Buổi chiều, Mạnh Ninh liếc nhìn điện thoại di động của cô, nhóm lớp 1 không biết từ lúc nào đã ồn ào náo nhiệt.
Với thông báo từ giáo viên chủ nhiệm, hầu như tất cả các bạn trong lớp đều biết việc trong lớp có một người đứng nhất toàn thành phố, Mạnh Ninh ở trong nhóm bị @ không biết bao nhiêu lần, tất cả đều nói lời chúc mừng, còn có hỏi cô muốn nộp đơn vào trường nào.
Mạnh Ninh cảm ơn từng người một, còn về trường học mà cô muốn nộp hồ sơ, cô quả thực đã sớm xác định rõ mục tiêu cho mình rồi.
Trong nhóm nhỏ, ban cán sự lớp đang tổ chức buổi họp lớp cuối cùng sau khi tốt nghiệp, ai muốn đi thì trừ 1(1), mọi người đều hăng hái dâng trào, ngoại trừ hai người đang đi du lịch, những người khác đều có thể có mặt.
Đây có thể là lần cuối cùng các bạn học cấp ba tụ họp đông đủ với nhau như thế này, về sau những cơ hội như vậy sẽ rất hiếm, Mạnh Ninh cũng không có lý do gì để từ chối.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần này Hứa Dữu Dữu đã phát huy vượt xa ngày thường, điểm số chỉ cao hơn 20 điểm so với điểm xét tuyển của năm ngoái, sự thật chứng minh, chuẩn bị trước khi thi bù lại vẫn có hiệu quả rất lớn.
Địa điểm tổ chức bữa liên hoan của lớp được đặt tại một quán rượu nhỏ trong thành phố, không giống với các nhà hàng và quán bar, hầu hết đến đây đều là các bạn trẻ, không chỉ có đồ ăn Trung Quốc và các món vặt đặc sắc, mà rượu hoa quả là thức uống chính, giải trí và thư giãn với nhịp điệu chậm hơn.
Lúc Mạnh Ninh và Hứa Dữu Dữu đến, các bạn học khác cũng vừa đến nơi, Hứa Dữu Dữu nhìn xung quanh một vòng, khi thoáng thấy Diệp Thư Triết, cô ấy âm thầm bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Tớ còn tưởng người này sẽ không đến, thật sự là mất hứng mà.”
Mạnh Ninh liếc nhìn Diệp Thư Triết đang ngồi trong góc với vẻ mặt hơi ảm đạm, lúc này người bên kia lúc cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt họ chạm nhau, Diệp thư Triết nhíu mày, vẻ mặt còn khó coi hơn trước, Mạnh Ninh thì im lặng dời mắt đi, đôi lông mày xinh đẹp không hề dao động.
Nghe các bạn cùng lớp nói, điểm thi vào đại học của Diệp Thư Triết không được khả quan lắm, hình như gia đình cậu ta đang chuẩn bị đưa cậu ta ra nước ngoài.
Mà tất cả những chuyện này đều không có liên quan gì đến Mạnh Ninh, chỉ là trước kia người này từng nói với cô những lời kỳ quái, mà cho đến bây giờ Mạnh Ninh vẫn còn nhớ rất rõ ràng.
“Một ngày nào đó mọi người sẽ nhìn thấy bộ mặt thật của cậu.”
Trong đầu Mạnh Ninh nhớ lại giọng nói của Diệp Thư Triết, không hiểu chuyện gì.
Trong bữa tiệc mọi người trò chuyện cười đùa, nói về những điều thú vị trong quá khứ, còn có sau đó bọn họ muốn đi học trường nào, không khí khá hòa hợp.
Hứa Dữu Dữu không có kế hoạch cho tương lai, cha mẹ cô muốn cô ở lại địa phương, chọn một chuyên ngành mà cô thích là được.
“Ninh Ninh, còn cậu, cậu nghĩ muốn vào trường nào chưa?” Hứa Dữu Dữu nhấp một ngụm rượu hoa quế, mùi vị thơm ngọt, vị rượu rất nhạt.
Mạnh Ninh gật đầu: “Tớ nghĩ xong rồi.”
Hứa Dữu Dữu: “Thành tích của cậu tốt như vậy, điểm đều có thể vào các trường đại học hàng đầu ở trong nước, ở thủ đô thì có một số trường đại học trọng điểm tốt.”
