- Làm sao, đây là đầm rồng hang hổ sao?
Lăng Hàn cười ha ha nói.
- So với cái kia còn đáng sợ hơn vô số lần!
Tốn Phong phẫn nộ ra tay, lúc trước ba người bọn hắn xông vào khu vực Ác Ma, kết quả để Lục Nguyên Tâm gãy ở nơi đó, cái này thành trò cười của khu vực Thiên Sứ, bị khu vực Trùng Tộc cùng khu vực Thánh Thú vô tình cười nhạo, mà lần này nếu như lại để Lăng Hàn toàn thân trở ra, vậy khu vực Thiên Sứ thật sẽ mất hết thể diện, vĩnh viễn không nhấc đầu lên nổi.
- Con rệp, Nữu đến chiến ngươi!
Hổ Nữu cướp ra, ác chiến với Tốn Phong.
Chỉ là sức chiến đấu của nàng cùng Nữ Hoàng tương đương, tự nhiên kém Tốn Phong cực xa, vừa mới giao thủ liền rơi vào hạ phong, có điều tiểu nha đầu đã tu thành Thái Trụ Tiên Thể, lúc này tu vi vừa đến, thể chất cũng một lần nữa giải phong.
Nàng không ngừng hóa thành thời gian chảy, một hồi ở quá khứ, một hồi ở trong tương lai, có thể hữu hiệu lẩn tránh công kích của Tốn Phong, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thua.
Điều này làm cho mọi người lần thứ hai kinh ngạc, miệng dồn dập mở lớn.
... Đó là một vị Đế Tinh!
Trời ạ, hiện tại Bách Chiến Học Viện lại có bốn Đế Tinh, chuyện này quả thật cường đại đến mức độ giận sôi, nếu như lại qua một triệu năm, e là bốn người này đều có thể đạt đến độ cao của Thập Nhất Diệp, vậy đủ để quét ngang thiên viện.
Tốn Phong cũng chấn kinh đến tê cả da đầu, tại sao địa vị của U Nguyên cao cao tại thượng, cực kỳ siêu nhiên?
Bởi vì hắn là Đế Tinh!
Hiện tại Hổ Nữu cũng là một vị Đế Tinh, có thể thấy được nàng tương lai cũng có thể thu được địa vị tương tự U Nguyên, như vậy, hiện tại mình đắc tội đối phương như thế, có phải là đào hầm cho mình nhảy hay không?
Nhưng hiện tại hắn đã cưỡi hổ khó xuống, chỉ có thể liều chết, còn tương lai làm sao trước tiên không cân nhắc, hi vọng U Nguyên có thể có biện pháp hóa giải.
Lăng Hàn hai tay ôm ở trước ngực, cười nói:
- Còn có người muốn ngăn cản ta không?
Đám Thiên Sứ tộc hai mặt nhìn nhau, đều không lên tiếng, ai đi tới không phải tự mình chuốc lấy cực khổ sao?
- Cũng thật ngông cuồng.
Một thanh âm vang lên, âm u băng hàn.
- U Nguyên!
- U Nguyên đại nhân!
- U Nguyên sư huynh!
Nghe được thanh âm này, đám Thiên Sứ tộc đều lộ ra vẻ phấn chấn, đây là một vị đại đế trẻ, tương lai có thể ngồi cao ở trên chín tầng trời, quan sát chúng sinh, thậm chí còn có thể siêu thoát quy tắc, trở thành Thiên Tôn khinh thường thiên địa.
Ở mọi người nghĩ, không có đối thủ U Nguyên không thể giải quyết.
U Nguyên xuất hiện, hắn là một nam nhân anh tuấn đến không cách nào hình dung, cánh chim trắng như tuyết, biên giới là màu vàng, cực kỳ xinh đẹp. Sợi tóc của hắn vàng óng ánh, mỗi một sợi như hoàng kim chế tạo, vầng sáng trên đỉnh đầu cũng màu vàng, lưu chuyển ánh sáng thần thánh, để hắn nhìn qua như một vị Kim Giáp Chiến Thần.
Chỉ là vẻ mặt của hắn cực kỳ lạnh lùng, thật giống như người thiên hạ ở trong mắt hắn đều là giun dế, không mang theo một chút tình cảm.
Hắn nhìn Lăng Hàn, không có dẫm vào vết xe đổ của người khác nói:
- Ngươi là lại đây xin tha sao?
Lăng Hàn không khỏi thầm kêu đáng tiếc, thứ này lại không có gọi mình một tiếng “Ba”. Hắn cười nhạt nói:
- Ha ha, ngày hôm nay trời trong nắng ấm, vì lẽ đó dự định ở đây ăn một bữa thịt nướng, không ngại chứ?
