Cả tuần bận lu bù, hắn bị ông Cậu dồn cho một đống việc chẳng còn chút thời gian rảnh rỗi. Thằng Tùng kều mấy bận tạt qua công ty hắn vào buổi trưa kéo hắn đi uống cà phê. Nó bảo lâu lâu không được uống cà phê với hắn thì thấy nhớ. Khiếp quá, người ta mà nghe thấy không khéo lại tưởng hai thằng bọn hắn có gì mờ ám.
Chiều thứ bảy được nghỉ, anh Quyết đã hẹn với hắn đến chỗ chú Hạnh. Đứng ở đầu đường, hắn nhìn dòng người qua lại. Hắn ngửa cổ ngắm nhìn bầu trời. Trên trời từng dòng năng lượng chuyển động theo đường xoắn khắp trong không gian, lơ lửng bên cạnh từng quả bóng năng lượng đủ màu bồng bềnh trôi lơ lửng. Các dòng năng lượng bay khắp tứ phía, gặp phải người nào đang đi trên đường có màu vầng hào quang quanh thân tương tự thì lập tức bị hút vào xoáy xoáy quanh người đó như cái phễu khổng lồ rồi từ từ dung nhập vào nguồn năng lượng của họ.
Hắn còn đang mải mê ngắm nghía những màu sắc lung linh thì từ đâu một chiếc taxi đỗ xịch bên cạnh. Anh Quyết thò đầu ra gọi hắn lên xe.
Xe taxi đi từ đường Lò Đúc rẽ vào phố Cảm Hội thì đỗ lại. Hắn xuống xe, nhanh chân bước vào ngôi nhà nho nhỏ có cửa sắt sơn trắng. Vừa thò cổ vào đã thấy chú Hạnh ngồi ngay cái bàn gần lối ra vào. Chú Hạnh cười vui vẻ chỉ chỉ cái ghế ý bảo hắn ngồi xuống. Anh Quyết cùng ông chủ nhà chống nạng lọc cọc đi vào theo sau.
Chú Hạnh năm nay cũng tầm năm nhăm, năm sáu tuổi kém bố hắn hai tuổi. Dáng người phương phi, da nâu bóng, khuôn mặt toát lên vẻ ung dung tự tại. Theo như lời bố hắn kể, chú Hạnh với bố hắn là huynh đệ đồng môn học theo một thầy. Năm đó Sư ông thu nhận có hai đệ tử tục gia là bố hắn và chú Hạnh. Chú Hạnh căn cơ thấp hơn bố hắn một bậc, tu lên được đến Nhị thiền thì ham mê thần thông mà rẽ ngang, cuối cùng trở thành một thầy pháp cao tay, khiến giới thầy bà phải nể phục. Sư ông không nói gì mà chỉ thở dài than: "Âu cũng là cái duyên, cái nghiệp"
Căn nhà chú Hạnh nho nhỏ, một bàn thờ phật chiếm cả bức tường đối diện cửa ra vào. Trên ban thờ, tượng Phật Chuẩn đề mười tám cánh tay cầm binh khí làm bằng gỗ Hương theo thời gian ngả màu nâu bóng sống động đầy linh khí. Bàn thờ trang nghiêm, hương đăng trà quả đầy đủ. Mùi hương trầm thơm ngát dịu nhẹ thoang thoảng trong căn phòng.
Chú Hạnh nhìn ông chủ nhà, chỉ một cái liếc mắt mà như nhìn xuyên thấu qua người, khiến ông chủ nhà hơi co co người lại. Chú quay sang cười cười với hắn
- Sao? Hôm nay lại rảnh rỗi đến nhà chú
- Cháu đến thăm chú không được ạ. Cháu nhớ món cà tím bung của cô
- À...! Hóa ra là nhớ món cà bung...
Chú Hạnh làm ra vẻ dỗi hắn. Khi còn nhỏ hắn thường đến nhà chú Hạnh chơi, con gái chú Hạnh bằng tuổi hắn, hai đứa thường rủ nhau đi bộ ra chợ tạm Nguyễn Cao ăn ốc. Lần nào hắn đến vợ chú cũng nấu món cà bung ốc đậu cho hắn ăn. Mà công nhận cô nấu món đấy ngon thật.
Quay sang anh Quyết với ông chủ nhà, chú hỏi
- Hai người hôm nay lên đây có chuyện gì?
Cái vẻ vờ như dỗi dằn với hắn biến mất. Thay vào đó là vẻ mặt ung dung như xa như gần khó tiếp cận. Không biết tại sao khi gặp chú Hạnh ông chủ nhà cứ thấy mình rúm lại. Ông líu ríu trình bày sự việc.
Chú Hạnh yên lặng lắng nghe xong, không nhanh không chậm nói
- Nếu tôi không nhầm, ông đã mời thầy về làm lễ rồi mà không xong?
- Dạ, đúng thưa thầy. Tôi đã mời thầy về làm lễ khi chặt cây ổi đào móng nhà, nhưng mà giờ thấy vẫn không được. Thầy xem thế nào giúp gia đình tôi
- Cái chân của ông tà khí đã xâm nhập vào tận xương rồi, có phải là mãi không khỏi?
- Dạ, phải. Cái chân này của tôi bác sỹ cũng ngạc nhiên sao lâu lành thế. Ông chủ nhà giật mình
- Để tôi nói cho ông biết. Nếu không phải có lời nhờ vả của sư huynh tôi, tôi không làm việc này cho ông đâu. Cái này là nghiệp của nhà ông nên ông mới bị ma xui quỷ khiến mà mua mảnh đất này
Ông chủ nhà quýnh lên rối rít
- Xin thầy làm phước, thầy giúp cho chúng tôi. Tiền bạc tôi đã đổ hết vào mảnh đất này, con gái lớn nay bị ra như thế, còn cái thân già này của tôi thì có chết cũng cam lòng
- Thôi được rồi, ông cứ yên tâm. Tôi đã nhận lời thì sẽ giúp ông. Chỉ có điều việc này cũng không dễ
- Xin thầy giúp cho, có tốn kém bao nhiêu tiền tôi cũng cố gắng thu xếp.
- Cũng chẳng mất bao nhiêu tiền đâu. Tôi xưa nay làm những việc này không lấy công. Người cho tôi lộc ở những việc khác để nuôi vợ con. Ông chỉ cần chuẩn bị những thứ cần thiết như tôi dặn là được.
Theo như lời chú Hạnh nói. Ma thần vòng là một loại ma rất dữ do lúc lâm chung quá đau đớn và mang nhiều oán hận nên không thể siêu thoát cứ