Tứ đại cao thủ đồng thời xuất hiện, cộng thêm hắc ảnh đại chiến với U La vương lúc trước, cùng vây vương giả của hỗn độn di dân vào giữa.
Hắc ảnh thần bí chìm trong một làn mê vụ khiến người ta không nhận ra chân dung, nhưng khí tức phát ra rất giống với Ma Chủ, thậm chí hoàn toàn tương tự.
Nhưng Thần Nam biết đó không phải là Ma Chủ chân chính, dù khác biệt không đáng kể, là ai đây? Sao lại cũng mạnh như vậy, hơn hẳn tàn hồn Ma Chủ mà hắn gặp năm xưa.
Toàn thân U La vương được cổ chiến giáp che chắn, huyền thiết giáp sáng lấp lánh u quang, thể phách cường kiện khiến người ta có cảm giác bị áp bức, cơ hồ không thể chiến thắng, hai mắt y không có tròng, chỉ có hai đạo u minh thanh quang phát ra, kinh rợn khôn tả.
Y lạnh lùng nhìn thủ mộ lão nhân, Huyên Huyên, Thần Nam, Hắc Khởi rồi nhìn sang hắc ảnh trong mê vụ: “Không cần giấu đầu hở đuôi.
Ngươi có phải Ma Chủ không? Có vẻ không giống nhưng cốt huyết lại y hệt.”
“Hừ.” Hắc ảnh hừ lạnh, xé tan hư không, xuất hiện cạnh y, tốc độ hơn cả ánh sáng, khắp trời toàn là bóng y, trong một sát na xuất ra không biết bao nhiêu sát chiêu, tàn ảnh hình thành một bức màn đen che kín thinh không.
Dao động phát ra càng kinh nhân, nếu là địa ngục bình thường chắc đã tan vỡ, nếu ở tinh không chắc cũng có cảnh sao trời rơi rụng, áp lực hắc ảnh phát ra khiến ai nấy kinh hồn.
Đòn công kích như sóng biển khiến Thiên đô luyện ngục rung chuyển, mọi năng lượng cuồng bá bị vùng kiến trúc khổng lồ hấp thu hết.
Thiên đô thành tà dị, không thẹn là nơi Thiên đạo từng cư trú.
U La vương không hề phát ra dao động năng lượng, chỉ có “thế” khiến người khác kinh tâm động phách, lưu lại tàn ảnh trên không, tránh thoát mọi công kích.
“Ngươi không phải Ma Chủ, nhưng lại có cốt huyết của y.” Lời U La vương lạnh tanh, mái tóc tung bay, tia nhìn xanh lè sắc như lưỡi đao.
Hắc ảnh lại ẩn vào mê vụ, Thần Nam xông tới, vô tình đao từ đôi mắt trống rỗng phát ra, vạch ngang không trung tử tịch chém vào U La vương theo hai quỹ tích tà dị, phát ra vô tận hủy diệt khí tức!
“Hừ.” U La vương hừ lạnh, quay phắt lại, lạnh giọng: “Đối thủ này không tệ.” Y xòe chưởng, trực tiếp bổ vào vô tình đao.
Hào quang sáng rực, vô tận quang mang xung thiên, chỗ Thần Nam đứng lại chìm trong tử tịch, hai mắt hắn gần như hai phiến vô tận hư không, sức mạnh khống chế vô tình đao càng mạnh hơn.
Hai tiếng va nhau vang động, vô tình đao vỡ vụn, thân thể Thần Nam chấn động, đôi mắt khôi phục sinh khí, hai lưỡi đao bị gãy mờ dần trên không, hai đạo hư ảnh bay về mắt hắn.
Tiếng nước nhỏ xuống trên không, sắc mặt U La vương âm trầm cực điểm, tuy phá được vô tình đao nhưng tay y cũng bị cắt thành hai vệt, máu tươi đang nhỏ xuống.
Thần Nam kinh hãi, vô tình đao xưa nay phá tan hết thảy mà giờ chỉ cắt nhẹ được hai tay đối thủ, đủ thấy U La vương đáng sợ thế nào, không thẹn là vương giả của hỗn độn di dân.
Giọng nói lạnh lùng của U La vương vang lên: “Ngươi khiến ta giận rồi, từ trận chiến vói Ma Chủ đến nay, chưa ai khiến ta bị thương được.
Ngươi khiến ta chảy máu, ắt phải trả giá.”
Huyết thủy đỏ lòm tụ lại trên không càng lúc càng nhiều, thành một con sông, vô cùng tà dị.
Thân thể U La vương dù cao lớn cũng chỉ hơn một trượng mà chảy ra lượng máu lớn như thế.
Vô tận huyết dịch nhuộm đỏ thinh không, ngưng tụ thành biển máu lao vào bọn Thần Nam.
“Không được, năm xưa y dùng chiêu Huyết thôn thiên địa này đối phó Ma Chủ, tất cả cùng lên.” Thủ mộ lão nhân gầm vang đoạn vung Sinh Tử bàn lao vào U La vương.
Hắc Khởi cầm Tuyệt vọng ma đao quét ngang, gạt phăng một vùng sóng máu, Huyên Huyên siêu trần thoát tục, phi hành trên tầng không huyết hải, lao vào đối thủ.
