đầy tới nắp pha cùng Sprite kìa mày."
*Rầm*!!!
"Mày có vấn đề gì với tao không, thằng nhóc nghiệp chướng? Tao muốn ăn muốn uống gì là chuyện của tao. Rồi sao mày lại nhiều chuyện tới ngồi ở đây được vậy? Ai mời mày tới? Cùng gia tộc cũng không phải.". Người đang pha rượu suýt nữa đã đem thùng nước đá ném tới hỏi một cách bực bội. Làm cho người có cảm xúc nguội hơn mỉm cười tươi.
"Không có ai mời đâu anh. Nhưng mà em sợ anh sẽ chuốc rượu bạn em, nên em mới tới đây bầu bạn với nó. Ai mà biết được rằng khuôn mặt xinh đẹp như vậy có khi sẽ dụ dỗ thằng Dear vào phòng đó chứ.". Vừa nói vừa cười lớn kiểu như hạnh phúc dữ lắm với việc khiêu khích người đẹp đang nổi giận tới nỗi mặt đỏ gắt rồi.
"A, em xin lỗi thay bạn em nhé, anh Ryu. Thằng Sun miệng nó là như vậy đó.". Người cảm thấy rằng việc khiêu khích sự giận dữ của đàn anh, có thể sẽ ảnh hưởng làm cho bản thân nhận tai ương liền đẩy mặt đứa bạn ra rồi xin lỗi với nụ cười khô khan.
Dáng vẻ mà Ryu nhìn mặt đứa em cùng mã số với khuôn mặt sáng sủa, nhỏ con trong một chốc, trong lòng cũng thừa nhận rằng thấy thương thằng nhóc này từ hồi trưa. Khuyết điểm duy nhất của đàn em cùng mã số của cậu là... bạn nó.
"Kệ đi, anh không chấp."
Cái không chấp của anh suýt nữa đã nuốt cái đầu em hồi trưa rồi đó!
"Được rồi, được rồi, không chấp thì tốt! Ờ, mấy đứa muốn uống gì cứ gọi, anh đãi cho. Lần sau đi với gia tộc sui gia, bảo đảm hào hứng hơn vậy chắc luôn.". Anh Berm nói với nụ cười tươi thấy rõ hàm răng trái ngược với màu da lắm luôn đó.
Lời nói làm cho Sun trợn to mắt, cầm lấy menu suýt nữa không kịp. Kiểu mà Dear chửi mắng đứa bạn trong lòng, mày không tham đâu nhỉ?
"Cảm ơn anh ạ. Gia tộc mã số này đúng tốt bụng luôn. Nhưng mà vậy đó, toàn là người đẹp trai xinh gái không mà, chỉ tệ ở chỗ...". Thằng Sun nói trong khi mỉm cười thõa mản, khen ngợi ra mặt làm cho anh Berm trở thành người đẹp trai liền nhìn một cách chú ý.
"Cái gì?". Câu hỏi mà chàng Arthit làm ánh mắt gian manh trong một chốc.
"...Gia tộc này có mình anh là con trai duy nhất, còn lại... xinh toàn bộ."
*Pặc*
"Tao là con trai đó!". Bây giờ đừng nói chỉ có mình anh Ryu nổi máu, Dear lấy tay đẩy đầu đứa bạn tới nỗi mặt chúi xuống. Mà nó thì cứ bật cười lớn, có vụ nghiêng người qua xin đập tay với anh Berm nữa. Nhưng mà thực tế thì cậu cũng không giận đâu. Bởi vì dường như nó không có chọc cái mặt trắng trẻo, môi đỏ đỏ của cậu bằng khuôn mặt xinh đẹp của anh Ryu, người đang cúi mặt cúi mũi xử lý thức uống của mình đâu.
Hey, anh ấy đổ rượu ra hết nửa ly rồi đó.
Dear chỉ biết nghĩ trong lòng một cách ớn lạnh một chút khi thấy lượng rượu đang cao qua nước đá được 3/4 của cái ly rồi. Rồi anh ấy đổ soda vào tiếp theo. Kiểu mà cậu không nhịn được mà thắc mắc rằng gặp thằng Sun chọc cái, công tử liền trở thành thằng rượu chè luôn hả?
Anh ấy chứng minh sự nam tính bằng cách này?
Suy nghĩ của Dear đã sai trong giây tiếp theo khi bàn tay trắng trẻo đưa ly tới đặt trước mặt... thằng Sun. Hơn nữa anh Ryu còn mỉm cười ngọt.
"Cảm ơn vì lời khen. Cái này là phần thưởng của mày, uống cho hết nhé. Tao đặc biệt cố ý pha cho mày luôn đó... nhóc Sun."
Ôi, anh ơi! Không đem soda phủ lên mặt thì suýt nữa đã uống nguyên chất rồi đó ạ.
Trong lòng Dear chỉ có thể suy nghĩ, không dám nói, không dám hỏi. Sợ rằng sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo. Và cậu tửu lượng có cao đâu? Kiếp này toàn uống rượu pha Pepsi và một chút rượu vang của ba. Gặp cái ly đó, cậu không nốc ao giữa quán luôn sao?
"Oh, cảm ơn vì sự tốt bụng của anh Ryu xinh đẹp. Thiệt là, sướng miệng luôn. Không nói cũng hiểu lòng em rằng em thích đậm đặc nữa.". Còn cái người nhận thì không hề xuống sắc. Tay cầm lấy ly rượu ngay lập tức. Hơn nữa còn mỉm cười tươi, truyền ánh mắt thách thức cho đàn anh đang muốn lật ngửa cái bàn. Có thể gọi là 2 cái ánh mắt nhìn chằm chằm nhau tạo ra dòng điện xẹt xẹt luôn vậy đó.
