Tra Nãi Vũ về đến nhà liền đem những gì mà mình đã được chứng kiến được báo cáo lại với Tra Trung Hoành, sau đó xin chỉ thị: “Cha, chúng ta chuẩn bị đối phó với Triệu Thụy kia thế nào?”
Tra Trung Hoành mặt mày âm trầm, liếc nhìn trưởng tử một cái, cũng không trả lời mà hỏi ngược lại: “Ngươi cảm thấy chúng ta nên đối phó với tên khốn đáng chết kia thế nào?”
Tra Nãi Vũ dường như đã đoán trước được, lập tức đáp: “Gã này thực lực cường đại, trước kia hắn có thể giết chết ba gã vệ sĩ đạt tới tiên thiên cấp của gia tộc ta khẳng định thực lực khẳng định là đạt tới cảnh giới võ giả tiên thiên tam cấp.
Nếu bị chúng ta trực tiếp truy bắt, với thực lực cường hãn của hắn rất có thể sẽ chạy thoát, như vậy chi bằng chúng ta bố trí để cho tự hắn chui vào.”
“Ồ! Bố trí? Bố trí thế nào?” Tra Trung Hoành dựa lưng vào ghế salon, có chút hứng thú.
Tra Nãi Vũ nói: “Căn cứ vào tư liệu cùng với lúc vừa rồi quan sát, con phát hiện Triệu Thụy đối với cô gái tên là Tôn Tiểu Lan kia tựa hồ cực kỳ thân mật.
Nếu như chúng ta bắt Tôn Tiểu Lan, hẳn là Triệu Thụy sẽ tự chui đầu vào lưới.”
“Nghe ra đây cũng là chủ ý không tồi.
Nhưng…” Tra Trung Hoành đột nhiên ngừng nói, cười lạnh một tiếng: “Triệu Thụy có thể si tình vậy sao? Nếu như hắn biết được Tôn Tiểu Lan bị chúng ta bắt đi, lập tức nhanh chân bỏ trốn, vậy chúng ta đi đâu tìm hắn?”
Tra Nãi Vũ cười giải thích: “Triệu Thụy hắn chỉ vì Nãi Văn có chủ ý đối với Tôn Tiểu Lan, hắn liền không tiếc đối địch Tra gia chúng ta mà ám sát Nãi Văn.
Việc này không chỉ chứng minh hắn to gan lớn mật mà còn càng chứng minh rằng Tôn Tiểu Lan trong lòng hắn chiếm một vị trí rất lớn.
Cho nên con dám chắc rằng chỉ cần chúng ta nắm Tôn Tiểu Lan trong tay hắn nhất định sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Hắc hắc, đến lúc đó chúng ta chỉ việc bắt ba ba trong rọ, làm cho hắn có đi mà không có về.”
Tra Trung Hoành trầm ngâm một lúc lâu.
Sau đó chậm rãi gật đầu: “Con nói cũng có vài phần đạo lý, cứ dựa theo ý của ngươi đi bắt Tôn Tiểu Lan lại đây.
Hy vọng tên hỗn đản Triệu Thụy đừng làm chúng ta thất vọng.”
“Vâng, con sẽ bắt tay làm ngay.” Tra Nãi Vũ đứng lên cung kính khom người thi lễ rồi bắt tay vào việc bố trí.
Kế hoạch của Tra Nãi Vũ tựa hồ tiến hành cực kỳ thuận lợi, ngày thứ hai hắn đã có cơ hội.
Lúc giữa trưa Triệu Thụy rời đi tiểu khu chẳng biết đi đâu.
Không bao lâu Tôn Tiểu Lan cũng từ tiểu khu đi ra, nhìn qua giống như là tản bộ sau khi ăn.
Tra Nãi Vũ vẫn ở gần đó chờ cơ hội, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười ác độc.
“Bắt ả cho ta!” Hắn lạnh lùng ra lệnh.
Vài chiếc BMW nhanh chóng từ góc đường đi ra, vọt tới trước mặt Tôn Tiểu Lan phanh két lại.
Ngay sau đó một đám thanh niên vạm vỡ như lang như hổ từ trên xe vọt xuống nắm lấy cánh tay Tôn Tiểu Lan rồi đẩy vào trong xe.
Tôn Tiểu Lan kinh hãi, hoa dung thất sắc, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
“Cứu mạng! Cứu mạng! Có người bắt cóc!”
