Những gì xảy ra lúc đó vượt khỏi tưởng tượng của tất cả, không ai ngờ rằng Thất Tuyệt thiên nữ cùng thời đại với Nhân vương, Thần tổ lại giáng lâm.
Tứ hồn thiên nữ hình thành, tiếp đó lại biến hóa ngũ hồn, hiện tại là lục hồn.
Vô tận thần quang chiếu rọi Thiên đô luyện ngục hôn ám, phá tan vô tận hỗn độn hải, chiếc kén ánh sáng khổng lồ xuất hiện trên không.
U La vương gầm vang, lao bổ tới, y không hy vọng thiên nữ hùng mạnh lại giáng thế, dù hiện tại không phải đủ thất hồn.
Lục hồn cũng đủ chấn nhiếp thế nhân, năm xưa Thất Tuyệt thiên nữ mạnh đến tuyệt đỉnh, không phải tự ngã gục mà tự tách thành bảy để mong tiến thêm một bước.
Giờ đã qua biến hóa, lục hồn hợp lại e rằng cũng không kém hơn thiên nữ năm xưa.
Thần Nam dốc toàn lực ngăn lại, hắn không muốn đến cuối cùng lại khiến lục hồn thiên nữ thất bại, Hồng Hoang Kỳ gần như cháy rạng, hào quang do tinh quang hóa thành sáng chói, sức mạnh hủy diệt đổ vào U La vương.
“Không ai ngăn nổi ta, hôm nay Thất Tuyệt thiên nữ chết chắc.”
“Nằm mơ à, U La vương ngươi qua cửa ải của ta đã.”
Thần Nam và U La vương hóa thành hai dải sáng quấn lấy nhau, tốc độ đạt cực hạn, hư không bị họ cắt tan, dù là Thiên đô luyện ngục cũng vậy.
Lúc đó quân vương Hắc Khởi đột phá ngăn trở của bọn Quảng Thành, Tuyệt vọng ma đao quét vào U La vương, đao mang kinh thiên!
“Ngươi chết đi cho ta.” U La vương phẫn nộ, hiện tại thời gian là cơ hội của y, Thất Tuyệt thiên nữ đáng sợ phi thường, nếu không có hội như hôm nay, muốn trừ khử ắt vô cùng gian nan.
Mái tóc đen như mực của y hóa thành ba ngàn trượng, trên không thành một vùng đen nhánh như biển lớn, mọi sợi tóc khác nào cự long quẫy lộn trên không, quây kí Thần Nam và Hắc Khởi vào trong.
“Chết đi.” U La vương gầm lên, hai mắt bắn ra thanh quang kinh người, trong lúc đấu sinh tử này, y gần như liều mạng.
Thần Nam bị vặn xoắn thân thể, nếu không phải hắn nhập vào Hồng Hoang Kỳ ắt dã gặp nguy hiểm, lá cờ nát rung lên phần phật trong vùng biển tóc đen nhánh, đại kỳ gần như sắp tan nát hẳn.
Hắc Khởi cũng lộ vẻ thống khổ, gầm lên liên hồi, quân vương cao thủ như y chưa bao giờ như thế, xưa nay chỉ có y nắm vận mệnh người khác.
Tuyệt vọng ma đao cắt đứt một vạt tóc lớn nhưng đối diện với vô tận cự long đen ngòm quẫy lộn, y cũng hữu tâm vô lực.
“A…” Y gầm lên, vùng eo bị quấn gần như đứt rời, huyết dịch toàn thân liên tục bị mớ tóc hút mất, toàn thân y đỏ lòm như huyết nhân.
Trong tử cảnh, hai mắt y đỏ ngầu, dốc toàn lực định dung nhập vào ma đao nhưng ma đao cũng không chịu nổi sức mạnh cuồng bá, bị ngàn vạn sợi tóc như cự long chấn tan.
Hắc Khởi gần như tuyệt vọng trong tử cảnh nguy nan nhất.
Lập tức, y ngửa mặt gầm vang, toàn thân phát ra khí tức âm u, một dải ma diễm rừng rực bốc cháy ngoài thân thể y như cấm kị thiên hỏa.
