Vì là Chủ Nhật, Hàn Tinh dẫn chiến đội đi đấu giải, Chu Vĩ cũng bị hắn lôi theo, nói là muốn hắn theo học xem đánh kiếm ăn là như thế nào, nên trong ký túc xá chỉ còn lại hai người La Thành và Triệu Thụy.
La Thành lên mạng xong, cảm thấy ở trong cái ổ ký túc xá làm một Otaku(1) thật sự không có chút thú vị, bèn đưa ra kiến nghị: "Lạo đại, dù sao ở trong ký túc xá cũng chả có gì làm, chi bằng ra ngoài dạo chơi đi, tiện thể xem mấy bộ phim.
Nghe nói hiện giờ ở ngoài rạp đang chiếu mấy bộ phim cũng hay lắm.
Hôm qua nếu như không phải vì Vân Phi đột nhiên gặp phải chuyện đó bọn mình không chừng đã yên ổn đi sa đọa được một vòng rồi."
Triệu Thụy cười cười, cũng thấy đến đêm trăng tròn, ngày tiên mộ mở ra còn sớm, mà bản thân tu luyện Bát Hoang Lục Tiên Quyết mới vừa bước vào Đoạt Linh hậu kỳ.
Nếu muốn bước vào cảnh giới Sinh Tức, hắn sẽ phải vượt qua một bước cản rất lớn, đòi hỏi cần phải có một khoảng thời gian cần cù khổ luyện tương ứng, không thể trong nhất thời mà đạt ngay được.
Vì vậy, hắn đã gật đầu sảng khoái đáp ứng.
Triệu Thụy vốn muốn đi Chung quán, nhưng La Thành lại thấy Chung quán có chút hơi xa, hắn lại không muốn chạy, hơn nữa về mặt chi phí mà nói tương đối khá mắc, chơi gần gần là được.
Hai người bọn họ vì vậy chuyển mục tiêu qua Tiểu trại.
Tiểu trại tịnh không phải là một cái trại mà là một khu thương xá sầm uất.
Nhiều trường cao đẳng và đại học ở gần đó đã thành nơi liên tục cung cấp khách hàng cho cái thương xá này.(*)
Trong khu thương xá Tiểu trại, đủ các chốn vui chơi là chủ yếu, ăn uống ca hát đều có thế thỏa mãn.
Với lại chi tiêu chủ yếu do quần thể các sinh viên của các trường cao đẳng đại học gần đó, cho nên giá cả chi tiêu cũng không có quá cao, người bình thường cũng có thể kham nổi.
Thành thử, buôn bán ở đây khá là phồn thịnh.
Vừa đến ngày lễ, dòng người liền bắt đầu nườm nượp nối đuôi nhau mà kéo đến(2).
Bọn Triệu Thụy hai người đi xe đến Tiểu trại, sau đó đi dạo phố.
Đi dạo đã đời, bọn họ lại kéo đến quán ăn vặt bên đường nghỉ chân, tiện thể ăn chút gì đó lấp bụng.
Đối với chuyện mua sắm tên mập chẳng có mấy hứng thú.
Nhưng đối với chuyện ngắm nhìn mấy muội muội thì hắn tuyệt đối có một cảm xúc mạnh mẽ vô hạn.
Cặp mắt ti hí quét lia lịa khắp, nơi như lang như hổ.
Vừa nhìn thấy muội muội xinh đẹp, hắn liền cứ như hận không thể dán cặp mặt của mình lên trên thân thể người ta, khiến cho hắn nhận lấy không ít cái nhìn khinh bỉ của mấy cô nàng.
Thậm chí Triệu Thụy cũng vì vậy mà bị tai bay vạ gió, bị các cô nàng trừng mắt nhìn cả N lần.
Mấy cô nàng muội muội đều nhất trí cho rằng thú đi theo bầy, người vốn cũng đi theo đám.
Cái tên mập này hết sức thô tục như vậy, bạn của hắn khẳng định cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.
Đối với chuyện này, Triệu Thụy chỉ đành có nước cười mếu, loại tình huống như vầy cũng không phải mới gặp lần đầu.
Hắn vốn đã có chuẩn bị sẵn tâm lý khi đi ra ngoài cùng với tên mập.
Mặc dù có chút mất mặt, nhưng hắn cũng chẳng có oán trách gì.
Nhân vô thập toàn, nếu đã là bạn bè thì phải nên bao dung một chút.
Hai người bọn họ lang thang trên đường mấy tiếng đồng hồ, rồi lại đến rạp coi liền mấy bộ phim, đến lúc bước ra cũng đã mười giờ tối.
Tên mập hôm nay rất là hào hứng, mặc dù đi từ giữa trưa đến tối khuya nhưng vẫn cảm thấy chưa đã, cho nên lại khuyến khích Triệu Thụy đến một club lớn nhất ở gần đó.
Mặc dù đã là mười giờ đêm, nhưng bên trong clubvẫn đầy ắp biển người, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang khắp mọi xó xỉnh ở trong sàn nhảy, khiến cho chuyện trò cũng trở nên hết sức khó khăn, phải rống to hết cỡ mới có thể làm cho đối phương nghe rõ được ý của mình.
Bên dưới sàn nhảy lớn ở chính chính giữa club, mọi người điên cuồng uốn éo thân thể theo tiếng nhạc, mồ hôi nhễ nhại, phát tiết những tinh lực dư thừa.
Triệu Thụy và La Thành tìm một cái bàn ngồi xuống, kêu hai chai Budweiser, vừa uống vừa nhìn chung quanh.
Triệu Thụy