Dưỡng tâm điện.
Vua Gia Long đang ngồi phê duyệt tấu chương, nghe thấy tiếng bước chân ông ngẩng đầu lên nhìn, Phúc Đảm đứng phía trước hành lễ với ông.
Vua Gia Long gật đầu rồi đưa tấu chương cho Phúc Đảm, bảo: "Thái tử miễn lễ, con đọc cái này trước đi.
"
Phúc Đảm tiếp nhận quyển tấu chương mở ra xem thử, bên trong viết về chuyện phục chức cho Nguyễn Văn Thành, còn nói ông có công lớn trong việc biên soạn Hoàng Việt luật lệ và Quốc triều thục lục không chỉ vì mắc phải một sai lầm nhỏ mà trách tội ông được, phía dưới còn chữ ký của các quan lại ủng hộ ông phục chức.
Phúc Đảm đọc xong xếp quyển tấu chương lại, ngẩng đầu nói với Vua cha: "Con thấy phục chức cho ông ta cũng tốt, dẫu sao ông ta cũng từng có công trong việc lập quốc.
"
"Con nói đúng ý ta, vả lại con trai trưởng hắn ta cũng là người có tài vừa mới thi đỗ hương cống văn chương cũng rất xuất sắc, ta cũng muốn gả công chúa cho.
" Vua Gia Long vuốt râu mỉm cười nhìn Phúc Đảm.
Phúc Đảm cúi đầu kính cẩn nghe ông hết lời khen ngợi Nguyễn Văn Thuyên, hắn biết rõ tâm ý của ông vẫn hướng về phía công thần, dù sao cũng từng cùng ông vào sinh ra tử, xử trí mạnh tay cũng vì lúc đó ông quá tức giận, Phúc Đảm luôn là người tự tin hắn biết chắc ván cờ này hắn thắng định rồi, không nhất thiết phải xử nặng quần thần, mang tiếng ác hắn cũng không thích lắm.
"Sắc trời cũng không còn sớm nữa, con đã dùng thiện chưa, nếu chưa cùng trẫm dùng bữa đi.
" Vua Gia Long phất tay áo ý bảo Phương công công mang ngự thiện lên.
Phúc Đảm cúi đầu đáp: "Vâng!
"Ở đây con không cần kính cẩn, bình thường là được.
Ông không hài lòng nhíu mày nhìn hắn, Phúc Đảm cười khổ nói: "Lễ không thể không làm, Vua cha đừng chấp nhất con nữa.
"
Vua Gia Long thở dài lắc đầu bảo: "Thôi tùy con vậy, cùng ta qua bên kia dùng bữa.
Phúc Đảm đi theo sau lưng ông cùng đến bàn ăn, cung nữ cùng thái giám đã mang thức ăn lên để sẵn chỉ đợi hai người cầm đũa lên dùng.
Buổi tối Phúc Đảm trở lại điện Thanh hoà, vừa bước vào đã nhìn thấy Nguyệt Hoa thảnh thơi nằm bắt chéo chân trên giường quí phi vừa đọc sách vừa cắn hạt dưa, không có một chút hình tượng Nguyên cơ vợ Thái tử, bộ dáng đúng là chẳng ra làm sao, nhìn mà cay đôi mắt.
"Nàng thảnh thơi quá ha, bộ dáng này là sao?" Nhìn hết nổi rồi hắn cũng phải lên tiếng chất vấn nàng.
Nguyệt Hoa giật mình ngồi bật dậy, ngơ ngác nhìn hắn nói: "Chàng về khi nào thế? Sao không có ai lên tiếng nhắc nhở, người đi đâu hết rồi?"
"Còn dám hỏi ngược lại ta, nếu không phải ta cố ý bảo bọn họ im lặng lui ra ngoài thì nàng còn muốn giấu ta đến khi nào nữa, đã nói bao nhiêu lần khi ăn không được đọc sách nàng xem lời ta nói là nước chảy qua tai à!" Phúc Đảm nhìn nàng không biết hối cải còn có ý đồ muốn giấu diếm hắn, tức giận nhịn không được có chút lớn tiếng nói.
"Ây da, hôm nay ai lại chọc giận chàng à, sao hỏa khí thịnh vượng thế không biết.
" Nguyệt Hoa bị hắn lớn tiếng cũng có sợ, đành hạ mình xuống chút nói mấy câu chọc cười hắn, mong làm hắn quên đi chuyện mất mặt này.
Phúc Đảm làm sao không biết mưu tính của nàng, hắn đi guốc trong bụng nàng, mấy trò lừa gạt này hắn sớm đã nếm hết rồi đừng có mơ mà đánh lừa hắn, môi khẽ nhếch đi lại hướng Nguyệt Hoa, không nói một lời đặt nàng nằm sấp