Ở đây ăn thịt nướng? Ngươi là ba đời chưa từng ăn thịt đúng không, chỉ là một Ác Ma lại dám chạy tới khu vực Thiên Sứ nấu cơm dã ngoại, cái gan này lớn bao nhiêu a?
Có điều mọi người đều biết, Lăng Hàn chỉ là cố ý nói như vậy mà thôi, kỳ thực chính
là đến đập phá, cho bọn họ ngột ngạt.
Trên thực tế, Lăng Hàn làm được, ngược lại hiện tại trong lòng mọi người cực kỳ không thoải mái, hai mỹ nhân tuyệt sắc của bổn tộc lại quay giáo giúp đỡ Lăng Hàn, hơn nữa còn là Đế Tinh cực kỳ hiếm có, ai ngẫm lại cũng sẽ thổ huyết.
Củ cải trắng sao có thể cho heo nhú chứ?
- Vậy ngươi chính là đang tìm cái chết.
U Nguyên cười lạnh nói, vẻ mặt của hắn chưa từng xuất hiện bất kỳ biến hóa nào, thật giống như sẽ không cười, cũng sẽ không phẫn nộ.
Lăng Hàn không khỏi cười nói:
- Vẻ mặt của ngươi rất giống một người ta nhận thức, căn bản không biết cái gì gọi là cười, các ngươi sẽ không phải là huynh đệ chứ?
Hắn nói tới tự nhiên là Ngõa Lý, mà nếu như tên kia ở đây, nhất định sẽ chỉ chứng nói rõ, hắn cùng U Nguyên trong lúc đó có bao nhiêu bao nhiêu điểm không giống, độ khả thi hai người là huynh đệ vô hạn tiếp cận số không.
Người của khu vực Thiên Sứ giận dữ, Lăng Hàn lại còn dám trêu chọc Đế Tinh của bọn họ, để bọn họ quần tình kích phẫn.
Ngược lại U Nguyên căn bản không có nửa điểm biến hóa, hắn liếc nhìn Nữ Hoàng, ánh mắt lại phóng tới trên người Lăng Hàn:
- Quỳ xuống xin tha, ta có thể không giết ngươi.
Hắn cho tới bây giờ không phải người lòng dạ mềm yếu, biết được Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng trong lúc đó có quan hệ không cho người ngoài biết, hắn cũng đã phán Lăng Hàn tử hình. Nhưng ở trước khi Lăng Hàn chết, hắn muốn Nữ Hoàng trước tiên đứt mất nhớ nhung với Lăng Hàn.
Biện pháp đơn giản nhất, chính là để Nữ Hoàng nhìn thấy Lăng Hàn khom lưng khuỵu gối.
Lăng Hàn đối với ý nghĩ của U Nguyên tự nhiên là rõ như lòng bàn tay, hắn cười ha ha:
- Nói phí lời như vậy có ý gì, phóng ngựa lại đây, để cho ta tới lĩnh giáo thực lực của đệ nhất cao thủ học viện một chút.
U Nguyên xem thường:
- Chỉ là Bát Liên Nhị Diệp, coi như ngươi là Đế Tinh thì đã làm sao, ở trước mặt ta căn bản không phải đối thủ!
Hắn bước về phía trước một bước, nhất thời, khí thế kinh khủng như Đại Hải rít gào, làm cho tất cả mọi người muốn quỳ xuống, quỳ bái vị Đại Đế trẻ tuổi này. Mà ở trên trán của hắn, xuất hiện một đóa hoa sen màu trắng, tám mảnh mười lá!
Tê, tu vi của U Nguyên lại đã là Bát Liên Thập Diệp, cách cực hạn chân chính của Bát Liên chỉ kém một bước nhỏ, mà tin tưởng lấy yêu nghiệt của hắn tuyệt đối có thể vượt qua được.
- U Nguyên!
Hết thảy người Thiên Sứ tộc đều hoan hô, chấn động toàn bộ học viện.
Bọn họ chỉ biết U Nguyên mạnh mẽ, nhưng không ai biết hắn đã đạt tới độ cao như vậy.
Như núi cao, chỉ có thể ngưỡng vọng.
Ba khu vực khác nghe được động tĩnh, dồn dập chạy tới xem trò vui.
- Cái gì, Bá lại muốn luận bàn với U Nguyên?
- Tuy hắn cũng là một tên Đế Tinh, nhưng chênh lệch cảnh giới quá to lớn, hắn căn bản không thể là đối thủ.