Ngày chú Hạnh làm lễ đã đến, hai giờ chiều hắn xin đi thay thằng Hưng lên Bưởi với lý do kiểm tra công trình chứ thực ra hắn tò mò muốn xem buổi lễ trục vong hôm nay ra sao.
Đến nơi, đã nhìn thấy lễ lạt đàn tràng trang nghiêm bày biện ngay sàn tầng một căn nhà đang xây dở. Theo lời chú Hạnh dặn, đội thợ xây đã tụ tập ở đó, cuốc xẻng trong tay sẵn sàng. Ai nấy khí thế bừng bừng như quyết liều mình xông ra giết giặc vậy. Không biết chú định làm gì mà điều động hết cả đội thợ ra đây đứng chờ. Chừng vài phút sau thì thấy anh Quyết chở chú Hạnh đến. Vừa nhìn thấy hắn chú Hạnh đã toét miệng cười
- Cái Hương vừa điện về đấy. Nó bảo tết này về ở nhà luôn không sang bên đó nữa
- Cháu thấy bảo bên đó công việc cũng tốt lắm mà, sao về làm gì?
- Cái thằng này..., tao cho mày một trận bây giờ. Mày còn không biết làm sao mà nó về à?
Hắn rụt cổ chạy biến. Hương là con gái út của chú Hạnh , hai đứa bọn hắn chơi với nhau từ nhỏ. Lên cấp ba mỗi đứa một trường nhưng cứ hễ rảnh là hắn qua đèo Hương đi chơi, nhiều khi chỉ đi lòng vòng phố phường ăn kem rồi về. Hắn cho rằng hắn cũng thích Hương, chả biết Hương có thích hắn không nữa.
Trên Hương có một chị gái đã lấy chồng và định cư tại Mỹ. Năm đó, tốt nghiệp lớp mười hai xong, Hương qua Mỹ học đại học. Hắn cũng buồn lắm. Trước hôm Hương đi, hai đứa đèo nhau đi ăn chè chia tay nhau. Hương có hỏi hắn: "Hương đi rồi Sơn có nhớ Hương không? Có đợi Hương về không?" Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại bảo: "Đi thì cứ đi nhớ làm gì? Mà sao phải đợi lúc nào về thì về".
Giờ nghĩ lại thấy mình đúng là đầu đất. Bảy năm qua Hương không thèm gọi điện nhắn tin gì cho hắn. Hắn toàn lén lút vào facebook của Hương xem trộm ảnh.
Nàng bây giờ thật đẹp, tự tin, quyến rũ. Có đôi lần hắn đánh liều nhắn tin cho nàng. Đáp lại là sự im lặng hoặc những câu trả lời hết sức lạnh lùng.
Hắn thẫn thờ, có trời mới tin là nàng còn quan tâm đến hắn. Mấy năm nay hắn chẳng thích ai, còn thằng Tùng kều thì cứ chơi bời lông bông cũng chẳng yêu đương tử tế được em nào. Thành ra hai thằng bọn hắn đành tự lập hội FA bền vững.
Trang phục chỉnh tề, các pháp khí bày biện trang nghiêm trước mặt, chú Hạnh bước vào lên hương bắt đầu làm lễ. Vợ chồng ông chủ nhà với đứa con gái út nghiêm trang ngồi đằng sau, anh Quyết với đội thợ xây cũng ngồi lui hết xuống phía dưới. Hắn ngồi bên cạnh anh Quyết. Tiếng chuông thỉnh lên một tràng, âm thanh những câu thần chú bằng tiếng Phạn vang lên trầm bổng đầy uy lực.
Trời lạnh gió thổi vù vù thế mà bỗng nhiên lặng như tờ, ai nấy đều cảm thấy có một luồng khí mạnh mẽ ép xuống khiến mọi người đều không dám thở mạnh.
Đột ngột gió nổi lên, tấm bạt buộc tạm ở cửa sổ để che gió bật tung ra. Luồng gió ào ào thốc vào hất tung hết đồ mã trên bàn, mấy cây nến bị thổi tắt rụi. Bà chủ nhà vội vàng sắp xếp lại đồ lễ, thắp mấy cây nến bị tắt lên. Không khí lạnh xuống đến mấy phần. Mấy người thợ ngồi phía sau thì thầm xuýt xoa.
