Thiên giới cấm địa Ma Chủ chi mộ trải qua vô vàn tuế nguyệt, không có ghi chép chính xác, ngay cả mấy lão bất tử cũng không biết.
Tương truyền, Ma Chủ là chủ nhân vạn ma trong thiên địa, thực lực không thể tưởng tượng, là ma nhân với vô thượng đại pháp lực có thể cải thiên hoán địa.
Đương nhiên đó là một trong những truyền thuyết, còn có nhiều truyền thuyết trái ngược.
Từng có người nghiên cứu qua cổ sử, phát giác mộ Ma Chủ không phải mộ huyệt một người mà là vạn thần khanh, vô số cường giả rơi rụng hình thành một địa vực đặc thù, Ma Chủ chỉ là một nhân vật hư ảo.
Trong các truyền thuyết, có một vài câu chuyện lưu truyền rộng rãi.
Ma Chủ chi mộ chắn ngang tiên phàm lưỡng giới, một đầu ở Thiên giới, đầu kia ở Nhân gian giới.
Nếu đó là một huyệt quả khiến người ta cảm thán, nghịch thiên thần uy của mộ chủ khoáng cổ tuyệt kim.
Nhưng truyền thuyết nào cũng có điểm chung là tiến vào đó chỉ có nước chết, nó là một trong những đại hung đại ác chi địa trứ danh của Thiên giới.
Thần Nam đã bị bức nhập tuyệt cảnh, phía đông, nam, tây đều có truy sát đại quân, cộng lại đến mấy ngàn người, chặn đứng lối về, đi thêm chưa đầy năm chục dặm lại là Ma Chủ chi mộ, còn cách vài chục dặm mà ma khí lan tràn, cảm giác vô cùng khó chịu, đại hung chi địa ngăn bước, đại quân từ ba phía ép tới, quả không còn đường sống.
Tay cầm huyết sắc ma đao, miệng uống rượu nồng, Thần Nam đưa mắt liếc truy sát đại quân đang áp sát, lòng quyết định sẽ phóng tay chém giết, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Đương nhiên nếu Thần Vương xuất hiện, hắn chỉ còn hai cách, một là tiến vào mộ Ma Chủ, táng thân trong đại hung chi địa, hai là phá toái không gian nhảy vào không gian thông đạo thông tới Nhân gian giới dù biết sẽ bị thiên phạt thần quang đáng sợ đánh chết.
Hắn quyết không đợi Thần Vương đến bắt.
“Nam nhân thà chết đứng,
Quyết không chịu uốn mình.”
“Giết...”
Tiếng la hét chém giết vang động ba phía, vô số nhân ảnh nhanh chóng lao tới, khắp nơi dày đặc đao quang và kiếm ảnh, thi khí và phật quang, sát khí xung thiên.
Sau lưng đại quân còn có vô số người nghe tin đến coi nhiệt náo, chuân bị chứng kiến trận chiến tru sát sát tinh hiếm có ở Thiên giới.
Cả Thiên giới sôi lên.
Mười mấy vò rượu nồng lơ lửng trên không rồi vỡ vụn, Thần Nam tắm trong rượu ngửa mặt hú vang, tay trái cầm định địa thần thụ, tay phải cầm huyết sắc ma đao lao vào đại quân truy sát.
“Giết...”
Đại chiến thảm liệt nhất bùng lên.
Ma đao trong tay hắn lấy mạng từng người, sóng máu lan tràn, thoáng chốc mười mấy thi thể ngã gục, huyết thủy chảy tràn, tiếng kêu thảm thiết nối nhau.
Trong cảnh máu chảy đầu rơi, Thần Nam cước đạp Thiên Ma bát bộ, như lãnh huyết ma vương lướt đi trong đám đông, tung hoành đông tây.
Khung cảnh lãnh huyết và tàn khốc nhuộm đỏ màu máu cùng màu óc trắng xóa, ngũ tạng lục phủ ánh lên màu ghê rợn như ở trong Nhân gian luyện ngục, phiến tu la đồ sát trường, hồn phách nối nhau gào hét trên không.
Ngoài xa, các quan chiến giả lộ vẻ bất nhẫn, nhiều người không dám nhìn tiếp.
Biết rằng chết chắc nên Thần Nam giết đến phát cuồng, huyết sắc ma đao vuột tay, bị thần niệm khống chế, đồ sát vô tình, tay phai hắn lấy Lôi Thần chùy ra.
Thần chùy lớn như căn phòng bổ ra hành loạt tia sét, hất bay nhiều người, đồng thời thần chùy múa lên với uy thế khai sơn liệt địa, gần trăm người bị đập thành tương thịt.
Trong chiến trường, huyết vụ lan tràn, mặt đất phủ lợp một tương thịt, mưa máu rải rác, nhiều người không còn cả hài cốt, tất cả hòa lẫn vào lớp bùn huyết nhục dưới đất.
“Gào…”
Một tiếng chói tai vang lên, thi khí lan tràn, một thân truyền đệ tử của Thi Hoàng, Huyết Thi lao tới, “bộp, bộp, bộp” tiếp liền ba chùy của Thần Nam mà thân thể như cương thi vẫn nguyên lành.
“Ngã phật từ bi!”
Tiếng phật hiệu vang lên, đại đệ tử Hoài Nhân của Phật Tổ tiến tới, hiện tại dựa vào Thanh Thiện cổ ma, do tu vi cao siêu nên được cổ ma thưởng thức, giao cho cầm đầu truy sát đại quân của Phật giáo.
“Ầm”, y cùng Thần Nam ngạnh tiếp một đòn.
“A...”
“Giết...”
Mấy tiếng hét vang lên.
Các thân truyền đệ tử của Cửu U tiên tôn, Phá Diệt ma vương, Tuyệt Tình ma vương, Hỗn Thiên ma vương thi nhau xuất thủ.
Những người này tuy chưa thành Thần Vương nhưng có vài người còn cách không xa, thậm chí đã bước một chân vào cảnh giới này, lập tức khiến Thần Nam đang trọng thương áp lực đại tăng.
Có Huyền Vũ giáp hộ thể, Hận Nghệ cung trong tay, hắn đủ thực lực đấu với Thần Vương, nhưng liên tiếp đại chiến khiến nguyên khí tiêu hao quá nhiều, cộng thêm mấy cao thủ gần đạt mức Thần Vương khiến hắn phải khổ chiến.
“Thần Nam, ngươi còn không chịu bó tay chịu trói?” Hoài Nhân quát.
“Hừ.” Thần Nam lạnh giọng: “Nếu đầu hàng các ngươi, chi bằng tự sát, không nên cho ai cũng như ngươi, phản lại sư tôn, nhận ma làm tổ,”
“Giết...”
“Giết...”
Đệ tử Hỗn Thiên ma vương, Tuyệt Tình ma vương và Phá Diệt ma vương điên cuồng tấn công hắn, Hoài Nhân cũng không muốn đứng ngoài, trận chiến đến hồi gay cấn.
Thần Nam dù nguyên khí không còn mạnh mẽ nhưng càng đánh càng hưng phấn, bị mấy thân truyền đệ tử của