Cô gái bên cạnh cụp mắt xuống, ánh đèn vàng mờ ảo bao phủ đôi mi như quạt, tạo nên một bóng mờ mờ ảo, sống mũi cao thanh tú, đôi môi hồng mấp máy kẽ động, ấm áp nói: “Tớ muốn đến Cao Phiên Viện (2).”
Nghe vậy, Hứa Dữu Dữu đột nhiên mở to mắt, chợt hiểu ra, nhỏ giọng nói: “Ninh Ninh, vậy sau này cậu muốn làm phiên dịch hả!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mạnh Ninh mím môi, đáy mắt chợt dịu đi “Ừm.”
Hứa Dữu Dữu nghiêm túc nâng ly rượu trái cây trên bàn lên, cười híp mắt nói: “Nào, tớ chúc chúng ta có một tương lai tươi đẹp.”
Mạnh Ninh ngước mắt lên, nụ cười giữa hai lông mày khẽ lan ra, cầm ly rượu mơ cụng ly với bạn cùng bàn.
Hứa Dữu dữu lắc lư rượu trái cây trong ly, xúc động nói: “Gần đây sao Thủy ngược dòng, kết quả của kỳ thi tuyển sinh đại học chắc là điều duy nhất có thể làm tớ vui.”
“Nhưng bây giờ khi nghĩ đến tình cảm với nam thần của tớ, trái tim tớ lại vỡ làm hai.”
Nghe đến đây, tay cầm ly rượu của Mạnh Ninh cũng cứng đờ, tâm trạng cô giống như đang ngồi tàu lượn vậy, vừa rồi còn ở chỗ cao, nhưng thoáng chốc sẽ trượt xuống thung lũng.
Cô cụp mắt lặng lẽ nhìn những ly rượu trên bàn, trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn, cô nhẹ giọng hỏi: “Dữu Dữu, cậu cũng cảm thấy đây là sự thật đúng không?”
Hứa Dữu Dữu thở dài: “Nam thần của tớ trước đây cũng từng dính phải scandal kiểu này, nhưng mỗi lần làm rõ đều siêu nhanh, không quá 24 tiếng đồng hồ.”
“Lần này đã qua hai, ba ngày rồi, lại còn chưa có làm sáng tỏ, tớ nghĩ tám phần mười là thật!”
Hứa Dữu dữu phân tích rất rõ ràng mạch lạc, Mạnh Ninh cẩn thận lắng nghe, cứng ngắc gật đầu một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thì ra là vậy hả.”
Cô là đang chờ mong điều gì đây?
Mạnh Ninh trở nên im lặng, rất nhanh, một người bạn cùng lớp khác cụng ly với Mạnh Ninh để chúc mừng cô đề tên trên bảng vàng. Ai tiến đến chúc mừng, Mạnh Ninh cũng không từ chối, uống một ly lại một ly rượu mơ liên tục, chất lỏng hơi chát trượt xuống cổ họng cô, cái lưỡi vẫn còn lưu lại một chút ngọt ngào nhàn nhạt.
Hứa Dữu Dữu ở bên cạnh sửng sốt một hồi, cô ấy cứ cảm thấy tối nay Mạnh Ninh có chút khác thường ngày, trước đây khi ra ngoài chơi cô không uống một giọt rượu nào nhưng bây giờ cô có thể uống hết ly này đến ly khác.
Tuy mùi vị của rượu trái cây cũng không tệ nhưng sức ngấm về sau vẫn đủ lớn.
Cho là Mạnh Ninh đang có tâm trạng tốt, dù sao cô cũng là người giỏi nhất, nên mới uống thêm vài ly thôi, Hứa Dữu Dữu nghĩ nếu Mạnh Ninh say, lát nữa cô ấy sẽ đưa cô về nhà.
Lúc này ở một nơi khác của quán rượu, một nhóm thanh niên được nhân viên bán hàng hướng dẫn lên lầu hai, cô gái đi phía trước nhìn xung quanh bốn phía, khi bắt gặp người ngồi chỗ bàn ở rào chắn, ánh mắt phút chốc dừng lại.
Lý Đan Đồng nắm lấy tay Phương Tịnh Hàn bên cạnh, nâng cằm cô ta về phía cô: “Cậu xem, đó là ai.”
Phương Tịnh Hàn không kiên nhẫn liếc nhìn cô một cái, nhìn theo hướng mà ngón tay của Lý Đan Đồng chỉ, ngay lập tức vẻ mặt của cô ta cứng đờ, động đậy miệng