Dải san hô Đại Vũ được xưng là Dải san hô Đại Vũ, là bởi vì khu vực này một tháng thì có hơn nửa tháng đều có mưa rơi lác đác, thời gian còn lại càng là mưa to ầm ầm, coi như là tu sĩ có tu luyện bí kỹ nhãn lực, ở trong mưa to cũng khó có thể thấy rõ đường đi, cũng càng dễ dàng bị Ám Âm Ngư Nhân đánh lén.
Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân còn chưa chạy tới Dải san hô Đại Vũ, liền bị một tu sĩ cưỡi phi thú bốn cánh ngăn cản đường đi.
Ngươi chính là Bạch Thương Đông? Mặt tu sĩ kia không biểu tình nhìn Bạch Thương Đông hỏi.
Tại hạ chính là Bạch Thương Đông, không biết các hạ là ai? Có chuyện gì cần tìm tại hạ? Bạch Thương Đông đánh giá tu sĩ kia, hắn cũng không lo lắng tu sĩ này có thể gây bất lợi cho chính mình ở chỗ này, dù sao nơi này cũng ở trong phạm vi 36 đảo Nam Ly, ở bên trong đại trận của thư viện, rất dễ dàng có thể theo dõi tất cả mọi chuyện, coi như là Xích Long cũng không dám tùy tiện xuất thủ tổn thương người.
Hình Viện Chấp Viện Tư Đồ Trường Không, có phải là ngươi muốn đi vào Dải san hô Đại Vũ hay không? Thần sắc tu sĩ kia không thay đổi hỏi.
Là muốn tiến vào Dải san hô Đại Vũ hoàn thành nhiệm vụ săn giết Âm Ám Ngư Nhân, có vấn đề gì không? Bạch Thương Đông khẽ cau mày, Hình Viện ở Nam Ly Thư Viện liền tương đương với sự tồn tại của Miên Y Vệ, cũng là lực lượng chủ yếu duy trì luật lệ của Nam Ly Thư Viện, người như vậy tìm tới cửa, không cần nghĩ cũng biết là sẽ không có chuyện gì tốt.
Ngươi có hai lựa chọn, ở lại khu vực an toàn có thể giữ lại Ngàn Năm Một Giấc Mộng, hoặc tạm thời giao ra Ngàn Năm Một Giấc Mộng để cho Hình Viện phụ trách bảo quản, chính ngươi đi Dải san hô Đại Vũ, sau khi đi ra lại tới Hình Viện lĩnh lại Ngàn Năm Một Giấc Mộng.
Tư Đồ Trường Không vẫn là khuôn mặt không lộ vẻ gì kia.
Dải san hô Đại Vũ chỉ có chút ít Ma Vật cấp Văn Sĩ mà thôi, không cần phải làm như thế chứ? Bạch Thương Đông cau mày nói.
Đây là quyết định của trưởng lão viện, tuyệt không cho phép Ngàn Năm Một Giấc Mộng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lưu lại Ngàn Năm Một Giấc Mộng hoặc là ngươi trở về, ngươi có thể tự chọn.
Nếu như ta nhất định phải mang theo Ngàn Năm Một Giấc Mộng cùng đi thì sao? Bạch Thương Đông hơi hơi nhíu mày, hắn còn chuẩn bị dựa vào Ngàn Năm Một Giấc Mộng miễu sát Âm Ám Ngư Nhân, không để cho hắn mang Ngàn Năm Một Giấc Mộng đi vào sao được.
Bạch Thương Đông cũng chỉ là nói như vậy, ai ngờ Tư Đồ Trường Không kia lại vung tay lên, thần quang màu xanh hóa thành một loài giống như ưng giống như điêu, bay nhào tới chỗ Bạch Thương Đông, tốc độ nhanh giống như ánh sáng, chỉ trong phút chốc đã đến trước mặt Bạch Thương Đông.
Ngàn Năm Một Giấc Mộng tự động bay lên, hóa thành khói bụi chém về phía con ưng ánh sáng kia, ai ngờ hai móng của con ưng ánh sáng kia vươn ra, vậy mà lăng không bắt được Ngàn Năm Một Giấc Mộng, trên không trung xoay quanh một cái, lại bay trở về trong tay Tư Đồ Trường Không, Ngàn Năm Một Giấc Mộng lại bị Tư Đồ Trường Không nắm ở trong tay, mặc nó giãy giụa như thế nào, nhưng cũng không thoát được bàn tay Tư Đồ Trường Không.
Thoát khỏi khu vực nguy hiểm, tự mình tới Hình Viện lấy.
Tư Đồ Trường Không nói xong liền lệnh phi thú bốn cánh kia phá không mà đi.
Nói cướp liền cướp nói đi là đi, các ngươi còn biết điều hay không? Trong lòng Bạch Thương Đông buồn rầu, mặc dù tính mạng của hắn bởi vì Ngàn Năm Một Giấc Mộng mà được bảo vệ, trong thư viện không có ai dám động đến hắn, nhưng cũng vì vậy mà bị chế ước.
Nếu không chúng ta đi Hình Viện trước đem Ngàn Năm Một Giấc Mộng lấy trở về? Cung Tố Quân ở bên cạnh nhẹ giọng nói.
Không cần, ta cũng không khả năng cả đời canh giữ ở trên Kính Thai Đảo, đi Dải san hô Đại Vũ hoàn thành nhiệm vụ trước rồi nói sau.
Bạch Thương Đông khẽ lắc đầu, con đường tấn thăng tuyệt không phải là chỉ trông coi Kính Thai Viện liền có thể hoàn thành, hắn nhất định phải đi tới Dải san hô Đại Vũ.
Không thể mang theo Ngàn Năm Một Giấc Mộng đi vào tru diệt thì cũng khá là đáng tiếc, nhưng mà cũng còn may là chỉ săn giết Âm Ám Ngư Nhân, cũng không phải là không thể không có Ngàn Năm Một Giấc Mộng.
Trước khi tiến vào khu vực Dải san hô Đại Vũ, Bạch Thương Đông liền kêu gọi Hồng Lệ đi ra.
Cung Tố Quân nhìn thấy Hồng Lệ liền lập tức ngẩn người, có chút kinh ngạc nói: Thánh Thú hình người?Thánh Thú có độ tương tự cao so với nhân loại như vậy, vô cùng khó gặp.
Từ chỗ người khác tạm thời mượn tới.