Đại thiếu gia của Vân thị, Vân Thiên Thành, một kẻ ăn chơi có tiếng trong giới thượng lưu, không ai không biết.
Hắn vẫn còn là học sinh lớp mười hai nhưng thiên tình sử thì đã dài đến cả mấy trang giấy.
Trong bữa tiệc sinh nhật của Tề San San, hắn cũng được mời đến.
Lúc đến dự còn đưa theo cả có bạn gái hơn hắn sáu tuổi.
Quan hệ giữa hắn và Tề San San cũng khá tốt.
Ít ra mấy cái vụ muốn vùi dập hay bôi xấu kẻ khác, Vân Thiên Thành tham gia rất nhiệt tình.
Sau chuyện xảy ra Vân Thiên Thành từng gọi điện cho Tề San San mạng cho một trận mặc cho cô giải thích nhiều lần.
Vân Thiên Thành nổi tiếng là người có nợ có trả.
Những kẻ đã nợ hắn, hắn sẽ không đời nào bỏ qua.
Những kẻ đã hại hắn, hắn sẽ làm cho kẻ đó thân bại danh liệt.
Vân Thiên Thành đã thề sẽ không buông tha cho Tề San San.
Tề San San ít khi yêu đương, cũng chưa từng lên giường với bất kì ai.
Rốt cuộc lại có tràn lan trên mạng tấm ảnh cô nàng ngủ với kẻ ăn chơi khét tiếng nhất cả nước.
Người của Tề thị nháo nhào cả lên tìm cách xoá mấy tấm ảnh đang không ngừng lan tràn trên mạng kia nhưng xoá mãi không hết.
Xoá nơi này lại mọc nơi khác.
Đủ biết có kẻ đang thừa nước đục thả câu.
Chủ tịch của Vân thị gọi điện đến cho chủ tịch Tề thị, cũng là bố của Tề San San, mắng cho một trận xối xả.
Ông ta đòi hủy hết toàn bộ những dự án hợp tác làm ăn sắp tới giữa hai tập đoàn với nhau, còn muốn kiện Tề San San ra toà vì dám bôi nhọ danh dự con trai mình dù Tề tổng đã giải thích hết lời rằng con gái mình bị người ta gài bẫy.
Tề San San bị người nhà nhốt trong phòng không cho ra ngoài.
Ở bên ngoài nhà có rất nhiều phóng viên tụ tập đòi phỏng vấn chuyện những tấm ảnh bị phát tán trên mạng kia.
Vân Thiên Thành thì không cần phải nói.
Hắn ăn chơi và cặp kè có tiếng rồi.
Nhưng Tề San San trước giờ vẫn nổi tiếng khuê nữ xinh đẹp, dịu dàng, số người theo đuổi xếp hàng dài cả cây số.
Vậy mà đùng một phát lộ ảnh nóng với một thiếu gia ăn chơi trác táng.
Danh dự chỉ sau một đêm bị đánh đổ.
Cho dù có xoá được ảnh nu.de kia, có họp báo giải thích thế nào thì cũng không thể xoá bỏ hoàn toàn ấn tượng xấu của mọi người về cô nàng được.
Không những vậy Vân Thiên Thành chắc chắn sẽ không tha cho Tề San San.
Thủ đoạn của tên này cũng độc ác, nguy hiểm vô cùng.
Tề San San biết chắc là mình không gửi sai hình, mà cô vốn làm gì có tấm hình đó.
Đấy rõ ràng là ảnh ghép, là cô bị kẻ khác ám hại.
Cô biết kẻ gây ra chuyện này là ai.
Chắc chắn chính là kẻ tự xưng là người yêu của Sử Hồng.
Hắn ta quả nhiên lợi hại, quá đáng sợ, quá khủng khiếp.
Không chỉ phá hỏng kế hoạch của cô, ngược lại còn ăn miếng trả miếng với hành động nhanh gọn đến như vậy.
Là cô đã coi thường người đó rồi, và bây giờ đang phải trả một cái giá quá đắt.
...***...
