Vừa nhìn thấy một bóng hình màu đen kia, Cố Phi Âm liền hiểu rõ, quả nhiên là quỷ nước đang náo động kéo người khác tới thế mạng.
Cái gọi là quỷ nước, phần lớn là chết oan hoặc là tự sát biến thành ác quỷ, bọn họ không thể đầu thai sang kiếp khác, chỉ có thể lẩn quẩn ở trong nước. Quỷ nước ở trong nước vô cùng lớn mạnh, không chỉ có sức lực lớn, mà tốc độ bơi lội cũng không ai địch nổi, dường như có thể nói là khó gặp phải địch thủ, đương nhiên, mặc dù bọn họ rất lợi hại, nhưng lại không thể rời khỏi nước, muốn thoát khỏi sự trói buộc, hoặc là tìm một người tới thế mạng, hơn nữa cứ cách ba năm mới có thể tìm một người tới thế mạng, nếu không thì làm một việc thiện tích đức, lúc tu thành chính quả tự nhiên có thể rời khỏi.
Mà nhìn quỷ nước trong dòng sông này chính là đang vi phạm quy tắc, người khác còn chưa vào trong nước mà hắn đã muốn kéo người ta vào trong dòng sông làm người thế mạng.
Lúc này ông Vương đã chìm trong nước, ông Triệu cũng gấp đến độ đi vòng quanh, đi qua đi lại hô vài tiếng, nhưng không có tiếng đáp lại, ông chạy nhanh về kêu người tới cứu, tay chân già cả, chạy một chút đã thở không ra hơi: “Không ổn rồi, không ổn rồi, có người rơi xuống nước! Mau tới cứu mạng! Ông Vương rơi xuống nước rồi!”
Ông Vương lúc này không nghe thấy động tĩnh trên bờ, sau khi ông cảm giác được có thứ gì đó đang lôi kéo chân của cháu trai ông chìm xuống, trực giác mách bảo không ổn, chuyện quỷ nước kéo người tới thế mạng ông đã từng nghe nói không ít, hôm nay vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
Ông kéo cháu trai mình không dám buông tay, chỉ sợ buông tay thì không thể tìm được cháu trai, ông gấp gáp chìm sâu xuống, đôi mắt mở to, lại nhìn thấy ở dưới sông một bóng hình màu đen, bóng màu đen kia dường như đang quấn quanh người cháu trai ông, nhìn vô cùng quỷ dị.
Ông nhìn chằm chằm, hình như nhìn thấy rõ bóng đen kia thực ra là một bóng người, càng giống như một mái tóc rất dài đang quấn quanh cháu trai ông, ông còn mơ hồ nhìn thấy một đôi mắt ác độc âm u lạnh lẽo, đôi mắt đó đang nhìn chằm chằm ông, tràn đầy ác ý.
Ông Vương vô cùng hoảng sợ, ông đã thật sự gặp quỷ nước!
Mà lúc này cháu trai đã không còn động tĩnh, có lẽ là bị sặc nước, hôn mê bất tỉnh. Ông khẩn trương, lúc này cũng không nghĩ nhiều, càng dùng sức kéo cháu trai lên bờ, ở trong nước đã được một thời gian rồi, nếu như không đi lên bờ, cháu trai ông nhất định sẽ chết đuối!
Nhưng suy cho cùng ông Vương cũng đã một ông lão 60 tuổi, cơ thể không còn cường tráng như lúc trẻ, huống hồ bây giờ đang là mùa đông còn ở trong nước, lúc nãy vừa nhảy xuống ông cũng chỉ kịp cởi áo khoác lông bên ngoài, lúc này ông lạnh đến mức run lập cập, cơ thể càng ngày càng yếu, cũng càng ngày càng nặng, sức lực ông dần dần biến mất, cơ thể không tự chủ được chìm xuống, càng chìm càng sâu, càng chìm càng chìm, cả người cũng càng ngày càng tuyệt vọng……
Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ hai ông cháu bọn họ thật sự phải chết ở chỗ này sao?!
Điều này không được, ông chỉ là một lão già chết cũng được, nhưng cháu trai ông mới bây lớn, cháu ông còn chưa lớn lên làm một nhà khoa học mà, làm sao có thể chết không rõ ràng ở nơi này chứ?
Ông Vương dồn hết sức lực, hôm nay ông liều cái mạng già này, cũng phải đưa cháu trai mình lên bờ!
Lúc ông Vương đang cực kỳ lo lắng, đột nhiên cảm thấy chân mình truyền đến một lực mạnh, giống như chân ông được một đôi tay kéo lên, ông vui mừng chẳng lẽ lão Triệu gọi người tới cứu bọn họ? Lão Triệu là vịt trên cạn(1) không thể trông cậy vào được. Trong nháy mắt ông tràn đầy hy vọng, nắm chặt lấy chân của cháu trai cố gắng bơi lên bờ.
(1)Vịt trên cạn: chỉ người không biết bơi.
Lực nắm trên chân ông rất lớn, ông cảm nhận rất rõ cơ thể của hai ông cháu bọn họ đã nổi lên trên một chút, đây chính là hy vọng sống sót, trong lúc nhất thời ông kích động đến mức nước mắt sắp chảy xuống. Thật sự là hảo hán cứu mạng, chờ đến lúc lên bờ nhất định phải cảm ơn thật tốt người đã cứu mạng.
Có điều mặc dù sức lực ở phía sau rất lớn, nhưng sức lực ở dưới đáy sông cũng không nhỏ, bọn họ vừa mới lên trên được một chút, luôn bị kéo xuống, giống như đang kéo co, tạo thành một thế giằng co.
Ông Vương chỉ hận mình không đem theo kiếm gỗ đào, ông muốn đâm chết con quỷ nước này!
Quỷ không đầu vừa kéo cổ chân của ông Vương mệt đến thở hổn hển, vừa lớn tiếng hét: “Không được rồi, tại sao sức lực của con quỷ nước này lại lớn đến như vậy?”
Hai con quỷ cụt tay không đầu chân bay lên trên, không kéo nên không biết, chỉ có người kéo mới biết thật sự rất nặng: “Vốn dĩ sức lực của quỷ nước rất lớn, hắn ta lại ở trong nước, nếu nói về sức lực chúng ta làm sao có thể là đối thủ của hắn được?”
Cô gái hàng xóm cũng bay qua, kéo chân quỷ cụt tay, mặt cô cũng trầm xuống, hiển nhiên là kéo quá nặng rồi: “……”
Bà lão quét rác ở phía sau cô gái hàng xóm, ôm lấy chân cô, sắc mặt so với cô gái hàng xóm còn khó coi hơn, khuôn mặt xanh trắng cứng đờ hiếm khi có thể nhìn thấy chút màu sắc của hoa cúc: “……”
Bốn con quỷ, hai người cứ như vậy đổi chiều cho nhau rơi vào trong nước, giống như khỉ vớt trăng(2).
(2)Khỉ vớt trăng: chỉ sự ngu muội, tri thức hạn hẹp.
Quỷ nước tức giận, liều mạng lôi kéo bé trai chìm sâu trong nước, đáng tiếc sức lực của quỷ nước có mạnh tới đâu, mà gặp phải hai ba bốn năm con quỷ, cũng yếu đi vài phần, hắn không khỏi nóng nảy, gào thét: “Quỷ nước chúng tôi kéo người tới thế mạng