Giữa mùa hè ở thủ đô rất nóng bức, hanh hao. Một cơn mưa bóng mây đột nhiên nói rơi liền rơi, to như trút nước. Trong khoảnh khắc, giọt mưa lớn như hạt đậu lốp bốp nện lên trên cửa sổ thuỷ tinh của phòng học, dòng nước ẩm ướt uốn lượn chảy dọc theo khe hở cửa sổ.
Sau tiếng chuông tan học vang lên, chủ nhiệm lớp trên bục giảng vừa rời đi, trong nháy mắt phòng học to lớn an tĩnh lập tức trở nên náo nhiệt. Một đám nữ sinh tụm năm tụm ba lại một chỗ hưng phấn bàn tán cái gì đó, chỉ có cô gái ngồi ở hàng ba đang yên lặng ghi chép lại bài trên bảng đen, hoàn toàn không hề hòa hợp với những tiếng động hỗn tạp xung quanh mình.
Mạnh Ninh đưa mắt nhìn đồng hồ treo trên tường, thấy thời gian còn đủ, cô lại mở sách giáo khoa ra, ung dung tìm được vài kiến thức tương ứng trên sách. Mấy sợi tóc đen nhánh mềm mại xoã ra theo động tác khẽ cúi đầu, rồi tinh nghịch rủ từ tai xuống bên gương mặt trắng nõn nà của cô.
Tiếng quạt vù vù rung động trên đỉnh đầu hòa với tiếng nói chuyện nho nhỏ hưng phấn của các bạn học chung quanh truyền vào trong tai Mạnh Ninh không sót một chữ nào:
"Cuối tháng này, Hoắc Tư Niên sẽ bắt đầu buổi hòa nhạc ở trung tâm thể dục của Đại học Thành, các cậu có giành được vé không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Sao mà giành được! Tớ đã sớm nằm vùng mấy tháng trước nhưng cũng không cướp được luôn. Mà mấu chốt là vé vào cửa đắt lắm, tiền tiêu vặt tớ để dành vốn cũng chẳng đủ. Xem ra lần này chắc chắn không thể nhìn thấy nam thần rồi."
"Còn tớ tìm người giúp mua vé, 5000 tệ một vé cũng không phải quá đắt nhỉ? Vốn còn muốn cùng các cậu đi đây này, xem ra chỉ có thể đi một mình rồi." Một giọng nữ mang theo tiếc nuối vang lên.
"Bà mẹ nó! Vận may của Phương Tịnh Hàn cậu đây cũng tốt quá rồi! Tớ nằm mơ cũng muốn đi nữa, nghe nói nhìn Hoắc Tư Niên ở hiện trường siêu tuyệt luôn đấy! Đi đúng là được hời mà!"
"..."
Trong phòng học tràn ngập tiếng thét nhỏ kích động được kiềm nén của các nữ sinh, mỗi lời mỗi câu đều không hề rời khỏi ba chữ Hoắc Tư Niên. Mạnh Ninh cảm thấy quen tai, nhưng thật sự nghĩ không ra lúc trước đã nghe thấy cái tên này ở đâu.
Hứa Dữu Dữu ở bên cạnh lúc đầu cũng đang cùng người khác bàn về buổi hoà nhạc của Hoắc Tư Niên, nhưng thấy Lý Đan Đồng lại bắt đầu "giả vờ", cô ấy âm thầm liếc mắt rồi quay người ngồi trở lại vị trí của mình.
Cô ấy đang muốn chia sẻ việc hệ trọng như buổi hòa nhạc của Hoắc Tư Niên với bạn cùng bàn, thế nhưng lại thấy người bên cạnh đang ngồi một cách đoan chính, tranh thủ từng giây từng phút để ghi chép bài.
Bóng lưng đơn bạc mảnh mai của cô gái thẳng tắp, mái tóc mềm mại bồng bềnh được cột lại thành đuôi ngựa dài ngang vai, cái cổ thon dài nhỏ gầy ẩn sau cổ áo đồng phục polo màu lam. Đường nét gò má cô dịu dàng ưu việt, ngây ngô lại tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp trưởng thành, trông vừa ngoan ngoãn vừa vui vẻ. Cho dù nhét người này vào trong một nghìn người trên bãi tập, cũng sẽ khiến người ta vừa nhìn đã nhớ ngay.
