Ông Vương im lặng trong chốc lát, roi dài của nữ quỷ áo đỏ cũng không dùng được, thì cần câu này dùng được sao?
Ông Vương chỉ cảm thấy mình càng tuyệt vọng, ai biết rằng trong lúc ông đang tuyệt vọng, bỗng chốc nhìn thấy cần câu kia đâm vào trán của quỷ nước ……?? Trán của quỷ nước bị thủng một lỗ, hắn bỗng nhiên đau đớn, gào thét lên, sức lực lôi kéo bé trai tự nhiên cũng buông lỏng một chút, mấy con quỷ nhân cơ hội này, vội vàng kéo ông Vương và cháu trai của ông ấy lên trên bờ, quỷ nước không buông tay vẫn chưa từ bỏ ý định, cũng bị kéo lên trên bờ.
Quỷ nước sắp tức giận đến điên rồi, hét lên A A, còn nói đợi hắn tìm được người thế mạng thoát khỏi sự trói buộc, sẽ khiến cho những người bọn họ hồn bay phách tán, ai cũng đừng mong sống tốt, hắn muốn tìm bọn họ báo thù!
Nhưng hắn còn chưa nói xong, cần câu lại đánh tới bạch bạch bạch, lần này đánh càng tốt hơn, đánh tới mức trên người hắn đầy những vết roi sâu có cạn có, hắn cũng không còn sức lực, buông tay bé trai, bé trai được thoát khỏi, ngã trên mặt đất, Vương đại gia cũng rơi theo, ông cái gì cũng bất chấp bò đến bên cạnh cháu trai, ông ép ngực làm hô hấp nhân tạo!
Mặc dù lúc này đã trải qua rất nhiều công sức, nhưng từ lúc vào trong nước đến lúc kéo ra ngoài chẳng qua cũng chỉ có mấy phút, đây đã là kết quả tốt nhất rồi, chỉ cần cấp cứu kịp thời, nhất định có thể cứu người quay trở về!
Quả nhiên sau vài lần ép ngực, mấy lần làm hô hấp nhân tạo, cuối cùng bé trai cũng ho ra một ngụm nước, đã hô hấp trở lại, chỉ là ý thức còn có chút mơ hồ, cậu bé chớp đôi mắt, nhìn thấy quái nhân trong sông có một mái tóc dài, bên cạnh cậu bé vẫn còn có mấy người đang đứng, một người không có đầu, một người không có cánh tay, còn có một bà lão đang ôm cây chổi, một người, hai người, ba người chị gái……
Cậu bé còn chưa nhìn rõ mình đang nhìn cái gì, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt giống như một bộ phim, rất thần kỳ.
Ông Vương ôm chảu trai mình khóc nức nở, ông lão lệ tung hoành(4), khóc thành một đóa hoa cúc(5), mãi đến khi cậu bé tỉnh lại mới ổn định, tỉnh lại thì tốt rồi.
(4)Lão lệ tung hoành: nước mắt đầy mặt.
(5)Một đóa hoa cúc: Biểu tượng của tiếng than khóc hoặc nỗi sầu khổ.
Mấy con quỷ nhìn thấy vậy, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Ông Vương lau nước mắt, quỳ trên mặt đất trịnh trọng nói: “Cảm ơn mọi người, cảm ơn! Thật sự rất cảm kích mọi người, nếu như không có sự giúp đỡ của mọi người, chỉ sợ tôi và cháu tôi đã lành ít dữ nhiều, hôm nay sẽ phải chết ở trong tay con quỷ nước này!”
Quỷ không đầu vẫn còn kinh ngạc một chút, không nghĩ tới ông Vương lại có thể nhìn thấy bọn họ? Lập tức khoát tay nói không cần cảm ơn, là con quỷ nước đó rất quá đáng, lại có thể bắt một cậu bé chỉ mới mấy tuổi.
“Chính là, là con quỷ nước này nham hiểm ác độc, ngay cả một cậu bé cũng không buông tha.”
“Lúc trước còn nói quỷ nước này có bao nhiêu lợi hại, sức lực lớn tới bao nhiêu, kỳ thực cũng chỉ có như vậy.”
“Không cần cảm ơn, ông mau đưa cậu bé trở về đi, trời lạnh như vậy đừng để bị đông cứng!
Ông Vương lại xoay người nói cảm ơn với cô gái tóc dài, ông biết, nếu không phải cô gái tóc dài này đâm vào trán của quỷ nước, chỉ sợ cháu của ông bây giờ vẫn còn nằm ở trong tay quỷ nước, kết quả như thế nào thật sự rất khó nói.
Ông nhìn cô gái tóc dài, chỉ cảm thấy sắc mặt của cô ấy thật sự rất âm u lạnh lẽo, so với con quỷ nước kia còn đáng sợ hơn, chỉ là nhìn cô có vẻ như rất khủng bố, nhưng cô là một con quỷ tốt bụng đã cứu hai ông cháu ông, quả nhiên không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.
“Thật sự rất cảm ơn cô, về sau nhất định những ngày mùng một mười lăm lễ tết tôi sẽ cúng tế mọi người, cảm ơn mọi người đã cứu cháu tôi.” Ông Vương lại lắc lắc cháu trai còn đang chóng mặt ở trong ngực, “Nhanh, nói cảm ơn, cảm ơn các chú các dì còn có bà nữa đã cứu con.”
Bé trai chớp đôi mắt, mở miệng nói cảm ơn, ánh mắt cậu bé nhìn vào hư không, nhìn thấy chị gái tóc dài đang đứng ngược chiều nắng, khẽ mỉm cười.
Nữ quỷ áo đỏ nói: “Đừng nói cảm ơn nữa, là việc nên làm, mau mau đưa cậu bé trở về đi, đợi lát nữa sinh bệnh thì không tốt.”
Cố Phi Âm cũng gật gật đầu nói: “Không cần cảm ơn, mau trở về đi. Đúng rồi, cần câu này có thể cho tôi không?”
Ông Vương liên tục gật đầu nói có thể có thể, cho cô đều cho cô hết! Cố Phi Âm cảm kích nói: “Cảm ơn ông.”
Nước mắt ông Vương lại rơi xuống, lúc trước ông còn nói ma quỷ rất đáng sợ, thực ra ma quỷ rất đáng sợ, nhưng cũng có ma quỷ tốt bụng, còn lễ phép như vậy, thật sự ông rất cảm kích rồi.
Ông lảo đảo vài bước bế cháu trai đi trở về, bởi vì ông cũng già rồi cơ thể cũng yếu đi, đi được vài bước đã muốn té xuống đất, cuối cùng là quỷ không đầu và quỷ cụt tay đỡ đi vài bước, nhưng cũng không đỡ đi xa, bởi vì bên kia con trai ông Vương nghe ba và con trai của mình đều rơi xuống sông, anh ta cái gì cũng bất chấp một đường xông tới, nhìn thấy ba và con rai của mình đều không sao, vui mừng đến mức sắp khóc luôn!
Anh còn tưởng rằng mình chạy tới đây đã không kịp nữa rồi, có rất ít hộ gia đình ở bên bờ sông,