Đàm Nhu lại nói.
" Nhưng mà, chuyện này nếu như chuyền ra ngoài sẽ không hay.
"
Chiêu Phong mới ngỡ ra, đúng vậy, Đàm Nhu là nữ nhân, nữ nhân trước khi xuất giá đã không còn trong trắng thì sẽ bị khinh miệt, chàng định dừng lại nhưng lại nghĩ.
Nàng ấy là của ta mà, sẽ không có nam nhân nào lấy được nàng ấy, ta chính là phu quân của nàng ấy.
Chiêu Phong hôn lên cổ nàng.
" Ta sẽ đưa nàng về, cưới hỏi đàng hoàng đưa nàng lên làm thái tử phi của ta.
"
Đàm Nhu nghe ba chữ " thái tử phi " liền cười.
Chỉ cần làm nương tử của chàng thì chính là hạnh phúc nhất trên đời rồi.
Chiêu Phong tay mò mẫm đi xuống, kéo dây thắt lưng của nàng ra, Đàm Nhu nhắm mắt lại.
Chiêu Phong bắt đầu hôn lên, hôn lên rồi đớp lấy miệng không muốn buông, Đàm Nhu nhớ lại vừa rồi liền mở miệng ra, Chiêu Phong lập tức nuốt lấy lưỡi.
Nàng ấy lại ngoan như vậy.
Tay bên kia nắm chặt tay Đàm Nhu ép chặt trên giường, tay bên này của chàng ấy từ từ cởi lớp y phục ra, cởi được áo ngoài liền luồn tay vào trong cởi tiếp lớp áo thứ hai, chàng ấy bắt đầu nhanh hơn đưa tay luồn vào nữa.
Cuối cùng là tay chạm phải dây tâm y liền khựng lại, cổ họng nuốt xuống không dám đi tiếp.
Đàm Nhu mở mắt ra, nàng cũng có chút sợ hãi, chuyện này đối với nàng là chuyện tày trời, nữ nhân tư thông với nam nhân trước khi thành thân là chuyện nhục mạ gia tộc mình, Đàm Nhu cũng rõ chẳng ai phát hiện ra chuyện này, nhưng nàng cứ sợ, có lẽ là nàng chưa sẵn sàng, nàng bật dậy.
" Chiêu Phong, ta! ta! sợ, vô cùng! sợ.
"
Chiêu Phong lại gần nàng kéo áo lại cho nàng, chàng ấy phủi rồi thắt lại ti thao, Đàm Nhu được mặc lại y phục chỉnh tề, Chiêu Phong ôm lấy nàng nói.
" Sợ thì thôi, chúng ta không làm nữa, để sau này thành thân rồi làm.
"
Mặt Đàm Nhu còn ửng đỏ hơn trước, sao chàng ấy lại có thể nói sằng nói bậy như vậy được, sao lại chắc chắn bản thân có thể lấy được nàng cơ chứ.
Vẻ mặt đần thối của Đàm Nhu làm cho Chiêu Phong cười.
Chiêu Phong bước xuống giường lấy lại đôi giày bị vứt dưới gầm, chàng cũng chỉnh lại ti thao của mình, đi giày vào ngồi ở bàn trà cố gắng thoải mái nhất có thể.
Đàm Nhu bước xuống không đi giày, nàng đi đến rót trà cho chàng ấy.
" Uống trà.
"
Chiêu Phong đón lấy, nhìn đôi chân trần của nàng, Chiêu Phong cảm thấy đáng yêu, y phục che đi một nửa chân nhỏ, lộ ra mười ngón chân trắng hồng, Chiêu Phong cười.
" Người đáng yêu thì mọi thứ của người ấy đều đáng yêu.
"
Đàm Nhu ngồi xuống bên cạnh, khó hiểu đáp lại.
" Nói gì vậy.
"
Chiêu Phong vừa đặt chén trà xuống thì Tiểu Hạnh ở bên ngoài đã bưng chậu nước đẩy cửa vào.
Đàm Nhu và Chiêu Phong liền nhìn muội ấy, đột nhiên xông vào như vậy làm cho hai người có chút bối rối, cảm giác giống như bị bắt gian vậy.
Đàm Nhu nói.
" Muội chưa nghỉ sao?"
Tiểu Hạnh bưng chậu nước tới, mặt cười nhìn nàng.
" Nô tì chuẩn bị nước ấm cho người mà.
"
Tiểu Hạnh để chậu nước ngay dưới chân nàng, xắn tay áo lên muốn giúp nàng ngâm chân, Đàm Nhu giật mình chân né tay Tiểu Hạnh ái ngại nhìn muội ấy.
Chiêu Phong nhìn Đàm Nhu đang khó xử như vậy liền đứng lên.
" Để ta giúp nàng ấy.
"
Tiểu Hạnh tròn mắt ngước lên nhìn Chiêu Phong.
" Công tử, chuyện này! "
Đàm Nhu cũng bất ngờ nhìn chàng ấy.
Chiêu Phong nhìn Đàm Nhu cười.
" Để ta giúp nàng ngâm chân.
"
Đàm Nhu lại tưởng chàng ấy muốn đuổi khéo Tiểu Hạnh đi nên phối hợp.
" Tiểu Hạnh, cũng khuya rồi muội nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải dậy sớm.
"
Tiểu Hạnh nhìn Đàm Nhu rồi nhìn lại Chiêu Phong, tay nàng ấy nắm chặt thành chậu, có chút không muốn nhưng lúc sau vẫn đứng lên.
Hai tay Tiểu Hạnh xếp lên nhau, muội ấy nhún người hành lễ.
" Vậy, nô tì xin lui.
"
Tiểu Hạnh đi ra đóng cửa lại, Chiêu Phong thấy cửa khép lại được một lúc rồi mới lên tiếng.
" Tì nữ này có vẻ hơi cứng đầu đó.
"
Đàm Nhu trầm ngâm không nghe những gì Chiêu Phong nói, Chiêu Phong ngồi hẳn xuống xắn tay áo lên bắt đầu nắm lấy chân phải của nàng.
Đàm Nhu giật bắn mình, nàng tròn mắt nhìn Chiêu Phong.
" Chàng làm gì vậy?"
Chiêu Phong ngây ngô cười.
" Rửa chân cho nàng.
"
Đàm Nhu lập tức đứng lên, vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng.
" Chàng mau đứng lên đi.
"
Chiêu Phong đứng lên, dáng người to cao che lấp đi hết cả thân nàng chiếu bóng trên cửa, phòng của nữ tử lại có bóng người to như thế sẽ làm người ta nghi ngờ, hồi lâu Chiêu Phong đi ra, còn cẩn thận đóng