Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét! Trong nước biển cách bọn Bạch Thương Đông vài trăm mét, một đôi con mắt màu đỏ máu oán độc nhìn chằm chằm vào ba người bọn Bạch Thương Đông trên lưng Đại Bạch Nga.
Mỗi lần Hồng Lệ chém chết một con Âm Ám Ngư Nhân, sự oán độc trong cặp mắt kia liền lại tăng thêm một phần.
Máu! Cần phải để cho bọn họ nhiễm máu! Cần phải triệu hoán càng nhiều Âm Ám Ngư Nhân, nhất định phải để cho tên kia nhiễm máu tươi! Ánh mắt oán độc chìm vào trong nước biển.
Kỳ quái, như thế nào mà Âm Ám Ngư Nhân càng ngày càng nhiều? Bạch Thương Đông khẽ cau mày, nhìn mặt biển u ám nặng nề, lại có nhóm lớn Âm Ám Ngư Nhân tụ tập tới chỗ bọn họ.
Âm Ám Ngư Nhân trời sinh giảo hoạt, thường thường là âm thầm đánh lén, hơn nữa rất ít khi kết bè kết đội xuất hiện, càng không thể nào trắng trợn ngưng tụ tấn công như thế.
Chúng ta bị theo dõi.
Hồng Lệ lạnh lùng nói một câu.
Là ai theo dõi chúng ta? Bạch Thương Đông cau mày hỏi.
Không biết.
Vẻ mặt Hồng Lệ lạnh lùng, giống như là một tòa núi băng, phất tay lại chém giết thêm một con Âm Ám Ngư Nhân, một viên Thánh Vật Lệnh từ trong thi thể nhảy ra ngoài.
Bạch Thương Đông đưa tay bắt lấy viên Thánh Vật Lệnh này, mau chóng thu vào, đây đều là tài sản a, Âm Ám Ngư Nhân sản xuất Thánh Vật Lệnh trên cơ bản đều là Thượng phẩm, chỉ là tỷ lệ sản xuất rất thấp, chém giết mười mấy con Âm Ám Ngư Nhân, lúc này mới là lần đầu tiên xuất hiện Thánh Vật Lệnh.
Chúng ta phải làm sao bây giờ? Có nên lui trở về trước hay không? Cung Tố Quân nhìn mặt biển bốn phía bởi vì nước mưa mà biến thành sương mù, địch nhân không rõ vẫn luôn để cho nàng cảm thấy có chút bất an cùng sợ hãi.
Giết.
Hồng Lệ lại chỉ lạnh lùng phun ra một chữ, mặt vẫn không có biểu tình ngồi ở chỗ đó.
Âm Ám Ngư Nhân đột nhiên từ trong nước biển lao ra, chỉ là lần này lại đã không phải là một hai con, mà là sáu con từ các phương hướng khác nhau lao ra khỏi mặt nước, phân biệt đánh úp về phía ba người bọn Bạch Thương Đông trên lưng Đại Bạch Nga.
Hồng Lệ cuối cùng đã đứng lên, tay đè chuôi kiếm thân hình như khói mà động, chỉ thấy ánh kiếm màu đỏ ngòm giống như từng vòng tròn tản ra, mà sáu con Âm Ám Ngư Nhân đã đầu một nơi thân một nẻo rơi vào trong nước biển.
Âm Ám Ngư Nhân lại cũng không vì vậy mà bỏ qua, càng ngày càng nhiều Âm Ám Ngư Nhân từ trong nước biển lao ra, tuy nhiên lại chỉ thấy thân hình Hồng Lệ chớp động, mặc cho đám Âm Ám Ngư Nhân kia hung ác như thế nào đi nữa, lại không có một con nào có khả năng vọt tới trước mặt ba người bọn Bạch Thương Đông, chưa thể đến gần Đại Bạch Nga cũng đã bị chém chết.
Chỉ trong chốc lát cũng đã có mấy chục con Âm Ám Ngư Nhân bị Hồng Lệ chém chết, Bạch Thương Đông hoan hoan hỉ hỉ lượm mấy viên Thánh Vật Lệnh.
Thật sự là quá mạnh mẽ! Cung Tố Quân hâm mộ nhìn Hồng Lệ, càng ngày càng cảm thấy lúc trước mình không kiên trì trùng kích Thánh Đạo Bi Thánh Phẩm thật sự là một sai lầm vô cùng lớn, chỉ là bây giờ tất cả đều đã không có cách nào cứu vãn.
Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Nhìn nhóm lớn Âm Ám Ngư Nhân bị chém chết, lại không có một chút máu tươi nào có khả năng dính đến bọn Hồng Lệ, xa xa ở trong nước biển, trong ánh mắt oán độc kia tràn đầy tức giận, nhưng sau khi nhìn một hồi, trong ánh mắt oán độc kia lại lộ ra nụ cười quỷ dị.
Máu tươi của Âm Ám Ngư Nhân đem nước biển nhuộm thành màu đỏ như màu máu, mà ở bên trong nước biển hoàn toàn đỏ ngầu kia, từng giọt máu tươi quỷ dị chui vào trong thân thể Đại Bạch Nga, lập tức từng đạo đường vân màu máu ở trên thân thể Đại Bạch Nga lan tràn ra, phía trên lông chim trắng như tuyết đã có thể nhìn thấy hoa văn giống như tia máu hiện ra.
Đó là cái gì? Bạch Thương Đông cau mày nhìn hoa văn màu máu đang cấp tốc lan tràn ở trên người Đại Bạch Nga.
Cung Tố Quân cùng Hồng Lệ đều chưa kịp trả lời, lại nghe Đại Bạch Nga kêu lên một tiếng hung ác, vậy mà xoay ngược cổ lại, mổ về phía Bạch Thương Đông, một đôi mắt ngỗng đỏ như máu.
Đây là có chuyện gì xảy ra? Bạch Thương Đông phi thân tránh khỏi cú mổ của Đại Bạch Nga, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, không biết tại sao Đại Bạch Nga vốn bị hắn khống chế