Hoắc Tư Niên chậm rãi mở miệng nói, Mạnh Ninh ngước mắt, bắt gặp con ngươi đang cười lười biếng của người đàn ông, nhịp tim của cô đột nhiên hỗn loạn.
Mạnh Ninh vô thức nuốt cổ họng có phần hơi khô khốc, nhưng nhiệt độ trên má vẫn không ngừng tăng lên, có một giọng nói trong tim không ngừng nhắc nhở cô, hãy hít thở thật sâu và đừng căng thẳng.
Hoắc Tư Niên khẽ nhíu mi, đối diện với máy ảnh rồi cong môi cười khẽ, chụp thêm vài tấm hình, trầm giọng hỏi: “Ba tấm hình đã đủ chưa?”
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp dễ nghe, âm thanh kia giống như xuyên qua núi đồi, vượt dòng suối trong lòng vang lên bên tai, Mạnh Ninh mím môi, nhẹ gật đầu, vừa mở miệng giọng nói đã có chút khàn: “Đủ rồi.”
Hoắc Tư Niên trả lại điện thoại di động cho Mạnh Ninh, cô gái trước mặt hơi nghiêng đầu, lông mi màu nâu nhạt cong dày rực rỡ trong ánh sáng mềm mại, đôi môi hồng khi đóng khi mở: “Anh Tư Niên, cảm ơn anh.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi nói cụm từ ‘anh Tư Niên’, giọng Mạnh Ninh rất thấp và nhẹ, chỉ hai người có thể nghe thấy.
Suy nghĩ của Hoắc Tư Niên chuyển động, anh cúi người xuống, vươn tay sờ lên mái tóc mềm mại đen nhánh của cô gái nhỏ, nó bù xù có chút giống lông một con thú nhỏ, tầm mắt anh đối diện với Mạnh Ninh, ý cười ở bên trong không giảm, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng như ngày tạm biệt hôm đó: "Đợi thêm một lát nữa thì về nhà sớm một chút, không được quá muộn đâu."
Khuôn mặt đẹp trai sáng ngời của người đàn ông đến gần, phóng đại ngay trước mặt, sống mũi góc cạnh thẳng tắp cao vút, đôi môi mỏng cong một độ cung nhẹ nhàng, so vời hình tượng lúc lên màn ảnh càng chân thật hơn, giống như chân dung các nhân vật trong bức tranh sơn dầu của họa sĩ lớn, một khoảnh khắc là khắc sâu vào linh hồn.
Động tác nhỏ bé trong lúc vô tình của Hoắc Tư Niên khiến thần kinh Mạnh Ninh căng thẳng một chút, nhịp tim rối loạn đập như tiếng sấm rền, tiếng động rất lớn, cảm xúc vừa được kiềm chế lại có dấu hiệu không thể kìm chế nổi.
Mạnh Ninh chưa bao giờ quên rằng bất kỳ động tĩnh nào của cô và Hoắc Tư Niên đều bị các bạn học cách đó không xa theo dõi.
Mạnh Ninh thành thật gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Cô gái quay người rời đi với khuôn mặt ửng hồng, Lương Gia Ngộ khẽ nheo mắt vào, sau đó nhìn một loạt phản ứng của Hoắc Tư Niên, ánh mắt trầm tư như đang suy nghĩ gì đó.
Nếu anh ta đoán không lầm, khẩu hình miệng cô gái vừa rồi khi xưng hô với Hoắc Tư Niên, như thể cô đang nói "anh Tư Niên"?
Cùng lúc đó, các bạn học từ trong phòng riêng chạy tới xem náo nhiệt đều xúm lại vào các góc, từng cái đầu ló ra ngoài, tập trung tinh thần chăm chú nhìn cảnh tượng cách đó không xa.
Lúc Hoắc Tư Niên lấy điện thoại di động của Mạnh Ninh ra chụp ảnh, lông mày và ánh mắt của anh dịu dàng đến không ngờ, đôi mắt của ai cũng trừng to hơn cả chuông đồng, từ vẻ mặt tới thần sắc đều không thể tin được, đều cho rằng mọi chuyện chỉ là ảo giác.
Đó là siêu thần tượng Hoắc Tư Niên đấy! Bọn họ không nhìn lầm chứ? Anh thực sự đã đồng ý chụp ảnh chung với Mạnh Ninh!
Điều khó tin hơn nữa là khi Mạnh Ninh rời đi, người đàn ông còn sờ đầu coi một cái???
"Trời ạ, đây thật sự là nam thần của tôi sao? Anh ấy thật sự không từ chối Mạnh Ninh sao? Đồng ý chụp ảnh chung rồi!!"
