Cũng chính những lời này đã khiến cô lúc đó không mất đi tự tin, chăm chỉ làm việc từng chút một, tuy rằng những bài hát cô viết vẫn rất bình thường, nhưng quả thực cô đang tiến bộ từng chút một.
"Vậy cậu sẽ cùng Quan Xán Xán đến tham gia lễ kỷ niệm của trường chứ? Còn có, Tư Kiến Ngự cũng sẽ tham dự cùng Quan Xán Xán sao?" Phương Lê một lần nữa lại đem chủ đề chuyển sang Xán Xán.
Rõ ràng, Phương Lê quan tâm đến việc Quan Xán Xán và Tư Kiến Ngự có tham dự hay không hơn là việc cô có tham gia hay không.
"Mình không biết, nhưng mình nghĩ tới ngày đó cậu sẽ biết thôi." Cô trả lời.
"Bọn cậu không phải là bạn thân của nhau sao? Tại sao ngay cả chuyện này cũng không biết?" Phương Lê tựa hồ có chút không hài lòng.
"Cậu hình như rất quan tâm đến việc Xán Xán có đến lễ kỷ niệm của trường hay không.
Nếu mọi người không biết, họ còn sẽ nghĩ rằng cậu và Xán Xán có quan hệ tốt với nhau nữa đấy." Cô trả lời.
Nhưng trên thực tế, khi Phương Lê và Xán Xán còn học đại học, hầu như họ chẳng có tiếp xúc gì với nhau.
Một lúc lâu sau, Phương Lê mới trả lời: "Hẹn gặp lại vào ngày kỷ niệm của trường." Sau đó, cô ấy vội vàng ẩn trạng thái như thể đang chạy trốn.
Tô Viên thở dài, nghĩ rằng thật ra có nhiều người giống như Phương Lê.
Nói đến đây, cô không biết Xán Xán giải quyết như thế nào đối với việc của Lương Chiêu Mai.
Những ngày gần đây, cô cũng thông qua tin tức cũng biết được rằng tình hình của Lương thị gần đây cũng có một số cải thiện, có lẽ sẽ không đến mức phải phá sản.
Cho nên, cuối cùng Xán Xán đã thuyết phục được Tư Kiến Ngự bỏ qua cho Lương thị sao? Nghĩ đến đây, Cô ngẩng đầu lên nhìn Mục Ngạn.
Tình hình của Lương thị chắc hẳn anh đã biết, nếu như Tư Kiến Ngự đồng ý bỏ qua cho Lương thị, vậy thì anh sẽ nhúng tay vào chứ? Hay là sau đó sẽ ra tay chèn ép Lương thị?
"Làm sao vậy?" Như phát giác được ánh nhìn của cô, Mục Ngạn ngẩng đầu nhìn cô hỏi.
Cô không biết có nên nói suy nghĩ của mình cho anh nghe không, bởi vì thích anh, cho nên cô càng chú ý hơn đến câu trả lời của anh, rõ ràng biết anh quan tâm và yêu một người khác, mà người đó lại là bạn thân của cô, cô đã từng nói với bản thân mình không nên chú ý đến, nhưng cô vẫn chú ý đấy thôi.
"Không có gì, vừa rồi em có trò chuyện với bạn học về việc tham gia lễ kỷ niệm, anh sẽ quay về trường chứ?" Cô hỏi.
"Anh không có hứng thú." Anh lạnh nhạt đáp, "Hơn nữa, anh hiện tại hầu như không còn tiếp xúc với âm nhạc nữa, cho dù có tham dự, cũng cảm thấy xa lạ."
Ánh mắt cô hiện lên một tia thất vọng, nếu như có thể cùng anh tham gia thì tốt biết mấy, nhưng mà nếu thật sự tham gia cùng anh, có khi cô sẽ bị nhấn chìm bởi nước bọt mất thôi.
"Sao thế, em muốn đi sao?" Anh hỏi
Cô gật đầu, "Vâng, cũng đã lâu rồi em không có trở về thăm thầy giáo cũ, nhân dịp này, em muốn về trường một chuyến."
Cô bắt đầu luyên thuyên về một số việc trước đây ở trường đại học, trong khi anh chỉ đặt bút xuống và im lặng lắng nghe.
Sau đó, cô chợt nhận ra mình hình như đang quấy rầy công việc của anh, vì vậy có chút ngượng ngùng nói: "Có phải..
có chút nhàm chán không? Còn khiến anh không thể làm việc."
"Không." Anh nhìn cô chằm chằm.
"Hả?"
"Anh không cảm thấy nhàm chán.
Nếu như cảm thấy nhàm chán, em đã không thể nói tới giây thứ 30 đâu."
* * *
Khi tin tức tập đoàn Lương thị bị phá sản chuyển dần sang một tin tức khác, nghe nói tập đoàn GK đồng ý tiếp nhận một số hạng mục của Lương thị.
Chỉ cần Lương thị có thể thành công đem những hạng mục này bán cho GK, thì vấn đề nguồn vốn hiện tại có thể giải quyết.
Tuy rằng Lương thị muốn bán những hạng mục đó, nhưng ngoài GK ra, thì chẳng có tập đoàn nào có thể tiếp nhận cục diện rối rắm này.
Sau khi tiễn một nhóm cổ đông nhỏ đi, Lương Chiêu Mai mím môi nhìn màn hình máy tính, trên màn hình máy tính hiện ra một trang tin tức với tiêu đề rất lớn "Khủng hoảng của Lương thị đã được giải quyết, GK đã ra tay?"
Cô biết tin tức này xuất hiện như vậy chắc hẳn có lý do, ai đang thao túng tin tức này, là người của Lương thị, hay là những người đang thèm muốn Lương thị? Hay..
phía GK?
Nếu là do GK, thì chắc chắn đó là ý của Tư Kiến Ngự nhưng mục đích của anh ấy là gì?
Có phải vì ngày hôm đó cô cầu xin Quan Xán Xán đã thành công? GK có thực sự bỏ qua cho Lương thị không?
Lương Chiêu Mai cân nhắc một lúc, cuối cùng đứng dậy, bước ra khỏi