Sử Hồng ngủ đến tận trưa ngày hôm sau mới dậy.
Cả người lù đù, uể oải không thôi.
Sử Hồng phát hiện ra mình đang ở trong nhà của Tinh Húc.
Thời gian này có lẽ anh đã đi làm.
Cậu không khỏi thở dài một hơi.
Mấy ngày nay nghỉ dạy hơi nhiều lại còn liên tiếp nhau.
Một nhân viên còn chưa vào chính thức mà đã nghỉ học nhiều như thế không biết trường có còn nhận nữa không.
Cậu đã nghỉ đến việc có lẽ phải đến trường khác xin việc.
Dù sao việc của Tề San San cũng khiến cậu cảm thấy rất phiền phức.
Lúc Sử Hồng ra nhà bếp, đồ ăn đều đã được chuẩn bị đầy đủ, còn có một mảnh giấy nhỏ để bên cạnh.
Cậu nhận ra ngay nét chữ của Tinh Húc.
"Phải ăn hết đấy nhé! Chiều về anh sẽ kiểm tra đó."
Sử Hồng bật cười.
Anh ấy xem cậu như con nít không bằng.
Sử Hồng làm vệ sinh xong liền ngồi xuống ăn, tiện thể mở điện thoại xem tin tức.
Lập tức hàng loạt tin tức nóng hổi về đại tiểu thư Tề thị lộ ảnh nóng tràn lan khắp các mặt báo.
Sử Hồng kinh ngạc vội vàng đọc kĩ lại.
Rất nhiều báo mạng nói về chuyện tiểu thư Tề gia Tề San San bị lộ mấy tấm ảnh đang ngủ cùng đại thiếu gia của Vân thị.
Người của Vân thị nhất định chối bỏ bức ảnh.
Họ nói rằng tiểu thư Tề thị bày trò hại thiếu gia nhà họ.
Họ còn muốn kiện tập đoàn Tề thị ra toà, đòi bồi thường danh dự.
Sự việc xảy ra quá đột ngột khiến Sử Hồng không khỏi nghi ngờ có người nhúng tay vào.
Và người đáng nghi nhất, chính là lão công của cậu.
Sử Hồng liền gọi điện cho Tinh Húc.
"Em dậy rồi à? Ăn cơm chưa?"
"Em ăn rồi.
Em gọi điện là có chuyện muốn hỏi anh.
Chuyện trên báo là sao vậy ạ? Là anh làm đúng không?"
"Em nói chuyện gì cơ?"
"Anh đừng giả đò với em.
Anh biết rõ là em đang muốn nói tới cái gì."
Tinh Húc lúc này vừa mới khám xong cho bệnh nhân.
Anh ra hiệu cho y tá tiếp tục công việc rồi ra ngoài nghe điện thoại.
"Đúng là anh làm đấy."
"Em biết Tề San San không đúng.
Nhưng con bé dù sao vẫn còn nhỏ tuổi, thiếu hiểu biết.
Anh làm vậy là hại đời nó đấy."
"Em đến giờ vẫn còn lo lắng cho con bé thế kia à? Vậy em có biết hôm qua nó đã suýt làm gì em không? Em có nhớ mình đã gặp phải chuyện gì không?"
Sử Hồng ngẩn người.
Cậu cố lục lại trí nhớ của mình.
Ngủ quá lâu khiến đầu óc cậu trong một lúc vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Cậu nhớ hình như mình theo chân một bạn học sinh đến phòng dụng cụ để ngăn hai em học sinh khác của lớp mình đánh nhau.
Sau đó cậu bị ba đứa bọn nó khống chế đột ngột, bị đánh thuốc mê cho ngất đi."
"Em… em bị bọn nó hạ thuốc mê ngủ đến không biết gì.
Là Tề San San làm sao?"
"Đúng.
Con bé đó làm đấy.
Nó sai mấy đứa học sinh đó chụp ảnh ngủ với em rồi gửi ảnh cho cô ta.
Cô ta sẽ tung những bức ảnh đó đi khắp