- Sao mà lạnh thế nhỉ, hôm nay bao nhiêu độ mà lạnh thế?
Gió lồng lộn thổi quanh căn phòng xây dở chưa có cửa, đập vào vách tường phát ra tiếng ù ù. Nền nhà vương rất nhiều cát bị gió hất tung lên bụi bay khắp nơi. Tiếng cốp pha cọt kẹt va vào nhau. Bên tai hắn chợt vang lên tiếng u...u... liên hồi.
Chú Hạnh vẫn bình thản ngồi vững như bàn thạch, âm thanh thần chú bằng tiếng Phạn vẫn vang rền không dứt. Đột ngột con chó của nhà ông bà chủ tru lên từng hồi. Mọi người bất giác đều quay đầu ngó ra ngoài sân nơi con chó đang đứng. Con chó xù đám lông màu vàng trên người lên, mắt nó long sòng sọc như đang nhìn chằm chằm vào vật gì, tư thế chuẩn bị lao lên. Nó ngửa cổ tru lên từng hồi dài. Trong khung cảnh này, tiếng chó tru thật sự làm người ta cảm thấy rất ghê rợn.
Nó sủa những tiếng rất dữ dằn, gầm gừ trong miệng. Cái đuôi dựng đứng lên. Bỗng ẳng... ẳng, nó rít lên thảm thương, quay vòng vòng như đèn cù rồi ngã lăn ra đất dãy dụa. Tiếng kêu nhỏ dần, nhỏ dần, ư ử rồi tắt hẳn. Trong miệng và tai nó máu chảy ra. Không ai bảo ai, mọi người như bị cấm khẩu, mặt tái dại, trong lòng run lập cập.
Con bé con gái chủ nhà thấy thế, bật dậy lao ra sân ôm lấy con chó miệng kêu lên thảm thiết
- Bi bi, mày làm sao thế?!!
Chú Hạnh hét lên
- Đứng lại!
Nhưng không kịp, con bé đã ôm con chó vào lòng lay lấy lay để, khóc lóc thảm thiết
- Mẹ ơi, nó chết rồi, chết rồi... hu hu.. sao lại thế này?
Nghe tiếng chú Hạnh quát. Hai vợ chồng ông chủ nhà dường như cũng thấy có gì không bình thường. Bà vợ vội vàng hét lên
- Kệ nó, đi vào đây!
Tiếng khóc im bặt, con bé đứng bật lên, mọi người đều cảm giác có gì đó không bình thường. Khuôn mặt con bé trở nên xanh mét, hai tròng mắt đứng yên không động đậy, rõ ràng là nó mà sao ai cũng cảm giác như một người khác.
Mùi hôi thối phảng phất. Hắn đờ cả người nhìn con bé. Một luồng khí đen đang từ từ chui vào sau gáy. Cả người nó toát ra một luồng khí âm lãnh vần vũ. Chú Hạnh nhíu nhíu mày, trong mắt toát ra vẻ kiên quyết
Bà chủ nhà ú ớ
- Nó... nó.. sao vậy?
Con bé lừ lừ đi vào nhà hai con mắt nó đỏ nọc, long lên sòng sọc, nó đi thẳng đến chỗ mấy chiếc bàn bày đồ lễ và vàng mã vung tay hất đổ sạch xuống đất. Mẹ nó cuống lên, kéo tay nó, vừa kéo vừa lay vừa gọi
- Linh ơi, tỉnh đi con, con làm sao thế... hu.. hu...
Nỗi hoảng sợ làm cho bà quýnh lên khóc lóc om sòm
- Nó không phải là con bà đâu
Âm thanh lạnh lẽo không mặn không nhạt vang lên. Bà quay sang chỗ chú Hạnh
- Xin thầy... xin thầy... thầy làm ơn làm phúc thầy cứu nó...
Con bé vung tay hất bà ngã chỏng gọng ra đằng sau, thiếu chút nữa thì đè phải ông chồng. Tóc tai bù xù, mặt đầy nước mắt nước mũi, bà mếu máo
- Con ơi, mẹ đây mà... tỉnh lại đi con
Con bé quay ngoắt lại, mắt nó long lên lao bổ về phía bà. Ông chồng vội vàng dơ cái nạng vẫn để bên cạnh lên đỡ. Trong một giây, con bé quay ngoắt sang lao về phía ông chồng. Hai cánh tay mảnh khảnh như hai gọng kèm xiết chặt lấy cổ ông
- Mày chết điiii!
