Dưới bãi đỗ xe mấy tên theo dõi Đồng Ái Nhã sau một lát đã bị cô hạ gục.
Phủi tay ra xe nhìn bộ dạng đau đớn của họ Đồng Ái Nhã rút điện thoại ra gọi một cú.
"Thẩm lão đại, thuộc hạ của anh yếu thật, mới vậy đã gục rồi!".
Đồng Ái Nhã nói bằng giọng giễu cợt.
"Khách khí rồi!".
Đúng là đại ma vương, chuyện như vậy mà thanh âm vẫn không hề gấp gáp một chút nào.
Một cuộc điện thoại mà hai người chỉ nói với nhau có hai câu.
Lái xe về căn cứ Đồng Ái Nhã tới gặp Sina.
"003 xin chào".
Tiếng chào vang khắp đoạn đường đi.
Cửa phòng được mở ra Sina vẫn đang chăm chú làm việc.
"Chị tới rồi!".
Thả mình xuống sopha Đồng Ái Nhã nằm dài trên đó ngao ngán.
"Gọi chị có việc gì?".
"Chị muốn uống gì không?".
Sina đứng dậy hỏi Đồng Ái Nhã trước rồi mới ngồi xuống.
"Cho xin một cốc nước lọc.
Cảm ơn".
Đồng Ái Nhã tu một hơi hết sạch cốc nước mà Sina vừa đưa cho.
"Được rồi em nói đi".
"Chuyện chị Thiên Kì khi ở Mighnight Club chị đã từng điều tra qua chưa?.
Đơ người một chút Đồng Ái Nhã nhìn Sina hỏi lại:
"Sao tự nhiên em lại hỏi chuyện đó!".
"Vì người đàn ông cùng chị ấy xảy ra quan hệ chính là Thẩm Đông Phong".
"Haha.
Đây không phải là câu chuyện viễn tưởng lấy đâu ra nhiều kì tích như vậy".
"Ai nói với em mấy thứ linh tinh như vậy".
"Em cũng không tin nhưng chị nghĩ xem tại sao Thẩm Đông Phong lại trở về đây tìm chị Thiên Kì, còn dẫn theo Rebecca".
"Cả Phong và Rebecca đã tới tìm em.
Đứa bé con của Rebecca không phải là con ruột của Thẩm Đông Phong.
Người hôm đó ngủ cùng Thẩm Đông Phong cũng không phải Rebecca".
"Từ từ".
Đồng Ái Nhã bảo Sina dừng lại để mình xem xét từ từ, cô phải sắp xếp lại từng sự việc một.
"Vậy là từ đầu đến cuối người Thẩm Đông Phong thích chỉ có Thiên Kì!".
Đồng Ái Nhã phấn khích.
"Phải nhanh chóng gọi cho Thiên Kì".
Đồng Ái Nhã lướt bàn tay trên bàn phím gọi cho Diệp Thiển Kì.
"Mau nghe máy đi".
Đồng Ái Nhã bật loa ngoài.
Sina vô cùng hồi hộp.
Sau một hồi là bộ mặt thất vọng của Đồng Ái Nhã và Sina.
Hai người ỉu xìu vì Diệp Thiên Kì không nghe máy.
"Chúng ta tới chỗ chị ấy đi".
"An ninh của chúng ta vẫn đảm bảo chứ".
"Từ khi nào chị nghi ngờ bảo mật chính chúng ta chứ".
"Phòng hơn chống, xuất phát thôi!".
"Ok".
Động cơ quạt vang lên những tiếng vù vù, những cánh quạt như chém gió.
Chiếc phi cơ cất cánh khỏi sân bay của Hải Vương bay lên bầu trời cao xanh.
Hòn đảo xinh đẹp hiện ra mờ ảo.
Sina không ngừng cảm thán.
"Oa, chị Thiên Kì quả nhiên cao thủ trong cao thủ, chỉ một thời gian ngắn như vậy mà một nơi hoang vu như vậy đã trở thành một hòn đảo vô cùng đẹp"
"Chuẩn bị hạ cánh nào!".
Không để tâm tới lời nói của Đồng Ái Nhã Sina nhoài người ra ngoài khung cửa kính để chiêm ngưỡng phong cảnh nơi đây.
Nhìn trên cao hòn đảo như một bông hoa nở