Thấy Mạnh Ninh đang chuyên tâm ghi chép, Hứa Dữu Dữu trầm ngâm một lát rồi đến gần đưa mắt nhìn. Lúc này cô ấy mới phát hiện đó chính là điểm quan trọng mà giáo viên đã nhấn mạnh trong tiết học vừa nãy.
Phần này, đa số bạn cùng lớp đều dùng di động chụp lại, chỉ có Mạnh Ninh còn đang viết tay.
Hứa Dữu Dữu dùng cùi chỏ chạm vào người bạn im lặng bên cạnh, người mà từ đầu đến cuối đều tách biệt với chủ đề bên ngoài, hỏi: "Ninh Ninh, cậu có muốn đi xem buổi hòa nhạc hay không?"
Nhắc đến buổi hòa nhạc, ánh mắt của Hứa Dữu Dữu lập tức tỏa sáng. Mạnh Ninh đậy bút lại rồi bỏ vào trong túi đựng bút tai thỏ, sau đó cô mở to cặp trong trẻo không gợn sóng kia, hỏi: "Buổi hòa nhạc của ai?"
Hứa Dữu Dữu nắm lấy cánh tay của cô lắc lắc, giọng điệu hưng phấn: "Hoắc Tư Niên!"
"Vào cuối tháng này đấy, đêm nay trên tài khoản công khai còn một đợt vé cuối cùng, chúng ta cũng thử một chút đi!"
Thấy Hứa Dữu Dữu kích động như vậy, Mạnh Ninh mấp máy cánh môi, trong lúc nhất thời không có cách nào đuổi theo mạch suy nghĩ của bạn cùng bàn, bèn nghiêm túc hỏi: "Hoắc Tư Niên là ai?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần này đến phiên Hứa Dữu Dữu trầm mặc. Cô ấy nhếch mày trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt nhìn Mạnh Ninh quả thật như nhìn một sinh vật lạ, vừa hoài nghi vừa kinh ngạc.
"Mạnh Ninh, cậu thật không biết Hoắc Tư Niên là ai sao?"
Mạnh Ninh cẩn thận hồi tưởng mấy giây, sau đó trung thực gật đầu: "Có chút quen tai, nhưng không biết."
Hứa Dữu Dữu: "..."
Đôi mắt hạnh nhân của cô gái trước mặt sáng lấp lánh, hai hàng mi cong lên khẽ chớp một cái, mặt mày dịu dàng bình tĩnh, hoàn toàn không giống như đang nói đùa hay là cố ý trêu chọc cô ấy.
Hứa Dữu Dữu khẽ hít một tiếng rồi lấy điện thoại di động từ trong bàn đọc sách ra. Cô ấy vừa nhanh chóng dùng đầu ngón tay đánh chữ trên màn hình, vừa phổ cập kiến thức khoa học cho bạn cùng bàn: "Tớ dám cam đoan, chắc chắn hơn phân nửa lớp chúng ta chính là fan hâm mộ của Hoắc Tư Niên, thế mà cậu lại không biết anh ấy."
"Người ta rất hot trên bầu trời đỉnh lưu(1) trong làng giải trí đó. Anh ấy hát rất hay, vóc người đẹp, nghe nói bối cảnh gia đình cũng rất đỉnh, người trong nhà hoặc là làm quan chức, hoặc là theo thương trường, minh tinh bình thường hoàn toàn không thể so sánh được với anh ấy cả. Nói không chừng khi anh ấy không muốn hát nữa còn có thể về nhà kế thừa gia sản cả nghìn tỉ nữa đó."
"Như vậy, Hoắc Tư Niên ra mắt sáu năm, mỗi năm ra một album mới, doanh thu của album có thể thống trị các bảng xếp hạng trên các nền tảng âm nhạc lớn trong cả năm, cũng là nhạc sĩ trẻ tuổi duy nhất trong nước được xuất hiện trên trang bìa tạp chí tuần san của nước M tính đến hiện nay."
Nhắc đến ba chữ "Hoắc Tư Niên" thì có rất nhiều thứ để nói, Hứa Dữu Dữu giống như cái máy hát đang mở, thao thao bất tuyệt, trong hai mắt đều nổi lên bong bóng phấn hồng.
Mặc dù Mạnh Ninh không hiểu rõ, nhưng nghe người bạn ngồi cùng nhiệt tình phổ cập khoa học như vậy, cô cũng chậm rãi nhớ kỹ cái người tên Hoắc Tư Niên này.
Hứa Dữu Dữu: "Năm ngoái, Hoắc Tư Niên tham gia lễ trao giải Ca khúc