Nàng liều mạng giãy dụa, đồng thời lên tiếng hô to.
“Đáng chết ! Làm cho cô ta im miệng lại.” Tra Nãi Vũ ngồi trong xe có chút phẫn nỗ, hét lên một tiếng.
Một đại hán lập tức khép tay thành đao đánh lên gáy của Tôn Tiểu Lan.
Những thanh niên này đều là tinh anh của gia tộc được Tra Nãi Vũ lựa chọn khéo léo, thực lực mỗi người đều không tầm thường.
Bị những gã này đánh như vậy Tôn Tiểu Lan làm sao có thể chịu được, lập tức ngất đi.
Mấy gã thanh niên sau khi đẩy Tiểu Lan vào xe liền lập tức khởi động xe bỏ đi.
Cả quá trình bắt cóc không đầy một phút đồng hồ, dân chúng xung quanh chứng kiến thậm chí không kịp báo cho cảnh sát thì đám người Tra Nãi Vũ ngồi trên BMW đã biến mất khỏi tầm mắt họ.
Cha mẹ Tiểu Lan không biết con gái mình đã Tra thị gia tộc bắt cóc.
Cho đến khi cảnh sát tới nói cho bọn họ Tôn Tiểu Lan có khả năng bị người bắt cóc bọn họ mới bất ngờ đến choáng váng.
Cha mẹ Tiểu Lan quả thực không thể tin vào tai mình nữa.
Bọn họ luôn luôn đối tốt với người khác, thật không thể nghĩ rằng Tiểu Lan có thể bị người bắt cóc.
Ai đã làm việc đó! Tại sao lại làm như vậy?
Bọn họ làm thế nào cũng nghĩ không thông được.
Mẹ Tiểu Lan không chịu được đả kích này lập tức ngất đi ngay lúc đó.
Tinh thần của cha Tiểu Lan cũng chấn động nhưng có vẻ hơi bình tĩnh một chút.
Ông đem mẹ Tiểu Lan về giường nghỉ rồi đó hỏi kỹ người cảnh sát đến báo tin.
Cảnh sát đối với sự việc cũng không hiểu rõ, chỉ nói là phía cảnh sát đang điều tra nguyên nhân.
Hơn nữa hỏi cha Tiểu Lan đoạn thời gian gần đây có gì dị thường không, nếu có thì hãy nói cho cảnh sát, bất cứ đầu mối nào đều có thể trợ giúp phá án.
Cha Tiểu Lan nghĩ một lát, đêm qua trong lúc Tiểu Lan về nhà có nói có ba tên côn đồ từng muốn trêu ghẹo nàng, kết quả là bị Triệu Thụy đánh.
Liệu có phải là mấy tên côn đồ này trả thù?
Trong lòng nghĩ thế, ông liền đem sự việc này nói cho cảnh sát.
Cảnh sát đó sau khi ghi chép vào một cuốn sổ, tỏ vẻ sẽ tiến hành điều tra với đầu mối này, bất quá trong lòng không cho là đúng.
Bởi vì căn cứ theo những người xung quanh chứng kiến báo cáo: mấy tên bắt cóc mặc âu phục, đi BMW… Những thứ này tuyệt đối không phải mấy tên côn đồ có thể có được, đó phải là một tổ chức xã hội đen chuyên nghiệp.
Viên cảnh sát hướng tới cha Tiểu Lan hỏi một ít tình huống, thấy từ miệng ông không cách nào lấy được thêm đầu mối liền cáo từ rời đi, chỉ bảo rằng một khi có tin tức của Tôn Tiểu Lan lập tức sẽ thông báo.
Cha Tiểu Lan ‘thiên ân vạn tạ’ tiễn viên cảnh sát ra ngoài cửa, sau đó ôm đầu, chán nản ngồi xuống ghế salon.
Việc này đối với gia đình họ đả kích thật sự rất lớn.
Trong đầu trống rỗng một hồi lâu, ông lúc này mới nhớ tới gọi điện thoại cho Triệu Thụy đem chuyện này nói cho hắn một tiếng.
Triệu Thụylúc này đang ở trong thư phòng của Vân Hùng lão gia tử tại Vân gia đại viện để hỏi lão hướng hành động của Tra gia.
Đêm qua Vân Hùng nhắn tin cảnh báo đã thấy Vân gia có ý ra tay tương trợ