"Hey, tách ra, tách ra! Một hồi thằng Ryu có bầu giờ."
"Anh Berm!"
"Hahahaha, anh chọc chút xíu thôi mà. Bình tĩnh!". Anh Berm nói rồi bật cười lớn, nâng ly lên cụng với thằng Sun với vẻ mặt không biết gì giống như sinh ra để chọc anh Ryu vậy.
**********************************************
Sau đó, bầu không khí trong quán cũng vui vẻ. Xen lẫn giữa tiếng ghẹo gan và tiếng chửi của anh Ryu là lúc tiếng điện thoại của Dear vang lên, làm cho cậu phải nhanh chóng cầm lên bắt máy... chế Dream.
"Dạ chế..."
"Thằng Dear kia, mày ở đâuuuuuuuuuu? Chế đợi mày 2 tiếng đồng hồ rồi đó. LINE cũng không chịu trả lời. Chế sắp về nhà rồi đó!!!". Vừa mới nhấn bắt máy, tiếng rát lỗ tai của chị gái liền vang lên làm cho người nghe choáng váng.
"A, sao chế lại tới đón Dear vậy?"
"Mày học tới nỗi quên ngày quên đêm luôn rồi hả? Hôm nay thứ Sáu, tự mày kêu chế là tới đón về nhà. Người ta bỏ công làm thiên thần, lái xe cung đình tới đón tận nơi... rồi mày đang ở đâu vậy? Tiếng nhạc lớn quá."
A, quên mất luôn. Hôm trước gọi điện làm nũng chế để tới đón mà. Gặp nụ hôm của anh Porsche tối qua, quên hết mọi thứ luôn.
"Anh chị cùng mã số của Dear đãi tiệc gia tộc đó mà...". Sau đó, chị gái tốt bụng liền hỏi chi tiết quán rượu một cách tỉ mỉ, làm cho người trả lời trả lời mà không hiểu gì. Rồi chế ấy liền cúp máy một cách nhanh chóng nên cậu chỉ biết chớp mắt lia lịa.
"Chế Dream hả?". Câu hỏi của đứa bạn mà cậu chỉ biết gật đầu ngơ ngác. Quay người lại nói chuyện với anh chị cùng mã số tiếp, định là ngồi một chút nữa rồi sẽ xin phép về. Chắc chắn sẽ không liều mạng để cho chị gái bực bội rồi lái xe về nhà trước đâu, khi mà cậu không muốn đối với mặt với anh Porsche vào lúc này.
Nhưng chưa tới 10 phút, chàng Daranpat đã phải há hốc mồm.
"Xin chào mọi người."
"Chế Dream!". Chị gái xinh đẹp trong bộ đồ quần da, áo kiểu đẹp, thêm vào là giày cao gót sẵn sàng đi chơi cực kỳ đã xuất hiện ở phía sau, mỉm cười ngọt ngào chào hỏi mọi người quanh bàn đang trở nên im lặng khi thấy cô gái xinh đẹp tiến tới chào hỏi như vậy. Rồi kiểu như...... bạn có hiểu không? Chế Dream là bà trùm trong việc tạo hình tượng tốt đẹp luôn đó.
Cái nụ cười thiên thần này là thế nào vậy?
"Chị tên Dream, là chị gái của người này. Hồi nãy gọi tới nghe thấy là anh chị cùng mã số dẫn đi đãi tiệc. Cảm ơn tất cả mọi người nhé vì đã chăm sóc em trai chị giùm...". Chế Dream mỉm cười ngọt ngào tung sức quyến rũ, nói với giọng e ngại ngượng ngùng. Hai tay đặt lên trên vai em trai đang ngồi rồi nói tiếp.
"...A, nhưng mà thật sự phải xin lỗi nhé. Chị xin cho Dear về trước được không? Tại vì ba của tụi này trở về từ Anh, nên phải nhanh chóng đi đón. Và Dear thì e ngại không dám xin, chắc mọi người không trách gì chị phải không nào?.". Chế Dream nói một cách e ngại cực kỳ, làm cho người vừa mới biết rằng ba sắp về Thái chau mày lại.
Mẹ vừa mới nói rằng 2 tháng nữa mới về, không phải sao?
"Không trách ạ, không trách. Dear lại không nói với tụi chị gì hết. Về trước đi cũng được đó.". Rồi chị Ming tốt bụng liền rơi vào cái hố giả tạo của người lười chờ đợi em trai, gật đầu nói một cách thấu hiểu. Không chỉ vậy, còn đẩy tay của cháu cùng mã số nữa.
"Về trước cũng được ạ, không sao. Để đãi lần sau cũng được.". Anh Ryu trở thành nạn nhân thứ 2 nhanh chóng mỉm cười với cậu. Nụ cười làm cho Sun, người đã ngồi im ngay lập tức khi chế Dream bước vào, liền nhìn một cách chú ý.
Cười đẹp ta.
Khi mọi người đồng ý, chế Dream liền kéo cánh tay em trai lên ngay lập tức rồi quay qua mỉm cười ngọt ngào với Sun lần nữa.
"Cảm ơn Sun vì đã chăm sóc cho em của chế nhé. Và mong rằng... sẽ mãi mãi là đứa em dễ thương của chế như vậy... nhé?"
Đe dọa! Chế Dream rõ ràng là đe dọa tôi. Nụ cười như vậy có nghĩa là cấm nói với mọi người rằng chế giả tạo phải không?
Sun chỉ có thể suy nghĩ