“A…” Vạn trượng ma thể đỉnh thiên lập địa, y thoát được biển tóc, ma thể sừng sững giữa thiên địa, chộp cứng mái tóc của U La vương.
“Gào.” Hắc Khởi phẫn nộ gầm lên, đập U La vương vào một vùng kiến trúc lớn như cự sơn,
Tiếng “ầm, ầm” vang lên không ngớt.
Hắc Khởi bị ép vào tuyệt vọng chi cảnh liền mạnh đến mức rợn người.
U La vương cũng phẫn nộ, kẻ bị y coi là không đáng tạo thành uy hiếp, trong lúc phát cuồng đã chộp lấy mớ tóc đập loạn xạ khiến y mất mặt.
Hai tay y vạch lên, vô tận hỗn độn hải trùm lên Hắc Khởi, y định dùng đại pháp lực triệt để tiêu diệt đối phương.
Nhưng lúc đó mớ tóc ba ngàn trượng của y chợt cháy rực, Hồng Hoang Kỳ trong tay Thần Nam trải rộng, tinh thần chi lực trong đó tụ thành một dải hào quang kinh nhân, chiếu lên mái tóc của U La vương khiến nó cháy rực lên.
U La vương tức giận suýt nữa ngất xỉu, gầm lên phẫn nộ cực điểm, đẩy hỗn độn hải đang trùm lên Thần Nam sang phía Thần Nam, định diệt luôn hắn.
Y hất mạnh mớ tóc, định diệt hết tinh thần chi quang.
Thần Nam và Hắc Khởi không hề chịu kém, lúc U La vương phát uy, cả hai lao tới, lần này tam đại cao thủ mà đấu một phen, ắt sẽ có người ngã gục.
Nhưng lúc đó, chiếc kén lơ lửng trên không vỡ tan, thất sắc thần quang quét qua, uy thế tụ thành một quang trụ sáng chói, hất bay U La vương.
Lục hồn thiên nữ đã thành.
Tuyệt đại phương dung thế gian khó kiếm, xứng danh phong hoa tuyệt đại, diễm quan thiên hạ, phát ra uy lực của bậc nữ hoàng cao cao tại thượng, mỗi động tác đều mang phong phạm của vô song thiên nữ.
“U La vương, không phải ngươi muốn giết ta sao, đến đây.” Lục hồn thiên nữ toàn thân ngập trong hào quang, lao vào U La vương.
“Chết tiệt, làm hỏng đại sự của ta.” U La vương phẫn nộ, gầm lên với Thần Nam và Hắc Khởi đoạn mái tóc tung bay cuồng loạn, lao vào lục hồn thiên nữ.
Trận đại chiến này long tranh hổ đấu, cân tài cân sức.
Phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc.
Lục hồn thiên nữ một hóa thành sáu đoạn lục hồn hợp nhất, phát ra thần quang bảy màu trùm lên U La vương, hất tay nhẹ, nàng ta cũng phá được cấm chế của Thiên đô luyện ngục, triệu hoán một chùm sao tới, trong lúc bay tới, từng vì sao đều bị luyện hóa thành những viên nhỏ, lao hết vào U La vương.
Đòn công kích này kinh thiên động địa! Mỗi vì sao nổ tung đều mang sức mạnh hủy diệt, lối xuất thủ này lại liên hoàn.
U La vương đoán không sai, trải qua biến hóa rồi, lục hồn thiên nữ sánh ngang với Thất Tuyệt thiên nữ năm xưa, con đường đột phá nàng ta đi hoàn toàn chính xác, nếu thất hồn quy nhất ắt không tưởng tượng nổi.
“Gào…” U La vương nổi điên, quyết đinh mất nửa mạng cũng phải phế Thất Tuyệt thiên nữ, không để nàng ta thất hồn quy nhất, hiện tại lục hồn mới dung hợp, tuy cơ hội hạ được ít ỏi nhưng vẫn còn hy vọng.
Từng vì sao bị U La vương đang cuồng loạn đánh tan trên không, tinh quang tan biến, nhưng vì sao cũng vĩnh viễn không còn.
Lục hồn lại phân ra, Thần Nam và Hắc Khởi nhìn thấy