"Chết tiệt, ai có thể tin vào chuyện này! Vừa rồi cánh tay của Hoắc Tư Niên còn khoác lên vai Mạnh Ninh, như thể đang ôm cậu ấy! Điều tệ hơn nữa là trước khi đi, anh ấy còn chạm vào đầu Mạnh Ninh nữa! Tôi không bị hoa mắt chứ?!"
“Ô ô ô ô thật là hâm mộ Mạnh Ninh, nếu biết vừa rồi Hoắc Tư Niên sẽ không từ chối, có lẽ tôi nên đi chung với Mạnh Ninh sang bên đó, chắc cũng chụp ảnh chung với nam thần được một tấm rồi đấy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Mạnh Ninh đã gặp được vận may gì thế hả, hay là do hôm nay Hoắc Tư Niên đang có tâm trạng tốt? Vậy nên anh ấy mới đáp ứng tất cả các yêu cầu của người hâm mộ??"
“...”
Một nhóm bạn học bên cạnh đang thảo luận rất nhiều, Hứa Dữu Dữu cũng cảm thấy khó tin nổi, cô ấy sốc đến mức thiếu chút nữa đã bóp mấy người đang bình tĩnh bên cạnh mình.
Mãi cho đến khi Mạnh Ninh đi qua, còn chưa kịp đi vào phòng riêng, mười mấy người bạn cùng lớp không kìm được đã xúm lại vây quanh cô, đẩy Mạnh Ninh vào giữa, cực kỳ hóng hớt và tò mò, ríu rít dò hỏi:
"Mạnh Ninh, Hoắc Tư Niên đã nói gì với cậu vậy? Anh ấy ở ngoài đời thật có siêu đẹp trai không?"
"Cậu đã chụp ảnh chung được chưa? Mau để cho chúng tớ nhìn xem nào!"
"Hãy cho chúng tớ biết cảm giác khi được một anh chàng siêu đẹp trai sờ đầu là thế nào đi!"
"..."
Quá nhiều câu hỏi, Mạnh Ninh không thể trả lời hết được, cho nên bây giờ đại não vẫn còn choáng váng và trống rỗng.
Hứa Dữu Dữu đi tới, ghé người ôm lấy vai cô, kề vai sát cánh với cô, thở dài nói: "Chị em thật tuyệt nha! Thế mà thật sự lấy được một tấm hình chụp chung!"
Mạnh Ninh khẽ mím môi. Không hiểu sao cô lại cảm thấy có chút áy náy.
Trở lại phòng riêng, tất cả các bạn cùng lớp đều muốn xem ảnh chụp chung, Mạnh Ninh không chịu được sự nhiệt tình của mọi người, vì thế liền lấy điện thoại di động ra bấm vào album, mười mấy cặp mắt đều làm một động tác tập trung lại đây:
"Mẹ kiếp! Không hổ danh là nam thần của tôi, được chụp bằng camera thường mà anh ấy vẫn đẹp trai như vậy! Khuôn mặt này, làn da này, quả là tuyệt vời."
"Nụ cười của Hoắc Tư Niên quá đỗi dịu dàng rồi đấy. Tại sao tôi càng nhìn càng cảm thấy, có phải Hoắc Tư Niên và Mạnh Ninh quen biết với nhau không? Anh ấy còn sờ đầu gần gũi nữa.”
Không biết ai đã nói đến câu này, hơi thở của Mạnh Ninh như ngừng lại, não cô ngừng lại hai giây, lúc đang nghĩ xem nên trả lời như thế nào, đã có người bực bội mở miệng nói: "Làm sao có thể? Hoắc Tư Niên là ngôi sao lớn, xuất thân cũng không tầm thường, làm sao Mạnh Ninh có thể quen biết với người ta được, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với nhau luôn mà?"
“…"
Hứa Dữu Dữu nghe thấy lời này thì không vui, bất cẩn nói:" Tại sao bọn họ không cùng cấp bậc hả? Không phải đều là người hay sao?"
"Hơn nữa Mạnh Ninh nhà người ta cũng rất đẹp, có lẽ là Hoắc Tư Niên nhìn thấy Mạnh Ninh là một cô gái, lớn lên vừa ngoan ngoan còn là học sinh cho nên mới không từ chối đấy!”
Mạnh Ninh chớp mắt cảm ơn nhìn Hứa Dữu Dữu, khóe miệng nhẹ nhàng mím lại.
Lý Đan Đồng ở một bên dùng ánh mắt lạnh lùng quan sát mọi thứ trước mắt, lực chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Mạnh Ninh, há mồm ngậm miệng đều là mấy chữ ‘Hoắc Tư Niên Mạnh Ninh’.
Ánh mắt cô ta đảo qua đám người, dừng trên người Mạnh Ninh, dáng