Lại có nhiều như vậy? Tống Nhạc giật mình nhìn Bạch Thương Đông.Nhiều hả? Chỉ có 20 tấm mà thôi, vốn ta định đòi một trăm tấm, nhưng viện trưởng cùng Liên Ẩn sư tỷ đều không đồng ý. Bạch Thương Đông nhún vai nói.Một trăm tấm? Tống Nhạc trợn to hai mắt: Ngươi đang nói đùa với ta à? Coi như là hơn vạn môn hạ đệ tử của những đảo lớn kia, hàng năm có khả năng lấy được lệnh chiêu mộ cũng chỉ có mấy chục tấm mà thôi, Kính Thai Đảo chúng ta vốn nhỏ, cũng không có nhiều người, lúc trước Kính Trần đại nhân vẫn còn ở đây, tối đa cũng chính là đưa tới năm tấm mà thôi, 20 tấm này đã là rất nhiều rồi, ít nhất có một nửa trong 36 viện của Nam Ly không lấy được số lượng này.Ta còn tưởng rằng viện trưởng cùng Liên Ẩn sư tỷ lừa gạt ta, thì ra thật sự là như thế. Bạch Thương Đông lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ vẫn còn không quá hài lòng, bây giờ nghe Tống Nhạc vừa nói như thế, mới biết thì ra Phó Thanh Y cùng Liên Ẩn nói đều là sự thật.Bạch thiếu gia, đến cùng là ngươi làm sao mà làm được? Thiên Tâm Các làm sao sẽ đồng ý cho chúng ta nhiều lệnh chiêu mộ như vậy à? Tống Nhạc có chút hiếu kỳ hỏi.Chuyện này ngươi cũng không cần quan tâm, dù sao bên trong có một tấm là của ngươi, ngươi may đi ghi danh thân phận đệ tử chân truyền đi, sau đó đi Xuân Huy Tấm kê cái bàn lớn, kiếm thêm mười chín tên đệ tử chân truyền nữa trở lại.
Ta yêu cầu cũng không cao, Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm ưu tiên trúng tuyển, nếu quả thật không thu thập đủ, Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm cũng có thể. Bạch Thương Đông nói với Tống Nhạc.Bạch thiếu ...!Sư phụ...!Sợ rằng khả năng thu nhận được Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm cũng không lớn, Nam Ly Thư Viện chúng ta cũng không phải hàng năm đều có thể tuyển được đệ tử nắm giữ Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, có năm chỉ có một hai người, có thời điểm vài năm mới có thể có một người. Tống Nhạc cũng ngoan ngoãn, lúc này liền sửa lại cách xưng hô.Vậy cũng không sao, chiêu mộ chút ít đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm trở lại cũng được. Bạch Thương Đông cũng không quá để ý, hắn cũng không phải thật sự là muốn dạy đệ tử.Bạch Thương Đông tạm thời đem Đại Bạch Nga cho Tống Nhạc mượn, để cho hắn đi tới Nam Ly chủ đảo xác định thân phận rồi chiêu mộ thêm chút ít đệ tử, Bạch Thương Đông thì ngồi ở bên cạnh Kính Thạch, ngâm một bình trà, từ từ lật xem « Nam Ly Ma Nhân Lục », hy vọng có thể lại tìm ra phẩm cấp Ma nhân thích hợp để hắn tăng cấp.Chỉ tiếc là Ma nhân có khả năng để cho Bạch Thương Đông coi trọng, phần lớn đều có lai lịch không nhỏ, không phải là hắn không có năng lực hiểu Ma Danh của bọn chúng, mà căn bản là không có khả năng có cơ hội thấy những Ma nhân kia, có vài tên coi như có thể thấy, cũng không tiện ở ngay trước mặt giải Ma Danh của bọn họ.Thế giới này thật sự là quá vô liêm sỉ, tại sao hết lần này tới lần khác nhân ma lại không thể cùng tồn tại, thế này thì ta phải tu luyện « Nhất Niệm Kinh » kiểu gì . Bạch Thương Đông lật xem chừng mấy ngày, đều không tìm được Ma nhân thích hợp, có chút tức giận ném « Nam Ly Ma Nhân Lục » sang một bên.Xem ra vẫn chỉ có thể tập trung ở trên người Quỷ Ma binh bị vây khốn trong Khốn Ma Đại Trận kia.
Ta chỉ cần làm được đủ cống hiến cho thư viện, liền có thể đem hắn đổi đến, đến lúc đó muốn xử trí như thế nào còn không phải là tùy ta hay sao.
Nhưng mà muốn đổi một Quỷ Ma Binh đi ra, cần cống hiến rất nhiều cho thư viện, ta bây giờ một chút cống hiến cho thư viện cũng không có, còn phải bỏ chút thời gian đi làm chút ít công việc kiếm cống hiến mới được. BạchThương Đông nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ cũng chỉ có một biện pháp như vậy.Còn may là ta lập tức liền có thể thu thêm một hai chục đệ tử, đến lúc đó sắp xếp cho bọn họ đi làm vài việc, cống hiến cho thư viện còn không phải là như nước chảy ào ào mà tới sao. Bạch Thương Đông nghĩ tới việc này, mới phát hiện ra trời đã sắp tối, Tống Nhạc đi Nam Ly chủ đảo đã mấy ngày rồi, nhưng lại không có một chút tin tức nào: Đã đi nhiều ngày như thế mà vẫn chưa trở lại, đệ tử của Nam Ly Thư Viện vô số, chiêu mộ một hai chục đệ tử chân truyền có khókhăn như vậy sao?Bạch Thương Đông đang suy nghĩ, đúng lúc liền nhìn thấy Tống Nhạc ở xa xa đang cưỡi Đại Bạch Nga trở lại, nhưng trừ hắn ra, Bạch Thương Đông liền không