"Xán Xán, mình hiện tại đang cùng.." Tô Viên chỉ mới nói vài câu, thì đột nhiên nghe tiếng hét lên, "Oa, đây không phải là Quan Xán Xán sao?"
"Oa, tôi là người hâm mộ của cô ấy."
"Có thể ký tên cho tôi không?"
"Có thể chụp hình với cô được không? Tôi luôn thích nghe những bài hát mà cô sáng tác."
Một nhóm sinh viên bao vây Quan Xán Xán và đẩy Tô Viên sang một bên.
Quan Xán Xán nhanh chóng nhìn về phía Tô Viên và hét lên: "Đợi đã, bạn của tôi.." Cô ấy muốn chen vào đám đông để tìm Tô Viên, nhưng nhóm sinh viên ấy quá nhiệt tình, với lại càng có nhiều người đến hơn.
Tô Viên biết rằng đối với những người trong trường này mà nói thì Xán Xán giống như một sự kỳ tích.
Một sinh viên đại học bình thường, bằng chính năng lực của mình, đã chiếm được địa vị trong giới âm nhạc Âu Mỹ, hầu như tất cả các ca khúc do Xán Xán viết đều đạt doanh thu tốt, nhiều ca khúc lọt vào danh sách top 10.
Và một số ca sĩ cũng trở nên nổi tiếng sau khi hát các bài hát của cô ấy.
Không chỉ đạt được thành công trong sự nghiệp, cô ấy còn kết hôn với Tư Kiến Ngự, chủ tịch tập đoàn GK, điều này khiến nhiều nữ sinh trong trường khao khát và tôn thờ cô ấy như thần tượng.
Đương nhiên, bây giờ họ được nhìn thấy Quan Xán Xán ở đây, thì càng nhiệt tình hơn rồi.
Quan Xán Xán nhìn cô với ánh mắt dường như đang xin lỗi, cô mỉm cười và chỉ vào điện thoại, ý là sẽ liên lạc sau với cô ấy.
Quan Xán Xán gật đầu.
Tô Viên sau đó dự định đi tìm gặp thầy cô giáo của cô.
Bởi vì là lễ kỷ niệm thành lập trường, trong trường của họ, có rất nhiều người đã nổi tiếng hoặc trở thành ngôi sao sau khi tốt nghiệp, vì vậy cô nhìn thấy rất nhiều người đến xin chữ ký, chụp ảnh với một số cựu sinh viên nổi tiếng.
"Này, tôi nghe nói rằng Mạc Quân Khải hôm nay cũng tới đó! Đang trong giảng đường bên phải của trường!"
Ngay lập tức, một nhóm người chạy về phía giảng đường đó.
Mạc Quân Khải có lẽ là người giỏi nhất trong số họ.
Tô Viên tuy không học cùng lớp nhưng lại học lớp bên cạnh, anh ấy là người có tài, sau khi tốt nghiệp nghe nói được một công ty âm nhạc săn đón, sau đó được đào tạo thành thần tượngt, trong năm đầu tiên ra mắt, anh ấy đã phát hành một album solo, nhiều bài hát được viết bởi chính anh ấy.
Cô cũng có mua hai album của anh ấy, mặc dù chúng không hay bằng ca khúc do Xán Xán viết, nhưng phù hợp với xu hướng âm nhạc hiện nay, đó cũng là một trong những lý do khiến anh ấy được yêu thích.
Đột nhiên, một bàn tay đặt lên vai cô, cô quay lại mới phát hiện người đó là Phương Lê.
"Này, Viên, mình đang tìm cậu, không ngờ lại gặp được cậu, cậu đến một mình sao?"
"Mình đến cùng Xán Xán."
"Vậy Quan Xán Xán đâu?"
"Xán Xán hiện tại có việc phải làm." từ buổi họp lớp, không chỉ Phương Lê, mà còn rất nhiều bạn học trong lớp đều muốn thông qua cô để tạo dự ng mối quan hệ với Xán Xán.
Phương Lê nghĩ nếu như Quan Xán Xán ở đây thì nhất định sẽ tìm Tô Viên, nếu cô bám lấy Tô Viên thì nhất định sẽ gặp được Quan Xán Xán.
Vì vậy, Phương Lê đang tìm cách làm thế nào để kéo dài thời gian thì vừa vặn nghe thấy một vài cô gái đi ngang qua, hét lên tên của Mạc Quân Khải.
Phương Lê lập tức kéo Tô Viên và nói: "Nhân tiện, mình nghe nói hôm nay Mạc Quân Khải có đến đây, tại sao chúng ta không đi xem một chút? Không phải lúc còn đi học, cậu yêu thầm anh ấy sao, trên tạp chí có nói, cậu ấy vẫn chưa có vận gái, nói không chừng cậu còn có cơ hội đó."
Yêu thầm? Thật ra ban đầu khi cô cùng với những bạn nữ khác đang trò chuyện họ có nhắc đến việc tìm bạn trai, cảm thấy nên phải tìm một người bạn trai như thế nào mới tốt.
Lúc đó, cô chỉ thuận tiện mà nói, "Mạc Quân Khải rất tốt."
Dù sao thì lúc đó Mạc Quân Khải bề ngoài cũng ưa nhìn, không dây dưa với người khác, chuyên tâm vào việc học, theo quan điểm của Tô Viên, kiểu người này rất hấp dẫn và yên tâm làm bạn trai.
Kết quả là ngày hôm sau, tin đồn lan truyền rằng cô đã phải lòng Mạc Quân Khải.
Việc này khiến cho cô cảm thấy xấu hổ, liền giải thích đó chỉ là sự hiểu lầm.
Đương nhiên, lúc đó cô cũng nhận không ít sự đe dọa, đàm tiếu từ những nữ sinh yêu thích Mạc Quân Khải, cũng bởi chính như thế, khi Xán Xán và Tư Kiến Ngự yêu nhau, Xán Xán bị người khác đả kích, chế giễu, sự đau lòng của cô ấy thì cô là người hiểu hơn hết.
"Mình không có yêu thầm anh ấy."
"Được được được! Vậy thì coi như mình muốn gặp Mạc Quân Khải, cậu có thể đi cùng mình không?"
Cô vẫn chưa kịp trả lời thì Phương Lê đã kéo cô đi.
Khi Phương Lê kéo Tô Viên đến giảng đường, khán phòng đã chật cứng người, trên sân khấu Mạc Quân Khải đang kể về hành trình của mình trong vài năm qua kể từ khi ra mắt, sau đó cảm