Chín giờ sáng, bọn hắn đã về đến nơi. Đã được báo sớm từ trước, mấy thầy cùng bố hắn đang sốt ruột đợi chờ. Không kịp cho mấy người bọn hắn kịp nghỉ ngơi, cả đám đã bị lôi lên phòng thờ. Cái hộp đồng đã được đặt sẵn ở đó. Thầy Giáp nhẹ nhàng lôi cái hộp đồng bọn hắn tìm được ra đặt bên cạnh. Mọi người mắt sáng lên, ai cũng nhận ra gốc tích của cái hộp đồng này. Bố hắn mở tấm da bò lôi chiếc chìa khóa ra khẽ tra vào lỗ khóa có hình hai còn cừu rồi xoay một cái. "Tạch" một tiếng, đúng là chìa khóa để mở ổ này, nhưng nắp hộp vẫn gắn chặt không nhúc nhích. Mọi người ở đây đều hiểu. Cần phải tìm nốt hai chiếc chìa còn lại mới có thể mở hộp ra.
Bố hắn tháo chiếc khóa cất cẩn thận vào hộp rồi trải tấm da bò ra. Mọi người chụm đầu vào xem
- Ồ đúng là hình khắc trên hộp đồng chỉ có điều rõ ràng hơn. Chú Hạnh nói
- A... con rồng này không phải bốn chân. Thầy Vũ la lên
Mọi người dí mắt vào quan sát con rồng. Quả thật nếu nhìn qua thì con rồng rõ ràng có bốn chân. Nhưng khi nhìn kỹ lại, đặc biệt dưới kính lúp, con rồng có một chân năm móng rõ ràng, còn ba cái chân còn lại đích thị là ba bàn tay.
- Thế này là thế nào? Rồng ba tay một chân, thế là dị dạng à. Thầy Giáp thắc mắc
Thầy Hùng tức tối trợn mắt thầm nghĩ "Cái gì là dị dạng chứ, cái lão chết tiệt này". Giáo sư Lê thì lạnh nhạt chả thèm nhìn thầy Giáp lắc đầu chán nản nói
- Anh Giáp nói thế sai rồi. Cái này không phải là dị dạng, có thể liên quan đến một hình tượng trang trí thời Đinh Lê. Hình rồng ba tay một chân được trạm khắc trên hai cái sập đá ở đền Vua Đinh
- Dị dạng cái gì mà dị dạng. Có người dị dạng thì có. Giáo sư Lê lầm bầm trong họng
- Anh Lê xin nói rõ cho mọi người, thật là có hình tượng như vậy sao? Bố hắn từ tốn cắt ngang cơn lầm bầm tức tối của Giáo sư Lê
- Trước đền Vua Đinh có một cái Long sàng bằng đá, trên cái Long sàng đá này được trạm trổ hình rồng uốn khúc. Những con rồng này đều có ba cái tay và một chân. Một tay nắm sừng, một tay xoắn hai búi bờm rồng, một tay vuốt râu rồng. Giáo sư Lê nói
- Sao lại có hình tượng kỳ lạ vậy nhỉ. Trong các hình tượng rồng của Việt Nam tôi chưa từng nhìn thấy như thế bao giờ. Thầy Giáp băn khoăn
- Thực ra có rất nhiều lý giải về hình tượng này của đền Vua Đinh, nhưng tôi vẫn thiên về ý tứ nhắc đến vai trò của Thái Hậu Dương Vân Nga với lịch sử của hai triều vua. Một bà Vương hậu lấy hai đời vua mà giữ yên xã tắc. Giáo sư Lê giải thích
- Quẻ Cấn này thì lý giải làm sao. Thầy Cường hỏi
- Không phải Cố đô Hoa Lư còn được gọi là Kinh thành đá hay sao? Thầy Giáp hỏi ngược lại thầy Cường
- Tôi thấy các manh mối này như anh Lê nói thì khá rõ ràng. Có lẽ anh Lê, anh Giáp và Sơn nên bố trí thời gian đi một chuyến. Cần bất cứ thứ gì, hay ai có thể trợ giúp xin cứ nói với tôi. Bố hắn lên tiếng
- Tôi không đi với ông ấy đâu... Tôi... bận rồi. Giáo sư lê chỉ thầy Giáp
- Ông tưởng tôi muốn đi với ông à. Tôi cũng bận rồi. Thầy Giáp gân cổ lên nói
- Thôi được rồi, các thầy không ai phải đi cả, bọn con tự đi với nhau. Hắn quay sang Tùng kều nói
- Có em nữa. Ngọc Tiên lên tiếng
- Ơ thế sao được. Cả thầy Giáp lẫn Giáo sư Lê đều đồng thanh lên tiếng
Mọi người ra sức can ngăn dàn xếp hai ông già đang cáu tiết. Cuối cùng thầy Hùng cáu quá nói
- Thôi để tôi đi với bọn trẻ
- Không được đâu thầy, lần này chúng con đi là được rồi. Hắn ngắt lời thầy Hùng
Bố hắn cũng không đồng ý, vậy nên cuối cùng chốt lại. Ba bọn hắn sẽ tự đi. Thời gian tính toán sau.
Đầu giờ chiều, vừa vào đến công ty hắn đã thấy điện thoại rung lên. Hóa ra là tin nhắn của Hương gửi đến "Chiều về qua chỗ em, có chuyện cần nói". Có chuyện gì vậy nhỉ, sáng vẫn nói chuyện bình thường, giờ sao lại nhắn tin có vẻ nghiêm trọng vậy - hắn thầm nghĩ.
Năm giờ chiều hắn tấp tểnh lấy xe về sớm, đến đầu đường Nguyễn Du đã thấy cô đứng ở đó từ bao giờ. Khuôn mặt có vẻ không vui. Trong thời gian này, cô muốn nghỉ xả hơi cho thật thoải mái rồi mới tìm việc đúng chuyên ngành được học để đi làm. Hiện tại, cô nhận lời làm phiên dịch thời vụ, chỉ khi nào có việc mới phải đến công ty
Trèo lên xe ngồi đằng sau hắn, cô chẳng nói câu gì, mặt mũi đăm đăm. Hắn kéo tay cô ôm lấy eo mình rồi hỏi
- Thế làm sao? Xị hết cả mặt ra, lại