Sáng sớm đều phải đi thỉnh an hoàng hậu, Đàm Nhu sớm đã quen với chuyện này, ngoài thập nhất hoàng tử và thập nhị hoàng tử bị nàng thầm ghét ra thì nàng cũng không nhất thiết phải ghét ai thêm, bọn họ đều có chừng mực, nói xấu nàng cũng là nói xấu sau lưng không khoa trương biểu hiện thái độ với nàng.
Sáng nay Đàm Nhu ung dung đi theo đường cũ để đi thỉnh an, đến đoạn cầu cũ của ngày hôm qua thì Tứ Vương lại từ đâu xuất hiện chắn đường nàng.
Đàm Nhu vờ như không quen hắn liền lễ độ hành lễ cho qua.
" Tứ Vương hoàng tử.
"
Tứ Vương mỉm cười nhìn nàng.
" Ngươi lại lễ độ như vậy, thật kì lạ đó.
"
Đàm Nhu nhún người.
" Tứ Vương, ta sắp muộn giờ thỉnh an rồi, ngươi có muốn liên can không?"
Tứ Vương cầm quạt trên tay liền đưa ra quạt trước mặt nàng, gió nhẹ tạt qua mặt nàng nàng trừng mắt nhìn hắn.
" Tránh đường.
"
Hắn mỉm cười tránh đường cho nàng đi, hắn cứ luôn cười như vậy nàng thấy khó chịu trong người, nếu tính ra hắn là con trai của Diễm Nhiên cô cô thì hắn sẽ là biểu đệ của nàng, nhưng nàng trước giờ đã không có hào cảm thì khó để nàng có thể chuyển ý.
Đàm Nhu vừa đi qua cầu thì lại chạm mặt Thập Nhất Vương, nàng cười trừ nhìn hắn, hắn cũng nhìn nàng mỉm cười, nhưng khi nàng tuyệt tình bước qua hắn không chút do dự thì hắn thấy được nàng hời hợt tới cỡ nào.
Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, mới sáng sớm đã như vậy thì cả ngày làm sao vui nổi.
Nàng đến chỗ hoàng hậu, ngồi vào ghế xếp ở cuối dãy mà phải ngồi hằng ngày.
Hoàng hậu lát sau cũng tới, nhưng hôm nay đặc biệt do có nhị hoàng tử hồi cung cho nên hoàng hậu vừa cười vừa đi đến, đi theo sau người nữa là một nam nhân cao ráo, mảnh mai.
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều đứng lên hết, hoàng hậu đi đến ngồi vào chỗ chính giữa thì liền khua tay ra hiệu cho tất cả ngồi xuống.
Nhị hoàng tử đặt ghế ngồi dưới chỗ hoàng hậu một chút, ở đây đều là nữ nhân nhưng lại có duy nhất một nam nhân ngồi trên đó không khỏi làm các thiếu nữ ở đây giật mình và ái ngại, không những thế biểu cảm của họ liền tự ti, thiếu nữ lớn lên xinh đẹp cũng liền cảm thấy kém cỏi khi ngồi đọ sắc với nhị hoàng tử.
Quả thực là như lời đồn đại, nhị hoàng tử đúng là xinh đẹp hết mức, không những mày ngài mi cong, mà đôi môi mỏng của nhị hoàng tử còn điểm chút hồng, làm cho khuôn mặt vốn đã xinh đẹp còn xinh đẹp hơn.
Đàm Nhu là người luôn giữ thái độ lạnh lùng như thường ngày, các phi tần và các đích nữ ngồi cạnh nhau đều nói chuyện với nhau, hoàng hậu cũng hăng say nói chuyện với nhị hoàng tử, chỉ có mình nàng thẳng lưng giữ y nguyên thế mà không nói câu nào.
Bỗng nhiên hoàng hậu lại nhìn về phía nàng nói với giọng khá lớn.
" Ta thấy Tư Nhu công chúa của Nhị Quốc cũng rất xinh đẹp, nhưng mà tính tình có hơi ít nói, nên không ai để ý nàng ấy cho lắm.
"
Nàng chính là người đầu tiên được hoàng hậu khen ngợi xinh đẹp, tất ánh mắt đều dồn về phía nàng vì