Chương 33: Phòng dụng cụ thể thao (H ít)
“Nếu không kêu Thẩm Ngữ đến thì em sẽ tìm người phụ nữ khác cho anh sao?”
Diệp Lệ Thành nói làm Cố Uyển Như nghẹn họng, cô ta không đoán được ý trong câu nói của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh không hài lòng với Thẩm Ngữ hay là không hài lòng với sự sắp xếp của mình?
“Anh muốn em tìm sao?”
Diệp Lệ Thành lắc lắc đầu.
“Vậy để Thẩm Ngữ đến nữa?”
Diệp Lệ Thành trong lòng run lên, anh vô thức cao giọng, “Không!”
Để Thẩm Ngữ tiếp tục đến nhà thật sự quá mạo hiểm, anh không hy vọng quan hệ của bọn họ bị lộ ra ngoài.
Thấy thấy chồng cứ từ chối liên tục, Cố Uyển Như hiểu lầm là chồng không hài lòng với sự sắp xếp của mình nên liền thở phào một hơi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù vẫn chưa rõ là Thẩm Ngữ và chồng mình có tình cảm gì khác thường hay không, nhưng cái cách mà Diệp Lệ Thành gọi Thẩm Ngữ vẫn khiến Cố Uyển Như phải lưu tâm.
Mặc dù trong lòng có nhiều nghi ngờ nhưng tất cả đều chịu thua dưới suy nghĩ muốn có con của cô ta. Thẩm Ngữ mới bao lớn, cho dù có xuất hiện những tâm tư không nên có thì Cố Uyển Như tin là bản thân mình có thể áp chế được Thẩm Ngữ.
“Được, được, vậy thì không tìm nữa…” Cố Uyển Như nắm tay Diệp Lệ Thành, đôi mắt nửa khép hờ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Rất nhanh đã đến ngày khai giảng, Thẩm Ngữ và Diệp Lâm Lâm cùng đến kí túc xá xếp hành lý.
Trường công này mới chuyển đến cơ sở mới nên cơ sở vật chất ở kí túc xá cũng không tệ lắm. Kí túc xá phân thành phòng sáu người và phòng tám người, phía trên là giường ở dưới là bàn giống như những trường đại học, mỗi giường ngủ đều có một tủ quần áo riêng.
Diệp Lâm Lâm ở phòng sáu người, sáng sớm đã có dì giúp việc đến dọn giúp nên cô ấy cũng không cần phải làm gì cả.
Sau khi xếp đồ đạc xong, Thẩm Ngữ cũng không muốn quấy mẹ con Diệp Lâm Lâm tâm sự nên liền chào tạm biệt rồi rời đi.
Cố Uyển Như dẫn Diệp Lâm Lâm đi đăng ký, bởi vì cô ta không thích thấy những ánh mắt của giáo viên nữ dành cho Diệp Lệ Thành nên liền bảo anh ở trong xe chờ.
Diệp Lệ Thành hạ kính xe xuống rồi gác tay lên đó, tay kẹp một điếu thuốc, tay còn lại cầm điện thoại gửi tin nhắn thoại cho Thẩm Ngữ.
“Về chưa?”
Vài phút sau Thẩm Ngữ mới trả lời.
“Em không có về, còn đang phụ quét dọn phòng học.”
“Chú về chưa?”
Diệp Lệ Thành búng búng tàn thuốc, “Chưa về.”
“A… Vậy bây giờ chú đang ở đâu? Em có thể đi tìm chú không?”
Khóe môi Diệp Lệ Thành vô thức nhếch lên, “Tìm tôi làm gì?”
Thẩm Ngữ một giây cũng không muốn rời khỏi anh sao?
“Nhớ chú, muốn ôm chú.”
Diệp Lệ Thành nhìn thời gian, mới hơn mười giờ, Cố Uyển Như còn phải trao đổi với giáo viên về vấn đề học tập của Diệp Lâm Lâm nên hẳn là sẽ không xuống nhanh.
“Cổng trường.”
Thẩm Ngữ nhanh chóng trả lời “Chờ em!” Vài phút sau cô liền xuất hiện trước mặt anh.
Thẩm Ngữ chạy nhanh nên lúc đến nơi cô phải đứng thở dốc một chút, trên trán toàn là mồ hôi.
Cổng trường khắp nơi đều là phụ huynh và học sinh nên Thẩm Ngữ chỉ nắm lấy ngón tay đang kẹp điếu thuốc của Diệp Lệ Thành rồi nhanh chóng buông ra.
“Lên xe đi, tôi chở em đi một vòng.”
Thẩm Ngữ lắc đầu cự tuyệt, “Lát nữa dì xuống mà không thấy chú thì sẽ sốt ruột lắm, em gặp chú một xíu thôi là được rồi.”
Thẩm Ngữ vẫn còn đang thở hổn hển, ngực cô vì hô hấp nhanh nên không ngừng phập phồng lên xuống. Hôm nay cô mặc áo body màu trắng khiến cho bầu ngực kia càng thêm mê người.
Diệp Lệ Thành nâng mu bàn tay cọ cọ vào vú.
“Chú, chú làm cái gì đó!” Thẩm Ngữ sợ tới mức lui về sau một bước, bộ ngực liền đong đưa nhiều hơn. Cô nhìn xung quanh, mọi người đều vô cùng vội vàng, giống như không ai để ý đến tình huống khi nãy.
Diệp Lệ Thành hơi nheo mắt lại, ngoắc ngoắc ngón tay, Thẩm Ngữ liền kề sát tai vào.
“Tôi muốn chịch em ngay tại đây.”
Mặt Thẩm Ngữ lập tức đỏ ửng, cô bất an vặn vẹo tay, “Ở, tại đây sao?!”
Thẩm Ngữ lắp ba lắp bắp, hiển nhiên đã bị lời nói của Diệp Lệ Thành làm cho hết hồn.
“Trường học có chỗ nào không? Hửm?” Thẩm Ngữ càng thẹn thùng, Diệp Lệ Thành càng chọc cô, anh ra vẻ như rất muốn làm tình với