Âm thanh khàn khàn như Atula bị bốn bức tường phản lại vang vang ghê rợn. Ông bố nghẹt thở mặt đỏ lừ khó nhọc thều thào
- Bố ... bố đây mà con...
Trên khuôn mặt nó cái lưỡi thè ra tím ngắt. Ôi trời ơi! Đời hắn chưa thấy ai có cái lưỡi dài như vậy, có lẽ phải chạm đến tận cằm. Bà vợ nhìn thấy cảnh tượng đó lăn đùng ra ngất xỉu. Ông chồng hai mắt trợn ngược, đôi bàn tay cố sức gỡ hai tay của con bé ra nhưng dường như bất lực
Chú Hạnh vẫn ngồi im bình thản coi không có chuyện gì xảy ra. Mọi người như hóa đá
Sực trấn tĩnh lại, hắn vội vàng lao đến từ phía sau kẹp chặt cánh tay con bé. Nó buông một tay ra hất ngược một cái, hắn lộn ngược ngã đổ kềnh đầu đập xuống đất đau điếng. Hắn kinh ngạc, con bé trông lẻo khẻo mà cánh tay có sức mạnh hất tung được cả hắn
Như bừng tỉnh, anh Quyết cùng hai người nữa lao lên túm chặt lấy cánh tay nó. Nó vùng lên, mọi người bị hất văng ra, ai nấy đều kinh hãi. Thêm hai người nữa lao đến tổng cộng là năm người thanh niên trai tráng, cố hết sức mới gì được nó xuống.
Ông bố lúc này ôm ngực thở hồng hộc, mặt tái nhợt như xác chết
- Làm loạn thế đủ chưa?
Âm thanh đầy uy hiếp vang lên
Nó quay ngoắt đầu nhìn về phía chú Hạnh chồm lên. Năm người bị nó hất tung ra ngã liểng xiểng. Nhanh như một cơn gió, trong tích tắc nó đã lao sát đến chỗ chú Hạnh. Chú Hạnh vẫn bình tĩnh như không. Tay kiết ấn miệng đọc một tràng tiếng Phạn.
Nó ngã bịch xuống đất như cái bao tải bị vứt trên nền nhà. Không chịu thua, nó bật dậy nhưng chưa kịp cử động thì chân co gập vào, tay vòng ôm chặt lấy hai đầu gối ngồi thu lu. Nó vùng vẫy dậy dụa, nhưng hai cánh tay như dính chặt ôm lấy chân không cử động được
Mắt nhìn thấy nó xông đến chỗ chú Hạnh, tim hắn treo lên đập thình thịch.
Nhưng chưa kịp lao đến ngăn cản thì nó đã bị trói gô ngồi một chỗ. Lúc này hắn mới thở phù một cái
- Ngươi là ai? Sao lại hết lần này đến lần khác hại người?
Giọng chú Hạnh uy nghiêm. Nó ngửa đầu lên trời cười một tràng dài khiến mọi người bất giác rùng cả mình
- Còn chưa biết hối cải
- Tao giết chết cả nhà màyyy!! Nó rít lên
- Ta muốn chừa cho ngươi một con đường sống mà không biết điều. Vậy thì...
- Chuẩn bị đào, đã đến giờ rồi. Chú Hạnh quay sang anh Quyết nói
Anh Quyết đứng bật dậy ngoắc tay với đội thợ dứt khoát ra lệnh
- Làm thôi
Cả đám vội vàng đứng dậy mang theo dụng cụ tiến đến góc cầu thang. Tiếng búa tạ đập vào tường gạch ong ong lên váng cả óc. Một đoạn cầu thang sát đất nhanh chóng bị đập vỡ ra cả mảng. Ngay lập tức hai người tiến vào dùng xẻng xúc hết gạch đá chuyển ra ngoài.
Khoảng nền đất vừa lộ ra, hai thanh niên vạm vỡ nhào vào, cuốc chim bổ uỳnh