Vương bá giỏi nhìn sắc mặt người ta, thấy sắc mặt Triệu Thụy dường như hơi ngưng trọng, trong lòng không khỏi hồi hộp: “Triệu bác sĩ, tình huống lão gia nhà chúng tôi thế nào?”
“Phi thường không tốt.” Triệu Thụy thành thật trả lời.
“Triệu bác sĩ, không phải ngài đã nói, kịch độc mạn tính trong cơ thể lão gia đã trừ rồi sao?” Vương bá hỏi tiếp.
“Không sai.” Triệu Thụy không phủ nhận “Độc tính trong thân thể Tạ lão tiên sinh đã trừ rồi, bất quá, trong hai ngày nay, ông ta đã bị người ta hạ cổ!”
“A? Lão gia nhà chúng tôi bị người ta hạ cổ!”
Sắc mặt Vương bá lộ vẻ kinh ngạc, lão là người Malaysia gốc Hoa, tự nhiên biết cổ là thứ đáng sợ cỡ nào, càng biết, muốn giải trừ cổ độc khó khăn ra sao!
Bất quá, vu cổ chi thuật phi thường thần bí khó hiểu, tịnh không phải ai cũng có thể học tập thi triển.
Chỉ có vu sư vu thuật cao thâm trong một số cực ít giáo phái mới tinh thông vu cổ chi thuật.
Chẳng lẽ Thương Hải có loại vu sư như vậy?
Hơn nữa còn chuyên môn nhắm vào Tạ Trung Đình?
Trong lòng Vương bá hơi có chút hoảng loạn, lão khẩn trương nhìn Triệu Thụy hỏi: “Triệu bác sĩ, thế lão gia nhà chúng tôi còn cứu được không?”
“Có chút rắc rối, nhưng tịnh không có nghĩa là không thể trị khỏi.” Triệu Thụy suy nghĩ rồi nói.
Vương bá vừa nghe dường như Tạ Trung Đình còn có hi vọng cứu trị, không khỏi mừng ngoài tưởng tượng, hai tay nắm chặt lấy tay Triệu Thụy nói: “Thế phải phiền anh rồi, Triệu bác sĩ.
Anh vô luận thế nào đều phải cứu lão gia nhà chúng tôi.” Triệu Thụy gật gật đầu, bắt đầu suy nghĩ dùng cách nào để khu trừ Bát Phong Huyết Cổ.
Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy dùng cách lấy độc trị độc, hẳn là khu trừ được Bát Phong Huyết Cổ.
Chỉ là, phương pháp này cần phải khống chế độc tính phi thường chính xác.
Nếu không, liều lượng chỉ cần hơi cao một chút xíu, Tạ Trung Đình này sẽ không cách nào chịu nổi, một mạng ô hô.
Triệu Thụy nhớ lại những thứ ghi trong Tử Thanh Tiên Y thần điển, lấy từ trong đó ra một phương thuốc, rồi tạm thời rời phòng, tìm một chỗ khuất nẻo không người, lấy ra Cửu Cung Xuyên Không Lệnh, đi Thiên Phúc ảo cảnh.
Phương thuốc này cần một ít dược tài quý hiếm, khó mua được trên thế tục, chỉ có ở Thiên Phúc ảo cảnh mới mua được.
Mua được dược tài, Triệu Thụy cẩn thận khống chế liều lượng, dùng Ngũ Phương luyện thần lô luyện chế thành khu cổ đan, cho Tạ Trung Đình uống.
Kho cổ đan uống xong, qua một lúc, cả người Tạ Trung Đình đều biến thành màu đen, tỏ ra mười phần đáng sợ, không chỉ vậy, cơ bắp trên mặt ông còn vặn vẹo, há to miệng, kêu lên ôi ôi, tỏ ra đau khổ phi thường.
Bác Vương giật nảy mình, vội vàng hỏi Triệu Thụy: “Triệu bác sĩ, đây… đây là chuyện gì?”
“Không sao.” Triệu Thụy rất trấn định nói “Đây là một quá trình tất yếu.”
