Edit: Eirlys
“Một…một canh giờ?” Lý Ti Thần kinh ngạc. Trong lòng thầm tính toán
trong một canh giờ qua hai lỗ mũi có thể chảy ra bao nhiêu máu.
Khó có thể ước lượng được, nhưng mà, khẳng định là không ít! Khó trách hôm nay nhìn hoàng thượng suy yếu như vậy!
Liếc nhìn Phượng Dật, hắn thận trọng hỏi ” Vậy động phòng chẳng phải là…?”
Dùng lỗ mũi bởi vì bị nhét bông quá lâu mà đau buốt thở ra một hơi,
Phượng Dật càng tức giận gằn giọng nói:” Bởi vì tác dụng của lộc huyết
quá mạnh, trẫm vừa bước vào tân phòng liền chảy máu mũi, chảy không
ngừng được. Thái y đã dùng mọi cách, cuối cùng bởi vì trẫm mất máu quá
nhiều nên bất tỉnh, lại phải đợi nửa canh giờ sau máu mới ngừng chảy.
Ngươi nói xem một người hôn mê từ giờ Hợi (2) tối hôm qua đến giờ
Thìn(3) sáng nay mới tỉnh lại , còn có thể động phòng sao!”
Lý Ti Thần im lặng một lát, sau đó mở miệng “Lần này quả thật là thái hậu không đúng” hắn thật lòng nói. Thảo nào sáng sớm gọi hắn đến đây,
xem hắn như con cừu con đem tế thần!
“Nói như vậy bốn vị tân nương, một người ngươi cũng không chạm đến?”
Qua hồi lâu, cảm thấy bầu không khí dịu đi một chút, Lý Ti Thần lại hỏi.
Nói một hồi, miệng đều khô, Phượng Dật cầm lấy chén trà của Lý Ti Thần uống một hơi, sau đó mới lạnh lùng đáp “Đúng vậy”
Hai khóe miệng của Lý Ti Thần xếch xuống.
Hoàng thượng thật đáng thương! Đêm động phòng hoa chúc, trước mặt là
bốn vị tân nương xinh đẹp, quyến rũ, vậy mà một người cũng không thể
chạm tới , chỉ có thể trơ mắt nhìn, còn bị chảy máu mũi không ngừng lại
được, thật đúng là thống khổ!
“Lão đầu nhà ta mà biết, chắc chắn khóc đến chết đi sống lại” hắn lẩm bẩm.
“Ngươi không nói cho ông ấy chẳng phải là được rồi sao?” Vừa trút
giận xong, trong lòng Phượng Dật sảng khoái lên rất nhiều. Cười nhẹ một
cái, hắn ung dung nói” Nhưng mà, yêu nữ đó làm như vậy, ngược lại xem
như giúp trẫm”
“Giúp?” Lý Ti Thần không hiểu “Tại sao lại nói thế?”
Phượng Dật đi trở lại chỗ ngồi, thong thả nói “Nói cách khác, cho dù
yêu nữ không bỏ lộc huyết vào rượu, trẫm cũng sẽ nghĩ cách tránh được
lần này, việc làm của ả, vô tình lại giúp trẫm” Có điều cách làm và động cơ khiến hắn rất tức giận.
Quay đầu lại, thấy bạn thân vẻ mặt ngớ ra, hắn tiếp tục giải thích”
Nói thật, bốn nữ nhân đó, một người trẫm cũng không có ý định chạm đến.”
“Tại sao?” Lý Ti Thần lớn tiếng kêu lên “Nên
biết rằng, bốn vị phi tử đều xuất thân từ các gia tộc quan trọng. Lấy các nàng, sẽ được các gia
tộc đó ủng hộ, từ nay về sau có thể đảm bảo đất nước thái bình, dân
chúng yên ổn. Việc có liên quan đến yên ổn của quốc gia, ngươi không nên làm theo ý thích của bản thân”
“Vậy phải xem trẫm có cái phúc đó không!” Phượng Dật cũng to tiếng,
trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng “Yêu nữ kia tưởng rằng trẫm không biết
âm mưu của ả sao! Trẫm đã trưởng thành, thân thể ngày càng bình phục,
sắp khống chế không được, ả liền nạp phi cho trẫm, đợi trẫm có nhi tử, ả sẽ diệt trừ trẫm, đưa tiểu hoàng tử lên làm hoàng đế để dễ dàng thao
túng, từ từ biến đất nước thành thiên hạ của nhà Nam Cung! Cứ mỗi hai
tháng đều thay cung nữ ở tẩm cung của trẫm, không phải ả mong muốn trẫm
vừa ý vài người, lâm hạnh bọn họ, nhanh chóng sinh ra hoàng tử để ả có
thể thực hiện được âm mưu sao?”
“Nhưng mà” hắn siết chặt nắm tay, hai mắt nhìn ra bầu trời xanh thẫm
ngoài cửa sổ, kiên quyết nói “Chỉ cần một ngày trẫm còn ngồi trên ngai
vàng, âm mưu của ả đừng hòng thực hiện được!”
Những lời vừa nghe ….hình như có chút quá đáng! Lý Ti thần thầm nghĩ. Theo hắn thấy, thái hậu nương nương dường như không có xảo quyệt như
Phượng Dật nói. Dù sao cũng chỉ là một cô nương mười mấy tuổi, có thể có tâm kế lợi hại đến thế sao? Nhưng mà những lời này hắn tuyệt đối không
dám nói cho Phượng Dật nghe.
Trước mặt hoàng đế lại nói tốt cho kẻ thù lớn nhất của hắn ư ! Không dám! Lý Ti Thần vẫn chưa muốn chết!
Chú thích:
(1)Phượng Tường: phượng hoàng bay lượn
(2)Giờ Hợi : từ 9 – 11 giờ đêm
(3)Giờ Thìn: từ 7 – 9 giờ sáng
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com