Thần Nam tuy bị huyết hải nhất chìm nhưng không kinh hoảng, nhướng mày lên, cầm Hồng Hoang Kỳ tiến ra, vạch thành một con đường.
Tứ đại cao thủ khuấy lên trùng trùng sóng máu trong huyết hải, vây quang U La vương ra đòn nhưng huyết hải là phòng hộ thuẫn bài mạnh nhất, mọi đòn đánh đều bị huyết quang xung thiên nuốt hết, không hề thương tổn mảy may đến U La vương.
Huyết hải lại phóng ra huyết quang chiếu rọi cả cổ thành cùng vùng hỗn độn, dấy lên vô tận sát khí hòng luyện hóa tứ đại cao thủ.
Bốn người dốc toàn lực xung kích, bằng không sẽ thật sự bị dung luyện trong sóng máu.
Chợt hắc ảnh vẫn ẩn mình trên cao nhanh chóng lao vào U La vương trong huyết hải, ẩn ước thấy được y xòe một đôi thần ma dực như hai cây thiên đao chém vào eo U La vương.
“Hừ, đợi ngươi lâu rồi.” U La vương liên tục vung song thủ, phát ra hỗn độn thần quang nhấn chìm hắc ảnh, vùng vô tận hỗn độn nghiêng đi, đẩy hắc ảnh vào huyết hải.
Bọn Thần Nam vũng vẫy trong làn sóng máu vô tận, hiểu được huyết hải đáng sợ cỡ nào, nếu không thoát được ắt bị hoàn toàn luyện hóa.
Đột nhiên, tiếng ầm ầm vang lên, huyết hải co lại, bọn Thần Nam kinh hãi nhận ra, thân thể mình cũng co theo.
Ai nấy kình hoàng khi thấy huyết hải hóa thành một giọt máu, họ đang nằm trong tay U La vương.
Tịnh không phải đối phương quá to lớn mà họ co lại theo huyết hải, dung nhập vào điểm điểm huyết dịch.
“Hắc…” U La vương cười lạnh, đoạn nắm chặt bàn tay, áp lực kinh hồn ép xuống ngũ đại cao thủ, suýt nữa khiến họ tan xương nát thịt.
Thủ mộ lão nhân vung Sinh Tử bàn bùng lên một dải hào quang sáng chói, định đánh tan bàn tay U La vương, Thần Nam cũng vung hết Hồng Hoang Kỳ lên, trên lá cờ hiện ra một thế giới mông lung.
U La vương không bóp nát cả bọn được, lòng y như như bị đâm mạnh, xẹt ra một dải máu, Thần Nam xông ra đầu tiên, khôi phục thân thể.
Bọn Huyên Huyên cùng xông ra, sau cùng là hắc ảnh nhưng lại biến hóa kinh nhân, tung ra một đòn đáng sợ vừa nãy xong, hóa một thành ba trong lòng tay U La vương, thành ba nhân ảnh.
Thần Nam cả kinh, cả ba đều là người quen: Đại Ma, Ma Sư, Vô Danh thần ma!
Chả trách họ có khí tức của Ma Chủ, Đại Ma vốn là con, đồng thời cách đây không lâu lại dung luyện hài cốt kiếp trước của phụ thân.
Ma Sư là đệ đệ, Vô Danh thần ma là đệ tử thân truyền của Ma Chủ, bảo vệ nhiều năm trong tử vong tuyệt địa.
Cả ba đều có liên hệ lướn với thiên cổ Ma Chủ, hắc ảnh là do họ dung hợp lại.
“Quả không phải là Ma Chủ.
Không đúng, có sức mạnh của Ma Chủ, lẽ nào y chết rồi?” U La vương nhìn Vô Danh thần ma chằm chằm: “Ngươi là ai, sao thể nội lại có sức mạnh của Ma Chủ?”
“Ma Chủ là sư phụ của ta, người không cần sức mạnh đó nữa.” Vô Danh thần ma lạnh lùng đáp lại.
“Hắc, ta hiểu rồi, trước khi Ma Chủ bước lên Thông thiên chi lộ, nhất định phải biến hóa, y đem sức mạnh nguyên bản truyền lại cho ngươi.” U La vương cười lạnh lùng: “Ma Chủ, quả nhiên rất hay, ta đợi gặp y mãi.”
“Trừ phi ngươi cũng đi lên Thông thiên chi lộ!” Vô Danh thần ma lạnh giọng.
“Hừ, không cần ta tìm y, y cũng tự tìm đến ta.” U La vương nhìn thất đại cao thủ, hoàn toàn không e ngại.
Thần Nam truyền âm cho Vô Danh thần ma: “Vô Danh huynh, đã lâu không gặp, mong huynh cứu sư đệ Tiềm Long ra, đệ sẽ cầm chân U La vương, đại chiến một phen với y.”
Không đợi Vô Danh thần ma nói gì, Thần Nam lại lao vào U La vương, rất muốn đại chiến một trận thống khoái với Hỗn Độn vương giả này.
Cùng lúc, trung ương cổ tháp đột nhiên rung lên mãnh liệt, hào quang sáng chói xuyên tường bay ra.
Thất Tuyệt thiên nữ tứ hồn đã thông u!
Bọn Mộng