Mặc kệ tia sáng có phải tiên hà hay không, Lăng Hàn muốn tìm hiểu một chút.
Hắn đào lên phía trước, vừa vặn nó nằm phía trên tia sáng.
Ở chỗ này, hắn cảm ứng được lực lượng lôi đình cường đại, mặc dù còn cách một đoạn nhưng linh hồn của hắn run rẩy, giống như sắp bị đánh tan.
Quả nhiên lực lượng lôi đình không tầm thường.
Không nói có thể luyện hóa hay không, điểm thứ nhất, hắn thu thế nào?
Có lẽ Sinh Đan cảnh cũng không dám tiếp xúc thứ này, hắn nên thu thế nào?
Nội tâm Lăng Hàn hơi động, Hỗn Độn Cực Lôi tháp!
Đây chính là Mẫu Kim, nó thể thu Thiên Đạo Hỏa có thể thiêu chết Thánh Nhân Thiên Đạo Hỏa, vậy tại sao không thể thu tia sáng lôi đình?
Lăng Hàn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp bao phủ tia sáng.
Không nghĩ tới, tia sáng kia phản ứng nhanh kinh người, xoát, nó đã biến mất trong dòng sông.
Khốn kiếp, cần nhanh như vậy không?
Lăng Hàn buồn bực, không cho hắn cơ hội nếm thử.
Xoát, làm cho Lăng Hàn kinh ngạc chính là, bản thân tia sáng lại quay về, hơn nữa nó còn quay vòng quanh Hỗn Độn Cực Lôi tháp, giống như tiểu hài tử gặp bạn chơi, nó vô cùng hưng phấn.
Lăng Hàn sững sờ, sau đó giật mình.
Đây là Hỗn Độn Cực Lôi tháp đấy, nó được thai nghén trong hỗn độn, về sau được lôi trì thiên địa tẩy lễ, cho nên nó có hai loại thuộc tính, từ ý nghĩa nào đó nó chính là lôi trì.
Cho nên, tia sáng lôi đình mới thân cận với nó.
Cơ hội tốt.
Lăng Hàn khống chế Hỗn Độn Cực Lôi tháp, xoát, nó hấp thu tia sáng vào trong.
Xong rồi!
Lăng Hàn tươi cười, hắn thu hồi Hỗn Độn Cực Lôi tháp, trong đó có một tia thần thức của hắn, đây là pháp khí bản mệnh, tự nhiên có thể thu nạp vào trong thức hải.
Hiện tại, Hỗn Độn Cực Lôi tháp đang chìm nổi trong thức hải, chuyện Lăng Hàn suy nghĩ là làm thế nào luyện hóa tia sáng.
Hắn có chín mươi chín phần trăm nắm chắc, đây chính là tiên hà trong truyền thuyết, nhưng luyện hóa thế nào chính là vấn đề lớn.
Trực tiếp thả ra, có lẽ hắn sẽ bị điện giật chết tại chỗ, hắn mạnh hơn nữa cũng không thể cản nổi Sinh Đan cảnh oanh kích, huống chi uy năng của tia sáng đạt tới Sinh Đan đỉnh phong.
Làm sao bây giờ?
Lăng Hàn nghĩ nửa ngày, quyết định lợi dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp mài đi sát khí trong tia sáng, chỉ lưu lại hạch tâm.
Khi đó uy lực của tia sáng sẽ giảm mạnh, nhưng trái lại, để Lăng Hàn triệt để nắm giữ hạch tâm, nó sẽ trưởng thành theo hắn, khi đó tia sáng sẽ tái hiện hùng phong ngày xưa, thậm chí sẽ mạnh hơn nữa
Tốt, cứ làm như vậy.
Lăng Hàn khoanh chân ngồi xuống, lợi dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp nghiền nát tia sáng, hắn phân giải nó, chỉ lưu lại hạch tâm.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, uy lực của tia sáng đang giảm xuống, nhưng bản thân nó càng thuần túy hơn trước, không biết trải qua bao lâu, Lăng Hàn phát hiện, tia sáng màu trắng đã biến thành màu xanh, hơn nữa còn chưa hết, nó không ngừng diễn hóa ký hiệu.
Đây chính là hạch tâm của tia sáng, cũng là bản chất.
Lăng Hàn thả tia sáng ra khỏi Hỗn Độn Cực Lôi tháp, sau đó thu tia sáng lôi đình vào trong một Tiên Đỉnh, tiến hành ôn dưỡng.
Tia sáng vô cùng thuận theo, dường như rất ưa thích Tiên Đỉnh, nó du động bên trong như con cá đang bơi.
Lăng Hàn tràn đầy chờ mong, hiện tại hắn thu được một tiên hà, như vậy hắn đánh ra một kích sẽ như thế nào?
