Trans by Phương Tử Bối
"Tư Duyệt, sắp vào học rồi, chúng ta mau về lớp thôi!" Lâm Ương Ương nhìn thấy Văn Tư Duyệt đã nảy sinh hứng thú với Lục Gia Trách, cô sợ cứ ở đây như vậy, sự việc sẽ càng lại giẫm lên vết xe đổ mà đi.
Cô bắt lấy tay Văn Tư Duyệt chạy ra ngoài, giống như đằng sau có động vật nguy hiểm nào đó vậy.
Văn Tư Duyệt một mặt ngờ vực: "Ương Ương, không phải cơ thể cậu không thoải mái sao?"
"Không, tớ không có không thoải mái, tớ phát hiện cơ thể tớ bây giờ khỏe gấp mấy lần rồi! Chúng ta mau đi thôi!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Ương Ương gấp gáp ngắt lời cô ấy.
Lục Gia Trách vô vọng nhìn theo hướng Lâm Ương Ương biến mất, đôi mắt màu xám rơi vào trầm tư.
Ương Ương, rốt cuộc nên làm thế nào để tiếp cận em mới tốt?
Đây cũng là điều mà từ trước đến giờ Lục Gia Trách luôn khổ não. Cũng bởi vì như vậy mà trước giờ hắn chưa từng dám manh động, chỉ có thể lặng lẽ mà quan tâm Lâm Ương Ương.
Mặc dù hắn xuất thân từ hào môn, là thiên tài được trời ưu ái, người người ngưỡng mộ, lạnh lùng cao quý.
Nhưng thật ra tính cách trầm mặc, ở sau lưng lặng lẽ theo dõi Lâm Ương Ương, một tên biến thái trốn trong bóng tối.
Vậy nên đời trước Lâm Ương Ương bảo Lục Gia Trách chết đi, hắn thật sự đi chết. Còn chết đến đặc biệt thương tâm, chết đến trong tim Lâm Ương Ương để lại một vết tích sâu đậm.
Hơn nữa, ở trước mặt Lâm Ương Ương, Lục Gia Trách còn rất tự ti, nhạy cảm, nhát gian, sợ Lâm Ương Ương sẽ sợ hắn, ghét hắn, càng sợ bản thân sẽ biến thành như mẹ hắn, một người điên không thể cứu, rồi làm hại Lâm Ương Ương.
"Ương Ương, Ương Ương..." Ương Ương của anh.
Hắn không kìm được lòng, thấp giọng lẩm bẩm. Tên người hắn nhớ nhung run rẫy trên đầy lưỡi, thắt chặt trong tim hắn.
Đôi mắt thiếu niên khẽ sáng lên, bàn tay buông thỏng bên người nắm chặt, cố gắng đè nén tia điên cuồng trong đáy mắt.
Trời ngày càng trở lạnh.
Mỗi lần Tết Dương Lịch đến gần, đa số trường học trong nước đều tổ chức hội diễn văn nghệ, Thường Thanh cũng không ngoại lệ.
Trước hội diễn văn nghệ Tết Dương Lịch một tháng, trường học buộc mỗi lớp đều phải báo danh ít nhất một tiết mục, được chọn thì lên sân khấu không được chọn thì nói sau.
Mà năm nhất lớp ba của Lâm Ương Ương, các bạn học lại không có tài năng văn nghệ gì để báo danh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vậy nên người lúc nhỏ học qua chút dương cầm như Lâm Ương Ương bất đắt dĩ chịu trận.
Lâm Ương Ương một ăn cả ngã về không, mặc dù ôm ý nghĩ sẽ bị loại từ vòng tuyển chọn, vẫn bị thôi thúc vượt qua khó khăn báo danh tiết mục biểu diễn dương cầm. Vì không để đứng như trời trồng ở hiện trường, cô vẫn là đến phòng nhạc ôn luyện.
"Tư Duyệt, đoạn thời gian này chỉ có thể ủy khuất cậu một mình về nhà trước,