Vương bá nghe Triệu Thụy nói vậy cũng không nói gì thêm, chỉ có thể khẩn trương chờ kết quả cuối cùng.
Lão không cách nào ngờ được, cái khu cổ đan này của Triệu Thụy là do rất nhiều độc dược độc trùng phối hợp luyện chế mà thành.
Nếu như người bình thường uống, chỉ sợ sẽ chết ngay tại chỗ!
Bầu không khí khẩn trương như vậy, qua mấy phút, Tạ Trung Đình đột nhiên há miệng, ọe một tiếng, nôn ra một bãi nước vàng.
Sau đó, màu đen trên mặt ông ta bắt đầu từ từ lui dần, khí sắc bắt đầu trở nên tốt hơn, cũng có thể nói ra tiếng.
Chuyển biến to lớn như vậy khiến bác Vương vừa sợ vừa mừng, quả tim nãy giờ treo lên cũng trở về chỗ cũ.
Tuy lão không phải bác sĩ, nhưng cũng biết rõ, Tạ Trung Đình đã qua khỏi nguy cơ, tình huống chuyển biến tốt rất lớn!
“Được rồi.
Cổ trùng trong cơ thể Tạ tiên sinh đã được khu trừ.” Triệu Thụy hơi mỉm cười nói “Điều dưỡng thật tốt mấy ngày là có thể hoàn toàn khôi phục.”
Vương bá còn chưa kịp cảm ơn, Triệu Thụy đã mở miệng nói đứt quãng: “Cảm… cảm ơn anh, Triệu… Triệu bác sĩ.
Chờ thân thể tôi khôi phục, nhất định… nhất định sẽ đến phủ, trịnh trọng cảm ơn.”
“Không cần đâu.
Đây chỉ là một việc nhỏ.” Triệu Thụy tùy ý nói một câu, rồi chuẩn bị bước ra.
Vương bá vội vàng theo tiễn, tự mình đưa ra khỏi tửu điếm, mãi đến khi Triệu Thụy lên xe đi rồi mới trở về.
Trở về phòng tổng thống, đến bên giường bệnh, bác Vương nhỏ giọng hỏi: “Lão gia, ông bây giờ cảm thấy thế nào?”
“Tốt nhiều rồi, tuy có chút yếu ớt, nhưng so với cảm giác lúc đầu thì tốt hơn nhiều.” Tạ Trung Đình yếu ớt đáp “Triệu bác sĩ đó y thuật quả thật không tệ!”
Vương bá gật gật đầu tán đồng, lão cảm thấy vị bác sĩ trẻ tuổi đó có chút thần bí mạc trắc.
Bởi vì, loại độc cổ này là một thứ mà bác sĩ không thể khu trừ.
Thế nhưng, Triệu Thụy chỉ tốn vẻn vẹn một đoạn thời gian rất ngắn đã khu trừ độc cổ trong cơ thể Tạ Trung Đình, thật đáng gọi là thần kì!
“Lão gia, ngài cảm thấy, rốt cuộc là ai hạ độc hạ cổ với ngài?” Vương bá do dự một lúc, sau cùng hỏi ra nghi vấn vẫn tồn tại trong đáy lòng.
Tạ Trung Đình nhắm mắt lại, qua một lúc mới mở mắt ra, dùng một giọng mệt mỏi nói: “Ta biết là ai rồi.”
Vương bá nhìn nhìn thần sắc của Tạ Trung Đình, ấn chứng phỏng đoán trong lòng mình, cũng không nói ra đáp án, chỉ phục thị Tạ Trung Đình đi ngủ.
Triệu Thụy giải quyết mọi chuyện rồi, trở về nhà trọ, hơi nghỉ ngơi một chút, cũng không đi ngủ, bắt đầu tiến hành tu luyện.
Hắn tuy vẫn tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết như cũ, nhưng tiến độ đã chậm đi rất nhiều.
Một là vì, quá trình tu luyện, càng về sau tiến độ càng chậm chạp.
Nếu như lúc đầu không có Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo tương