Hắn vội vàng trở về mặt đất, hắn vươn ta, Tiên Đỉnh dẫn động tia sáng lôi đình, ba ba ba, lòng bàn tay của hắn đánh ra một tia thiểm điện, đánh vào ngọn núi đối diện, trực tiếp đánh ra một hang động sâu trăm trượng.
A, quá trâu bò.
Lăng Hàn đổi dùng quyền thuật phổ thông, oanh, chỉ một quyền đã đánh ngọn núi chấn động, nhưng vị trí công kích chỉ sâu một trượng.
Chênh lệch lớn như thế?
Lăng Hàn lại đổi dùng Chiến Thần tam thức, hắn đánh ra ba chưởng, trên núi xuất hiện cái động sâu, nó cũng rộng hơn bảy
tám mươi trượng,
Tê, Chiến Thần tam thức còn không bằng tia sáng lôi đình!
Lăng Hàn lại đổi dùng Yêu Hầu quyền, lần này ngọn núi bị đánh sâu trăm trượng.
Trâu bò, tia sáng lôi đình có thể sánh ngang Đế thuật.
Lăng Hàn kinh hãi, nếu như tia sáng lôi đình có tính trưởng thành vô hạn, như vậy nó tương đương với một môn Đế thuật.
- Ta chỉ vừa luyện hóa một đạo tiên hà.
- Trên lý luận, một Tiên Đỉnh có thể thu một tiên hà, chẳng lẽ cực hạn là chín tiên hà?
- Tê, chín đạo thần mang cùng đánh ra, lực phá hoại mạnh cỡ nào?
Với định lực của Lăng Hàn cũng phải khiếp sợ, như vậy tương đương chín môn Đế thuật công kích, thử hỏi trên thế gian có người nào ngăn cản chín Đại Đế tương lai công kích?
Hắn đã quyết định, nhất định phải tìm đủ chín đạo tiên hà, tu ra thần thông chí cao vô thượng.
- Người nào!
- Dám gây sự ở nơi này, không biết nơi này là trọng địa của Chu gia sao?
- Ngột tiểu tử kia, xưng tên ra.
Đúng lúc này, một đội binh sĩ lao tới, mỗi người cầm trường mâu nhắm vào Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, hắn kinh ngạc, bởi vì những người này chỉ có tu vi Trúc Cơ, nhưng quá trẻ tuổi, chỉ mới hơn hai mươi tuổi.
Thế giới này khủng bố như thế, Trúc Cơ trẻ như thế chỉ là thủ vệ?
Phải biết, có thể ở hai mươi tuổi đạp vào Tiên Đồ, cho dù đặt trên tinh thể nào cũng đều là thiên tài?.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Ta chỉ vô tình đi ngang qua nơi này, cũng không biết nơi này là nơi nào. Xin hỏi, Chu gia ở nơi nào, ta muốn bái phỏng một chút.
- Bớt nói nhảm, dám qua lại ở khu quặng mỏ, tám thành đều là kẻ trộm Lôi Đình thạch.
- Bắt lấy hắn!
Một đội binh sĩ lao tới, xèo, mũi thương của bọn họ đánh ra lôi đình, đánh vào người Lăng Hàn.
Thật nhanh.
Lăng Hàn sơ suất nên bị mấy đạo lôi đình đánh trúng, nhưng lôi đình vừa tiến vào trong cơ thể đã bị tia sáng trong Tiên Đỉnh hấp thu.
Khốn kiếp, suýt nữa lật thuyền trong mương.
Lăng Hàn âm thầm tự xét lại, hắn chủ quan, cho dù người nơi này đều là Trúc Cơ, không có khả năng cấu thành uy hiếp hắn, cho nên hoàn toàn không có phòng bị, hắn không ngờ pháp khí trong tay bọn họ mạnh như thế, đánh ra tia sáng nhanh kinh người, chín mươi chín phần trăm Chú Đỉnh sẽ bị trúng chiêu.
Nếu muốn không bị oanh kích, ngươi phải bảo trì khả năng di động tốc độ cao, không bị những binh lính kia khóa chặt.
Cũng may, mũi trường mâu của bọn họ có tia sáng, có lẽ đều dùng năng lượng lôi đình làm hạch tâm, vậy tia sáng trong Tiên Đỉnh của hắn là gì?
Nó là khởi nguyên của tất cả lôi đình nơi đây.
Cho nên, những công kích này đánh lên người Lăng Hàn như trâu đất xuống biển, hoàn toàn không có hiệu quả gì.
Việc này đại biểu Lăng Hàn có thể miễn dịch lôi đình công kích, nhưng ít ra ở chỗ này, bất cứ pháp khí lôi hệ nào cũng không thể uy hiếp hắn.
Phốc!
- Cái gì!
Nhưng những binh lính kia lại không biết, nhìn thấy Lăng Hàn trúng lôi đình oanh kích nhưng không bị gì, bọn họ há hốc mồm như gặp thiên thần.